Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 1465



Lúc tối Triệu Hùng gọi điện thoại cho  Hồ Dân của tập đoàn Hùng Quang. Hai người sau khi nói chuyện với nhau một tiếng đồng hồ thì cuối cùng cũng quyết định được phương án thực thi.

Sáng sớm ngày hôm sau thì Triệu Hùng đã đi tới tập đoàn Hùng Quang.

Sau khi đi tới phòng làm việc của Hồ Dân thì Triệu Hùng hỏi Hồ Dân: “Hồ Dân, mọi chuyện ổn thỏa hết rồi chứ?”

“Ổn hết rồi ạ!” Hồ Dân đứng dậy, sau đó cầm một tờ báo ở trên mặt bàn đi tới trước mặt Triệu Hùng và đưa cho anh: “Cậu chủ, cậu xem qua đi.”

Triệu Hùng cầm lấy tờ báo nhìn, trên đầu tờ báo Hải Phòng có đăng một tin tức.

Với tựa đề là “Ai trong sạch thì tự mình sáng tỏ, còn ai đen tối thì tự mình biết.”

Người công bố chính là Triệu Hùng, hội trưởng hội thương hội Hải Phòng.

Nội dung viết: “Về việc cái chết của Mạnh Tài Triết ngày một náo loạn, tôi Triệu Hùng hôm nay chính thức lên tiếng cho danh dự mình. Mạnh Tài Triết bị nhà trường đuổi việc, nguyên do là vì thân là một thầy giáo nhưng trên giờ lên lớp lại có những hành vi không đúng với học sinh của mình cho nên mới bị nhà trường đuổi việc. Triệu Hùng tôi không hề sai người đi giết Mạnh Tài Triết, đã có cảnh sát làm chứng, anh ta chết bởi một tên sát thủ chuyên nghiệp. Hiện tại đã dần xác định được thân phận của người có tình nghi, chính là Lí  sát thủ có tiếng tăm trên thế giới. Mục đích của hội thương hội Hải Phòng chính là đóng góp cống hiến cho Hải Phòng. Tôi Triệu Hùng thân là hội trưởng hội thương hội, nhất định sẽ bảo vệ lợi  ích của hội thương hội, ngày càng phát triển kinh tế của Hải Phòng. Thời gian sẽ là thứ chứng minh rõ ràng nhất, tôi tin rằng trong sạch thì sẽ không sợ gì cả, kẻ làm việc xấu ắt sẽ bị lộ.”

Sau khi Triệu Hùng nhìn qua thì hài lòng gật đầu nói với Hồ Dân: “Khá lắm.”

“Hồ Dân, nhớ để ý kỹ chuyện này, nhất định phải giải quyết chuyện này nhanh chóng lắng xuống. Nếu không sẽ có người lợi dụng việc này làm ra chuyện không hay.”

“Cậu chủ, vẫn nên nhanh chóng bắt được tên sát thủ này. Chỉ cần bắt được hắn ta rồi thì tất cả mọi chuyện sẽ đi qua.”

Triệu Hùng gật đầu nói: “Yên tâm đi! Phía bên cảnh sát và người của Cửu Đường đang truy lùng tên sát thủ Lí này rồi. Anh ta là một tội phạm truy nã, nên không trốn đi đâu được đâu.”

Đúng lúc này chuông điện thoại của Triệu Hùng vang lên.

Thấy người gọi tới là Vân Nhã thì Triệu Hùng hơi nhăn mày lại. Còn chưa tới cuối tuần, sao cô ta đã gọi điện thoại cho mình rồi.

Sau khi do dự một lúc thì Triệu Hùng cuối cùng cũng chịu nhận điện thoại của Vân Nhã.

“Alo, vân Nhã, gọi tôi có chuyện gì/” Triệu Hùng hỏi.

