Nếu như Triệu Hùng không phái Nông Tuyền đi giám sát Mai Lệ Thủy, thật đúng là nhìn không ra, người phụ nữ này có lòng lang dạ thú.
Nếu biết Mai Lệ Thủy đã bị mua chuộc, Triệu Hùng quyết định lợi dụng tốt cô ta, diệt trừ Hán Vân Hiển.
Sau khi Nông Tuyền rời khỏi phòng Triệu Hùng, ước chừng bốn mươi phút sau, Mai Lệ Thủy gõ cửa đi vào phòng Triệu Hùng.
Triệu Hùng thấy Mai Lệ Thủy mặc trên người một chiếc áo ngủ mỏng như cánh ve, rõ ràng lại là nghĩ đến dụ hoặc mình.
Người phụ nữ này, biết rõ cô ta đang trong tình trạng vì tiền, còn không hết hy vọng. Không thể không nói, cô ta chính cống là một người đàn bà đầy tâm cơ.
Sau khi Mai Lệ Thủy vào phòng, nhìn Triệu Hùng báo cáo nói: “Triệu Hùng, tôi đã giúp Đổng Hạo chủng bị đầy đủ quần áo cho buổi trình diễn thời trang rồi.”
Triệu Hùng nhẹ gật đầu.
Không thể không nói, Mai Lệ Thủy này hiệu suất làm việc tuyệt đối cao. Những việc phân phó cho cô ta, tuyệt đối làm rất đúng cách. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Hồ Dân tín nhiệm Mai Lệ Thủy.
Triệu Hùng nhìn Mai Lệ Thủy cười nói: “Lệ Thuỷ, thời gian không còn sớm, cô cũng đi ngủ sớm một chút đi! Ngày mai còn có buổi trình diễn thời trang. Cô và Đổng Hạo đại biểu tập đoàn Hùng Quang tham gia.”
Mai Lệ Thủy sau khi nghe vậy, ngạc nhiên nhìn Triệu Hùng hỏi: “Sao vậy, anh không tham gia sao?”
Triệu Hùng lắc đầu nói: “Không tham gia!”
Từ lần trước, sau khi Triệu Hùng trải qua việc để lộ video bí mật. Nếu không phải Trần Thiên Trung kịp thời để chuyên gia máy tính xóa hết video trên mạng xã hội, sẽ còn mang đến cho anh phiền phức ngập trời.
năm gia tộc lớn mở ra bảo tàng nhẫn, một ngày vẫn còn trên tay anh. Triệu Hùng bên ngoài lại không thể tiếp xúc quá nhiều, một khi tiếp xúc, chỉ mang đến cho anh vô cùng vô tận phiền phức. Cho nên, việc anh muốn làm, chỉ có quản lí tập đoàn, đưa tập đoàn Hùng Quang trở thành một con tàu thương nghiệp khổng lồ.
Mai Lệ Thủy cảm thấy rất kỳ quái, cô ta là loại phụ nữ nhạy cảm, cô ta nhận ra Triệu Hùng rất sợ lộ bí mật gì đó. Nghĩ thầm: ‘Chẳng lẽ Triệu Hùng có bí mật gì không muốn người khác biết?”
Cô ta biết được nhược điểm của Triệu Hùng, trong lòng âm thầm cao hứng.
Mai Lệ Thủy phong tình cười một tiếng, nhìn Triệu Hùng nói: “Vậy được rồi! Có tôi và Đổng Hạo, anh cứ yên tâm đi.”
Triệu Hùng nhẹ gật đầu, nhìn Mai Lệ Thủy nói: “Ngày mai, sau buổi cơm trưa của buổi họp báo, tôi sẽ về Hải Phòng.”
“Về Hải Phòng? Không phải còn có mấy ngày khảo sát sao? Làm sao đột nhiên lại trở về sớm vậy?” Mai Lệ Thủy nghi ngờ mà hỏi thăm.
Triệu Hùng thuận miệng qua loa nói: “A! Thanh Tịnh nói, bố mẹ của cô ấy lại mâu thuẫn. Bảo tôi trở về giúp đỡ điều tiết. Vợ chồng càng lớn tuổi càng không vừa ý nhau, chỉ có thể lần sau xem xét lại.”
Mai Lệ Thủy biết quan hệ của bố mẹ Lý Thanh Tịnh không tốt, lúc này mới không nghi ngờ nữa. Cô ta vốn định ở lại tâm sự với Triệu Hùng, vừa nghĩ tới buổi trình diễn thời trang ngày mai, liền thôi!
Xưa nay trong công tác cô ta không mập mờ, công là công, tư là tư. Đây cũng là nguyên nhân Mai Lệ Thủy có thể được coi trọng ở tập đoàn Hùng Quang này.
“Được rồi! Vậy anh cũng sớm nghỉ ngơi một chút. Ngày mai còn phải đi đường!” Mai Lệ Thủy nhìn Triệu Hùng liếc mắt đưa tình, quay người đi ra ngoài.
Sau khi Mai Lệ Thủy rời đi, Triệu Hùng thở phào nhẹ nhõm.
Người phụ nữ này một thân mị cốt, nếu là người đàn ông khác kém tập trung sẽ rất khó kiểm soát được.
Ngày thứ hai, Phú Thủy Huyền và tập đoàn Hùng Quang đầu tư hợp tác, tiến hành truyền thông trực tiếp hiện trường.
Phú Thủy Huyền là một nơi kinh tế tương đối lạc hậu, mà tập đoàn Hùng Quang là doanh nghiệp hàng đầu ở Hải Phòng. Đương nhiên sẽ nhận được nhiều phương diện chú ý.
