Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 167: Lý Thanh Tịnh Bị Tai Nạn Giao Thông





Lê Mai thật vất vả dùng đến trăm phương ngàn kế mới có thể dọn đến bên cạnh nhà của Triệu Hùng, trở thành hàng xóm của anh, nhưng mà không nghĩ tới, anh vậy mà lại phải dọn đi!
Đời người quả thật là có quá nhiều điều ngạc nhiên mừng rỡ, quá bất ngờ!
“Cô Mai! Cô Mai!...”
Triệu Hùng thấy vẻ mặt của Lê Mai hiện lên vẻ sợ hãi thì lên tiếng khẽ gọi cô ta.

Lê Mai nở một nụ cười khổ, sau đó mới nói: “Vậy thì thật là không khéo, không nghĩ tới rằng tôi chỉ vừa mới dọn tới mà nhà các người lại phải dọn đi.

Đúng rồi, các người muốn dọn đến nơi nào vậy?”
“Chúng tôi vẫn còn chưa quyết định được, hai ngày này tôi còn đang nghiên cứu chuyện nhà cửa.

Con gái cũng sắp lớn lên rồi, cho nên phải cân nhắc chuyện lên tiểu học cho con bé.”
Lúc này, Dao Châu đột nhiên hỏi Lê Mai một câu: “Dì! Một lát nữa cháu có thể đến nhà của dì xem mèo được không?”
“Có thể, đương nhiên là có thể! Đợi một lát nữa khi dì đi mua thức ăn xong quay trở về rồi thì sẽ để cho cháu sang nhà dì xem mèo.”
“Quá tốt rồi dì! Cảm ơn dì.”
Triệu Hùng yêu thương mà xoa đầu con gái, sau đó cười híp mắt nói với Lê Mai: “Từ khi con gái tôi nhìn thấy mèo nhỏ của nhà cô thì vẫn luôn nhớ đến nó không thôi.”
“Không có sao hết! Trẻ nhỏ có lòng yêu thương thì đều thích những động vật nhỏ.

Đợi một hồi nữa tôi quay trở lại thì sẽ gọi các người!” Lê Mai nói xong thì vẫy vẫy tay với Triệu Hùng, xinh đẹp, quyến rũ cười một tiếng rồi mới rời đi.
Sau khi Triệu Hùng về nhà thì ngay lập tức bắt tay vào việc nấu cơm.

Lúc mới nấu được nửa bữa cơm, cửa phòng lại bị người nào đó gõ vang lên.

Triệu Hùng mở cửa, chỉ thấy Lê Mai ôm theo con mèo nhỏ, bày ra dáng vẻ xinh đẹp vô cùng mà đứng ở trước cửa.

“A! Mèo nhỏ.” Dao Châu nhào tới trước, nhận lấy con mèo nhỏ từ trong tay của Lê Mai, yêu thích đến mức không ngừng vuốt ve con mèo.
“Dao Châu, nhẹ nhàng một chút! Cẩn thận đừng để cho mèo cào.” Triệu Hùng xoa xoa hai bàn tay tràn đầy dầu mỡ, đi ra từ trong phòng bếp.
Lê Mai nói: “Yên tâm đi, anh Hùng! Tôi đã chích ngừa cho mèo nhỏ rồi.”
“À! Ý của tôi không phải là như vậy.

Động vật có tính cảnh giác và làm phản cao hơn con người, nếu như chọc giận chúng nó, thì dù cho là loài động vật ngoan ngoãn và hiền lành hơn đi chăng nữa, nó cũng sẽ tấn công người.”
“Ừ! Anh đang nấu cái gì vậy, thật là thơm mà.” Lê Mai khịt khịt mũi ngửi một cái, trong không trung đang tràn ngập mùi thơm của món ăn.
“Con gái muốn ăn thịt bò, cho nên tôi hầm thịt bò với cà chua, mực xào tương, còn có cả xà-lách trộn và một ít rau xào.”
“Cũng được lắm đó! Anh Hùng, không nghĩ tới anh còn biết nấu ăn như vậy.

Đúng rồi, anh Hùng, anh làm nghề gì vậy?” Lê Mai thuận miệng hỏi một câu.
“Lái xe cho một ông chủ lớn.

Cô Mai, còn cô thì sao?”
“Tôi là Phóng viên của một Tòa soạn báo! Vì chỉ mới đi làm ở Tòa soạn báo cho nên tôi mới đi ra ngoài thuê nhà ở một mình.”
“Cô là một Phóng viên?” Triệu Hùng cảm thấy rất bất ngờ.
Lê Mai quyến rũ cười một tiếng, hỏi ngược lại: “Làm sao, không giống sao?”
“Không, không! Chẳng qua là không nghĩ tới, trong giới Phóng viên cũng sẽ có được một người đẹp đến như cô vậy.”
“Anh Hùng, anh thật là biết cách nói chuyện mà.” Lê Mai cố ý chỉnh sửa quần áo một chút, cô ta đang mặc quần đùi, đôi cặp đùi thon thẳng, tròn trịa lộ ra bên ngoài, đẹp đến mức cực kỳ hút mắt.
“Anh Hùng, vợ của anh đâu? Tại sao lại không nhìn thấy cô ấy?” Lê Mai hướng mắt vào phía trong phòng mà nhìn một chút, nhưng lại thấy chỉ có hai người Triệu Hùng và con gái.