“Triệu Hùng, hội trưởng Viên của hội thương hội liên minh khu vực phía Bắc đã tổ chức một bữa tiệc tại Yến Tân Lâu và ông ấy muốn gặp anh, anh có muốn gặp không?”

“Hội trưởng Viên nào?”

Vân Nhã giải thích: “Chính là hội trưởng Viên Gia Lương, hội trưởng thương mại  Tuyên Quang, ông ta được chọn làm hội trưởng hội thương hội liên minh  khu vực phía Bắc. Ông ta là một người nổi tiếng của trong nước. Thực ra Hải Phòng chúng ta cũng coi như là thuộc khu vực phí Bắc. Cho nên, người này cũng coi như nhân vật trên chúng ta.”

“Khu vực phía Bắc là do ông ta tự phong hay thế nào?

“Thực ra, là do mấy hội thương hội của mấy tỉnh liên minh lại với nhau, vẫn còn chưa được chính thức thừa nhận.”

“Ngoài ông ta ra thì còn những ai?” Triệu Hùng hỏi.

“Cũng không biết, tôi cũng vừa mới nhận được điện thoại mời, nói rằng muốn anh và nhà họ Vân và nhà họ Thẩm cùng nhau tới tham gia.”

“Cô thông báo với Thẩm Tường Thiên chưa?”

“Thông báo rồi, ông ta nói rằng theo ý anh.”

Triệu Hùng nghĩ ngợi  một lúc rồi mới nói: “Vậy thì tham gia thôi!Lúc này Viên Gia Lương tới Hải Phòng, tôi thật sự muốn xem xem ông ta đang giở trò gì.”

“Vậy mười hai giờ trưa gặp, chúng ta hẹn nhau ở khách sạn Thanh Hùng.”

“Lát nữa gặp.”

Sau khi tắt điện thoại thì Triệu Hùng bảo Hồ Dân đi điều tra tài liệu về Viên Gia Lương.

Sau khi xem xong tài liệu về Viên Gia Lương thì Triệu Hùng nhăn lông mày lại.

Cái tên Viên Gia Lương này quả thật không hề đơn giản.

Chỉ mười năm ngắn ngủi thồ mà có thể từ một bàn tay trắng lập nghiệp một mình trở thành người giàu có của Tuyên Quang. Đã thế còn có thể ngồi vào cái ghế hội trưởng hộ thương mại Tuyên Quang, thì quả thật không phải là nhân vật tầm thường.

Chỉ là Triệu Hùng và cái tên Viên Gia Lương này trước giờ chưa từng có qua lại gì với nhau. Lúc này ông ta ở Hải Phòng định làm cái gì?

“Cậu chủ, cần tôi đi theo cậu không?” Hồ Dân hỏi.

“Không cần đâu, để mình tôi đi gặp tên Viên Gia Lương này. Ông tiếp tục giúp tôi coi chừng đám phóng viên, hy vọng thông báo ngày hôm nay có thể khiến mọi chuyện lắng xuống.”

Sau khi rời khỏi tập đoàn Hùng Quang thì Triệu Hùng lại lái xe đi tới  vườn Lâm Mai gặp Trần Thiên Trung.

Sau khi gặp được Trần Thiên Trung thì Triệu Hùng nói với anh ta về chuyện Viên Gia Lương hội trưởng hội thương hội liên minh khu vực phía Bắc muốn gặp mình.

Sau khi Trần Thiên Trung nghe xong thì nhăn mày lại nói: “ Cậu chủ, sợ rằng cái tên Viên Gia Lương này tới đây không có ý tốt gì cả, cậu phải cẩn thận một chút.”

“Không sao, ông ta không dám làm gì cháu về mấy chuyện liên quan tới hội thương hội đâu! Còn nếu như muốn hại cháu thì với năng lực của cháu, ông ta cũng không là đối thủ của cháu.”

“Cũng đúng!” Trần Thiên Trung gật đầu và nói:”Tôi lo lắng anh ta sẽ làm mấy việc bất lợi với công ty của cậu, và muốn thâu tóm cậu!”

