Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 684: Ngạc nhiên ngoài ý muốn



Sau khi Tàn Kiếm Hồ A và Mã Tứ Tráng đứng vững ở giữa lôi đài thì Tàn Kiếm Hồ A hỏi Mã Tứ Tráng: "Anh dùng binh khí gì?"

"Tôi không dùng binh khí!"

Tàn Kiếm Hồ A nghe vậy thì cau mày, bình thường khi ra tay so tài với người khác sẽ không ai dùng tay không, hầu như trên tay đều phải có chiêu thức thật tài giỏi.

Cậu ta thấy vóc người Mã Tứ Cường này cao lớn, có hơi giống "Đấu sĩ đấu vật", là kiểu người vật lộn kia.

Một khi đấu cận chiến thì sẽ dễ bị tóm quật ngã xuống rơi vào thế nguy hiểm.

Nếu như Tàn Kiếm Hồ A dùng trường kiếm công kích Mã Tứ Tráng thì một chút người này cũng sẽ không thắng nổi. Cho nên, Tàn Kiếm Hồ A chỉ đành tra kiếm vào vỏ, cũng không rút kiếm ra đánh với anh ta.

Hai người liếc mắt nhìn nhau khoảng mười giây thì cuối cùng Mã Tứ Tráng cũng nhịn không được nữa, dẫn đầu bay về phía Tàn Kiếm Hồ A để tấn công.

Trong tay Tàn Kiếm Hồ A là thanh kiếm vẫn còn nguyên vỏ nhưng nó bắn nhanh như điện chớp, thẳng tới cổ họng của Mã Tứ Tráng.

Chỉ thấy Mã Tứ Tráng nhanh chóng vươn tay ra, nắm chặt vỏ kiếm của Tàn Kiếm Hồ A.

Một luồng lực lượng mạnh mẽ truyền tới từ trên vỏ kiếm, Tàn Kiếm Hồ A có hơi kinh sợ, khí lực người này thật sự là quá dữ dội rồi, chỉ là so với loại cao thủ trời sinh như Nông Tuyền thì vẫn cách một trời một vực.

Mấy ngày nay Tàn Kiếm Hồ A suốt ngày bàn luận võ công với Nông Tuyền ở trong nhà. Nên đã sớm thấy cảnh tượng quen thuộc như này hơn cả trăm lần rồi.

Nếu đối thủ so chiêu với cậu ta là Nông Tuyền thì anh ta chỉ cần rút kiếm ra khỏi võ, trong chớp mắt sẽ tấn công vào cổ Nông Tuyền. Mặc dù sức lực của Mã Tứ Tráng lớn nhưng nội lực của Tàn Kiếm Hồ A vượt xa anh ta.

Nội lực trong tay Tàn Kiếm Hồ A cứ thế "di" chuyển trên vỏ kiếm, một luồng lực lượng đầy sức sống, chấn động chạy dọc theo gan bàn tay của Mã Tứ Tráng, kìm giữ không được mà buộc phải vung tay lên.

Tàn Kiếm thuận thế nghiêng nhẹ trường kiếm sang bên cạnh một chút, nhanh chóng cắt nhẹ lên cổ họng của Mã Tứ Tráng một chút.

Mã Tứ Tráng nhanh chóng lùi về phía sau.

Anh ta thiệt thòi ở chỗ là dáng người quá đô con lực lưỡng nếu không thì chỉ cần trùn xuống một chút là có thể trốn khỏi công kích của Tàn Kiếm Hồ A.

Chỉ thấy trường kiếm trong tay của Tàn Kiếm Hồ A có khi bổ xuống có khi chọc qua, có khi lại đâm tới, lúc thì lại chém xuống khiến cho Mã Tứ Tráng luống cuống chân tay không ngừng.

Sau khi mười mấy chiêu qua đi, Tàn Kiếm Hồ A thấy dưới nách Mã Tứ Tráng đã lộ ra sơ hở, trường kiếm trong tay nhanh chóng đâm tới đó.

Vậy mà Mã Tứ Tráng lại dùn cơ thể, gắng gượng nhận một hồi tấn công này.