“Cô ấy vẫn còn chưa tan làm, hôm nay công ty bận rộn nhiều việc, có thể phải muộn một chút mới trở lại được!”
“Anh Hùng thật là có phúc, có thể cưới được một người vợ xinh đẹp đến như vậy.”
Triệu Hùng cười hì hì, nói: “Cái này cũng có thể được gọi là người ngu có phúc của người ngu! Cô ngồi trước đi, tôi đi xào qua ít rau.”

Lê Mai ngồi vào trên ghế sô pha, vào thời điểm mà Triệu Hùng xoay lưng đi vào phòng bếp xào rau, cô ta cũng thuận tay gắn một cái máy nghe lén mini vào bên dưới ghế sô pha.
Triệu Hùng căn bản không thể nào nghĩ tới được, người hàng xóm xinh đẹp Lê Mai mới dọn tới này lại là vì nhắm vào anh mà tới.

Mà Lê Mai cũng không hề lường trước được chuyện, mình vừa mới dọn tới, cả nhà ba người Triệu Hùng lại muốn dọn đi.
Sau khi Lê Mai cẩn thận quan sát nhà của Triệu Hùng một phen thì nhận ra được, mặc dù căn nhà này không lớn, nhưng mà đồ đạc lại được sắp xếp rất chỉnh tề.

Trên tường được treo một bức ảnh chụp của cả nhà ba người Triệu Hùng, không khí gia đình giữa ba người trong đó tỏ ra vô cùng ấm áp.
Lê Mai là một đứa trẻ bị vứt bỏ, cô ta đã được nhà họ Hà nuôi nấng từ nhỏ đến lớn.

Trời sinh tính tình của cô ta rất lạnh lùng, mục đích để cô ta sống tiếp cũng chỉ là vì muốn thi hành những mệnh lệnh của nhà họ Hà.

Bây giờ, ông cụ của nhà họ Hà đã bảo cô ta đến tiếp xúc với Triệu Hùng, âm thầm điều tra thân phận của người này.

Nhưng mà cả nhà Triệu Hùng lại muốn dọn đi trong nay mai, khiến cho kế hoạch của cô ta rơi vào khoảng không.

Bây giờ tất cả chỉ có thể gửi hy vọng vào bên trong “Máy nghe lén” này mà thôi, thử xem xem có thể thu hoạch được điều gì ngoài ý muốn hay không.
Sau khi Triệu Hùng xào thức ăn xong đi ra thì lại thấy Lê Mai đang ngẩn người mà ngồi trên ghế sô pha.
Anh đi tới rồi cất tiếng hỏi Lê Mai: “Cô Mai, cô có muốn uống chút gì đó không?”
“Không cần đâu!” Lê Mai khẽ lắc đầu, sau đó cười nói: “Một hồi nữa tôi cũng phải đi về nhà nấu cơm!”
“Vậy thì cô Mai cứ đi về nhà nấu cơm trước đi! Đợi một lát nữa con gái và mèo nhỏ chơi xong thì tôi sẽ mang mèo sang trả lại cho cô.”
“Cũng được!”
Lê Mai đứng lên, dù sao thì cô ta cũng là một người phụ nữ độc thân, nếu như cứ tiếp xúc với người đàn ông đã có vợ như Triệu Hùng trong thời gian lâu dài thì cũng không phải là chuyện gì hay ho.

Sau khi Lê Mai quay trở về nhà, Triệu Hùng gọi điện thoại cho vợ Lý Thanh Tịnh, hỏi xem lúc nào thì cô có thể về tới nhà.

Lý Thanh Tịnh nói cho anh, có lẽ phải khoảng tầm sáu giờ tối!
“Thanh Tịnh, có cần anh đi đón em hay không?”
“Không cần! Em tự lái xe trở về được.”
Dao Châu và mèo nhỏ cùng chơi với nhau trong một khoảng thời gian rất lâu, cho nên Triệu Hùng bảo con gái đi rửa tay, còn bản thân thì mang mèo sang trả lại cho Lê Mai.

Lê Mai mời Triệu Hùng vào nhà ngồi một chút, Triệu Hùng cũng không tỏ ra khách sáo, đi vào thăm quan căn nhà của cô ta một lượt.
Căn phòng được bố trí rất đơn giản, quả thật giống như là nhà của một người mới vừa đi làm, chỉ có một vài những món đồ dùng đơn giản.
Triệu Hùng đi thăm quan một vòng, sau đó lập tức trở về, không nán lại ở bên trong nhà của Lê Mai trong thời gian quá dài.
Sau khi Triệu Hùng làm xong thức ăn thì anh để cho con gái Dao Châu ăn cơm trước, còn chính mình thì dự định là sẽ chờ vợ Lý Thanh Tịnh về nhà rồi ăn cơm chung!
Nhưng mà đã nửa tiếng trôi qua từ khi đồng hồ điểm sáu giờ, Lý Thanh Tịnh lại vẫn chưa về.
Triệu Hùng lại gọi một cuộc điện thoại nữa cho Lý Thanh Tịnh, nhưng lần này không có người nào nghe máy.