‘Thâu tóm cháu ư?” Triệu Hùng cười lạnh và nói: “Cháu mặc kệ cái tên Viên Gia Lương này là ai, tập đoàn Hùng Quang là sản nghiệp  của cháu và mẹ cháu, cháu tuyệt đối không cho phép nó rơi vào tay bất kỳ kẻ nào.”

Khi gần tới buổi trưa rồi thì Triệu Hùng mới lái xe rời khỏi vườn Lâm Mai. Khi đi tới khách sạn Thanh Hùng thì thấy Vân Nhã mặc một bộ quần áo liền thân màu sữa đang đứng dựa vào xe đợi anh.

Thấy Triệu Hùng đến rồi thì  Vân Nhã chủ động bước đi duyên dáng tới chỗ anh, cô ta cười nói: “Anh tới rồi!”

“ừm!” Triệu Hùng gật đầu sau đó hỏi: “Thẩm Tường Thiên đến chưa?”

‘Sắp tới rồi!”

Lời vừa nói xong thì lấy một chiếc xe Bentley màu đen chạy vào bãi đỗ xe.

Cửa xe mở ra Thẩm Tường Thiên bước từ trên xe xuống.

Triệu Hùng dẫn Vân Nhã tiến lên đoán, hai người chủ động chào Thẩm Tường Thiên trước: “Phó hội trưởng Thẩm.”

Thẩm Tường Thiên cười và nói với Triệu Hùng: “Hội trưởng Triệu, hôm nay anh mới là nhân vật chính.”

Triệu Hùng cười nói: “Vậy chúng ta đi thôi! Hãy vào gặp vị hội trưởng Viên này nào.”

Triệu Hùng dẫn đầu đi vào trong khách sạn Thanh Hùng, còn Vân Nhã và Thẩm Tường Thiên đi theo phía sau.

Khách sạn Thanh Hùng là sản nghiệp của Triệu Hùng, bình thường đều do Văn Báo quản lý.

Người quản lý nhìn thấy Triệu Hùng tới liền lập tức cung kính tiến lên đón, sau đó dẫn Triệu Hùng đi tới một căn phòng bao sang trọng ở tầng hai.

Sau khi đi vào phòng bao thì lúc này Triệu Hùng mới phát hiện ra có một gương mặt quen thuộc.  Là Dương Hưng của tập đoàn Hoài An. Ngoài ra còn có  năm người khác ở trong độ tuổi từ năm mươi tới sáu mươi.

Những người này vừa nhìn là biết đều là những người rất thành công. Ai cũng ăn mặc rất sang trọng và trông rất giống với những ông chủ lớn.

‘Dương Hưng?” sau khi nhìn thấy Dương Hưng thì Triệu Hùng hơi sững người một chút.

Dương Hưng cười chào hỏi với Triệu Hùng: “Triệu Hùng, lâu rồi không gặp! Nào tôi giới thiệu với anh một chút.”

Dương Hưng chỉ vào một người đàn ông tóc trắng, ngũ quan nghiêm chỉnh, lông mày rậm: “Vị này là hội trưởng Viên Gia Lương của hội thương hội liên hiệp phía Bắc.” 

Triệu Hùng chủ động đưa tay ra chào hỏi với Viên Gia Lương: “Hội trưởng Viên, chào ông!”

“Chào anh, hội trưởng Triệu!” Viên Gia Lương bắt tay với Triệu Hùng với một thái độ thờ ơ.

Dương Hưng lại chỉ tới một người đàn ông khác và nói: “Còn đây là Niếp Cửu Long chủ tịch của tỉnh S.”

nhà họ Niếp ở thành phố S ư?

Triệu Hùng nghe thấy thế thì hơi kinh ngạc, lúc này anh mới biết được mục đích và Viên Gia Lương mời anh tới đây. Thì ra, tới đây là vì An Như.