Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 1356



Chương 1356:





Thế nhưng lúc người phụ nữ đó đi qua chỗ của Lâm Dương.





“Ơ kìa!”





Cả người của người phụ nữ đó đột nhiên hơi lảo đảo, suýt chút nữa thì ngã sấp mặt.





Ly rượu trong tay cô ra đột nhiên loé lên sau đó rượu trong ly sóng sánh đổ ra ngoài, rớt lên bộ lễ phục cô ta đang mặc trên người.





“All”





Một tiếng thét chói tai lập tức vang vọng trong hội trường tổ chức buổi yến tiệc.





Tô Nhan giật mình.





Lâm Dương cũng vô cùng kinh ngạc.





Cư Chí Cường vội vàng đi về phía cô ta.





Thế nhưng người phụ nữ đó lại tức giận trừng mắt nhìn về phía Lâm Dương, cô ta lớn tiếng nói: “Anh làm gì mà ngáng chân tôi vậy?”





“Ngáng chân cô?” Lâm Dương vô cùng kinh ngạc: “Cô này, tôi ngáng chân cô lúc nào vậy?”





“Anh còn không thừa nhận sao? Lúc tôi đi qua chỗ anh, anh cố ý thò chân ra ngáng chân tôi còn gì! Nếu không thì sao đột nhiên tôi lại như thế này chứ? Anh… người như anh đúng là khiến người khác cảm thấy buồn nôn chết đi được!” Người phụ nữ đó tức giận lớn tiếng nói.





“Anh Lâm, mặc dù lúc nãy bạn của tôi có chút thất lễ với anh, nói những lời không hay về anh. Thế nhưng anh cũng không cần nhỏ mọn như thế này chứ? Là đàn ông đàn ang mà không thể rộng lượng bỏ qua sao?” Cư Chí Cường đứng dậy, anh ta cau mày nói.





Lâm Dương trầm mặc không nói.





Anh biết, hai người bọn họ đã cấu kết với nhau để vu oan hãm hại anh.





“Chí Cường! Lễ phục của emll”





Lúc này, người phụ nữ kia đột nhiên lo lắng hét lên.





Cư Chí Cường nhìn vào bộ lễ phục trên người người phụ nữ đó, thấy bộ lễ phục của cô ta ướt sũng toàn rượu là rượu thì sắc mặt của anh ta đột nhiên trở nên vô cùng khó coi.





“Bộ lễ phục này không thể giặt sạch được! Tiêu rồi! Tiêu rồi!”





Người phụ nữ kia quay đầu lại, cô ta tiếp tục tức giận hét lên với Lâm Dương: “Cái đồ khốn nạn nhà anh! Anh có biết bộ lễ phục của tôi đắt như thế nào không? Mau đền lễ phục cho tôi! Nếu không hôm nay anh đừng hòng thoát được!”





“Cô này, tôi đã nói rồi, tôi không ngáng chân cô, là tự cô đi đường không cẩn thận nên mới làm đổ rượu lên lễ phục. Cô lại còn trách tôi à! Tại sao tôi phải đền lễ phục cho.





cô chứ?” Lâm Dương lắc lắc đầu.





Nhưng mà vừa mới dứt lời, người phụ nữ kia lập tức hất toàn bộ rượu còn lại trong ly lên trên người của Lâm Dương…





Lâm Dương không ngờ người phụ nữ này sẽ có hành động như thế. Bởi vì không né kịp thế nên số rượu còn lại trong ly rượu đế cao trực tiếp bị hất vào ngực anh.





Ngực áo của bộ lễ phục đã hoàn toàn bị ướt nhẹp…





Xung quanh có không ít khách khứa đã đi tới, bọn họ chăm chú nhìn tất thảy mọi chuyện đang xảy ra.





Tô Nhan đứng bật dậy, cô vô cùng kinh hãi khi nhìn thấy mọi chuyện đang xảy ra trước mắt.





“Đồ chó chết nhà anh! Anh nghĩ tôi đang đùa với nhà anh đấy à? Còn dám già mồm với bà mày nữa? Anh có biết bộ lễ phục tôi đang mặc trên người có nguồn gốc xuất xứ từ đâu không? Đây là lễ phục dự tiệc màu đen phiên bản số lượng giới hạn của bên trời Tây đấy! Một bộ lên tới 700 triệu đồng đấy!





Bây giờ anh đã làm bẩn lễ phục của tôi rồi!





Hôm nay anh mà không đền tiền cho tôi! Thì đừng hòng mong yên ổn! Đồ chó mái” Người phụ nữ kia hổn hển lên tiếng chửi bậy, trên mặt lộ rõ vẻ giận dữ.





Khách khứa nghe xong thì đều dừng lại để xem kịch hay.





Tô Nhan vô cùng kinh hãi.





700 triệu một bộ lễ phục á?





Bị điên à? Lễ phục gì mà đắt cắt cổ vậy?





Vốn dĩ Tô Nhan vẫn đang ôm một bụng tức, cô cho rằng người phụ nữ kia cố tình kiếm chuyện. Thế nhưng khi vừa nghe thấy giá cả của bộ lễ phụ thì đột nhiên cô không còn giận dữ gì nữa.