Anh chỉ cho rằng là vợ Lý Thanh Tịnh đang lái xe, vì vậy cũng không quá để ý đến nữa.
Ngay tại lúc này, trên màn hình điện thoại di động của Triệu Hùng lại hiện lên cuộc gọi của Lý Thanh Tịnh.
Triệu Hùng vội vàng nhấn nghe điện thoại.
“A lô! Là anh Triệu Hùng có phải hay không?”
Triệu Hùng vừa nghe máy thì từ bên trong điện thoại đã truyền ra giọng nói của một người đàn ông xa lạ, sắc mặt của anh bỗng nhiên có sự biến đổi to lớn, trầm giọng hỏi: “Anh là ai?”
“Tôi chỉ là một người đi đường, biển số xe mang số 3586 của một người phụ nữ là biển số xe của vợ anh có phải hay không?”
“Đúng vậy, là vợ của tôi!”
“Cô ấy gặp tai nạn giao thông, tôi vừa mới đưa cô ấy đến Bệnh viện Thành phố.

Anh đi đến thẳng Bệnh viện Thành phố đi!”
“Cảm ơn anh! Tôi sẽ lập tức đi đến đó ngay.”
Sau khi cúp điện thoại, Triệu Hùng vội vàng không chờ đợi, ôm lấy con gái sau đó lập tức đi ra khỏi cửa!
“Bố! Bố đưa con đi đâu vậy?” Dao Châu giùng giằng kêu lên.
“Dao Châu, mẹ của con xảy ra chuyện rồi! Chúng ta phải mau chóng đi tới Bệnh viện.”

Triệu Hùng ôm theo con gái chạy như bay xuống tầng, sau đó vội vàng lái xe thẳng một đường đi tới Bệnh viện.
Lê Mai nghe được nội dung cuộc nói chuyện của Triệu Hùng thì cũng không khỏi bị tin tức này làm cho giật mình kinh ngạc.

Không nghĩ tới Lý Thanh Tịnh sẽ xảy ra tai nạn xe cộ!
Sau khi đi đến Bệnh viện Thành phố, Triệu Hùng lập tức bước tới hỏi Y tá đang trực, hỏi có một người gặp phải tai nạn xe cộ tên là Lý Thanh Tịnh đang ở đâu.
“À! Lý Thanh Tịnh à.

Cô ấy đang ở bên trong phòng cấp cứu!”
Triệu Hùng ôm con gái vội vàng đi tới phòng cấp cứu, chỉ thấy trên trán của Lý Thanh Tịnh có hơi trầy da, còn lại tính mạng thì cũng không có gì đáng ngại.
Thấy vợ Lý Thanh Tịnh bình an vô sự, Triệu Hùng thở dài nhẹ nhõm.
“Thanh Tịnh, em không sao chứ?” Triệu Hùng quan tâm hỏi han.
“Không có sao! Chỉ là lúc bị đụng xe thì bị hôn mê bất tỉnh, sau đó được một người có lòng tốt đi ngang qua đưa đến Bệnh viện.”
“Người đó đâu rồi?”
“Đi rồi!”
Triệu Hùng “Ồ” một tiếng, trong đầu nghĩ, trên cái thế giới này vẫn còn có rất nhiều người tốt.
Sau khi Lý Thanh Tịnh băng bó xong thì lập tức muốn rời đi, nhưng mà Triệu Hùng kiên quyết muốn để cho cô tiến hành làm kiểm tra toàn thân, Lý Thanh Tịnh nói đã làm kiểm tra xong hết rồi, sau đó cũng đưa báo cáo kết quả kiểm tra cho Triệu Hùng xem.

Đến lúc này, Triệu Hùng mới yên tâm trở lại.
Một nhà ba người đang muốn rời khỏi Bệnh viện thì lại thấy Đào Yên Quân vội vã đi vào Bệnh viện, lao về phía mình!
Lúc này Triệu Hùng mới nhớ tới, bà cụ nhà họ Đào cũng đang nằm viện ở ngay tại Bệnh viện Thành phố này.

Từ lần trước tới thăm một lần xong thì cũng đã có mấy ngày không tới thăm lại bà cụ nhà họ Đào rồi.

Đào Yên Quân thấy trên trán của Lý Thanh Tịnh đang được băng lại bằng một dải gạc trắng, rõ ràng là đã bị thương thì cười lạnh nói: “Ha ha! Hai vợ chồng son nhà các người, đây rõ ràng là đang gặp phải báo ứng mà.”
Triệu Hùng trợn mắt nhìn Đào Yên Quân, cả giận nói: “Cậu nói cái gì?”
Đào Yên Quân không đánh lại Triệu Hùng, nhưng cũng không cam lòng chịu yếu thế, cố ý lớn tiếng nói: “Làm sao nào? Tôi là cậu của cậu đấy, chẳng lẽ cậu còn muốn vì đại nghĩa mà không quản người thân hay sao?”.