Khi mọi người nhìn thấy trên TV, đại biểu thay mặt cho tập đoàn Hùng Quang ký, là một người tên Đổng Hạo. Tất cả mọi người mở rộng tầm mắt, không biết cái người tên Đổng Hạo chính là người thế nào.
Hồ Dân cũng quan sát toàn bộ quá trình hợp tác trên kênh trực tiếp. Ông ta cẩn thận quan sát đến Đổng Hạo, cảm thấy người này nói chuyện trầm ổn, rất là có quy tắc. Ngược lại là rất bội phục Triệu Hùng, không biết anh đào đâu ra được nhân tài đáng tin cậy như vậy.
Bên ngoài, Triệu Hùng và Nông Tuyền ngồi ở trong xe.
Triệu Hùng kể lại cho Nông Tuyền nghe chuyện xảy ra ở Hải Phòng. Khi Nông Tuyền nghe nói Trọng Ảnh và Lý Diệu Linh bị thương, tức giận nói: “Đám chó phiền phức này, thừa lúc tôi và Văn Sơn không ở đó mà ra tay. Nếu để cho tôi gặp bọn hắn, nhất định phải lột da của bọn hắn mới được.
Triệu Hùng có thể hiểu được cảm xúc của Nông Tuyền, sợ anh ta hành sự lỗ m ãng, sẽ hỏng chuyện lớn, anh an ủi anh ta: “Không vội! Có ông cụ Khổng ở Hải Phòng trấn giữ. Chuyện này truyền đi, tin rằng trong thời gian ngắn không ai dám đến gây sự. Bất quá, việc này không có nghĩa là sẽ yên ổn. Hiện tại tôi bị thương không thể dùng đến võ công. Nông Tuyền, cậu lại cần luyện võ công, tiếp tục tăng cường thực lực của mình.”
“Tôi biết rồi cậu chủ!” Nông Tuyền vỗ bộ ng ực nhìn phía Triệu Hùng bảo đảm nói: “Cậu chủ, cậu yên tâm! Một ngày nào đó, tôi cũng sẽ lên được top mười trên Thiên Bảng.
“Có lòng tin là tốt! Nhưng đây cũng không phải là chuyện dễ dàng. Công phu muốn đột phá rất khó, cần cơ duyên lớn mới được. Anh nhìn ông cụ Khổng xem, bao nhiêu năm trước ông ấy đã là người hạng nhất Thiên Bảng, đến bây giờ còn chưa đột phá từ Thiên Bảng lên Thần Bảng.”
“Cậu chủ, hiện tại tôi thật sự chỉ muốn thương thế của cậu nhanh bình phục!”
“Tôi cũng muốn! Nhưng cao thủ Thần Bảng, thế giới chỉ có mười người. Tôi đi chỗ nào tìm bọn họ đây!” Triệu Hùng khẽ thở dài.
Nông Tuyền nhìn Triệu Hùng nói: “Cậu chủ, ông cụ Khổng không phải nói ở tỉnh Thanh Hóa có ông Đường Tử Hoa thực lực Thần Bảng sao? Cậu phái người đi tìm ông ta đi.”
“Tôi đã nhờ Kim Trung giúp tôi tìm kiếm ông ta. Nhưng Kim Trung cũng đã nói, Ông cụ Đường Tử Hoa từ cái lần cứu tôi cho đến nay, không hiểu vì sao biến mất! Suy cho cùng, loại người kỳ lạ này, có cầu cũng không gặp được, chỉ có thể tùy duyên.”
Tới gần buổi trưa, Cốc Vĩnh Ngôn, Đổng Hạo còn có bọn người Mai Lệ Thủy từ trong khách sạn cười cười nói nói đi ra.
Cốc Vĩnh Ngôn tiến lên một bước, nắm chặt ta Triệu Hùng, cảm động đến rơi nước mắt nói: “Ngài Triệu, cảm ơn tập đoàn Hùng Quang các người đầu tư vào Phú Thủy Huyền của chúng tôi, cũng tiến hành giúp đỡ những học sinh nghèo ở trường tiểu học Nam Trung. Lần này ở buổi họp báo hợp tác tổ chức rất thành công.”
“Vậy là tốt rồi!” Triệu Hùng gật đầu cười, nhìn Cốc Vĩnh Ngôn nói: “Chủ nhiệm Cốc, Đổng Hạo là người đại diện toàn quyền tập đoàn Hùng Quang, nếu có chuyện gì, ông có thể trực tiếp nói với anh ấy. Mặt khác, chi phí sửa đường từ Phú Thủy Huyền đến trường tiểu học Nam Trung, tôi sẽ cho người chuyển vào tài khoản của ông trong vòng bảy ngày tới. Ta không hi vọng nhìn thấy chất lượng con đường khi sữa lại bị biến thành bã đậu. Việc này không chỉ ảnh hưởng đến quá trình tập đoàn Hùng Quang ngày sau phát triển, cũng ảnh hưởng đến người dân ở Nam Trung đấy.”
“Ngài Triệu, ngài cứ yên tâm đi! Tôi nhất định sẽ đích thân giám sát. Sẽ không để xảy ra vấn đề gì! Nhân tiện, tôi có đặt một bữa tiệc rượu, mời ngài Triệu quay về khách sạn.”
“Được!” Triệu Hùng nhẹ gật đầu, dẫn theo cả đám người, đi theo Cốc Vĩnh Ngôn đến khách sạn.
Lúc ăn cơm, Triệu Hùng nói với Cốc Vĩnh Ngôn, hiện tại anh có việc cần làm, buổi chiều sẽ quay về Hải Phòng.
“Sao lại vội vã như vậy? Không phải ngài nói còn muốn khảo sát mấy ngày sao?” Cốc Vĩnh Ngôn thắc mắc hỏi.