Thì ra anh ta cố tình lộ ra sơ hơ đó. Biết mình đánh không thắng nổi Tàn Kiếm Hồ A nên chỉ có thể bí quá hóa liều như vậy.

Sau khi chống đỡ thế công kích của Tàn Kiếm Hồ A, thân thể Mã Tứ Tráng nhanh chóng xoay lưng lại duỗi tay tới bóp ngay cổ họng Tàn Kiếm Hồ A.

Nếu như cái này không phải tỷ thí mà Tàn Kiếm Hồ A có tới bảy, tám cách gây nên cái chết cho Mã Tứ Tráng. Thay vào đó tỷ lệ này lại do không được sử dụng kiếm thật nên đã nhanh chóng bị Mã Tứ Tráng bóp ngẹt cổ.

Ngay lập tức một trận ngạt khí truyền tới.

Tàn Kiếm Hồ A cảm thấy hơi thở của mình càng lúc càng khó khăn, mà Mã Tứ Tráng cũng đã bóp càng hăng hơn.

Tàn Kiếm Hồ A vừa dùng nội lực để ngăn cản lại, vừa dùng vỏ kiếm trong tay đâm thẳng tới mắt của Mã Tứ Tráng.

Mã Tứ Tráng bị dọa tới mức phải vội vàng tách ra xa, anh ta cũng không muốn hai bên đều thiệt hết với Tàn Kiếm Hồ A.

Không đợi Mã Tứ Tráng phản ứng lại kịp thì bóng vỏ kiếm trong tay Tàn Kiếm đã nhanh chóng dừng trước người Mã Tứ Tráng, giọng nói lạnh lùng vang lên: "Anh thua!"

Bốn anh em nhà họ Mã theo thứ tự đi lên, kết quả đều thua ở trong tay Tàn Kiếm Hồ A chưa tới hai mươi mấy chiêu.

Sau khi bốn anh em nhà họ Mã thua thì mặt mày ủ rũ về chỗ.

Từ nhỏ tới lớn bốn người họ đã thích võ công, thật vất vả mới luyện ra được một thân tài nghệ như vậy, kết quả vậy mà lại thua trong tay người ta khi chưa đầy năm chiêu.

Mã Đại Lý chắp tay với Triệu Hùng nói: "Tài nghệ bốn anh em chúng tôi không bằng người ta, sao lại dám cao hơn ai. Nếu như anh còn muốn nhận chúng tôi thì giá cả tùy các anh đưa ra! Nếu như không mướn anh em chúng tôi thì chúng tôi sẽ tìm chỗ khác. Chỉ là tôi vẫn còn một yêu cầu nhỏ."

Triệu Hùng thấy bốn anh em nhà họ Mã trung thực ngay thẳng như vậy, còn là những chàng trai cao lớn lực lưỡng thì vô cùng thưởng thức bốn người này. Anh gật nhẹ đầu nói: "Anh nói đi!"

"Tôi muốn biết là anh ta có tên trên bảng xếp hạng Võ Thần không?" Mã Đại Lý chỉ Tàn Kiếm Hồ A đang đứng ở đằng xa.

Triệu Hùng thật sự cũng không giấu diếm gì bốn anh em nhà họ Mã cả: "Cậu ta tên là Hồ A, tên hiệu là Tàn Kiếm xếp hạng thứ tám Địa Bảng trên bảng Võ Thần."

Bốn anh em nhà họ Mã nghe xong thì nhịn không được liên tiếp tặc lưỡi. Không nghĩ tới người trước mắt này lại là cao thủ hạng tám trên Địa Bảng.

Bốn anh em họ còn chưa từng thấy mười vị cao thủ đứng đầu bảng xếp hạng Địa Bảng đâu. Cái này mới thực sự là: Người giỏi còn có người giỏi hơn, trời cao còn có trời cao hơn.

Bốn anh em nhà họ Mã biết thua cũng không oan uổng gì.

Mã Đại Lý giải thích: "Bốn anh em chúng tôi, bình thường dù đánh nhau với ai thì vẫn luôn là bốn anh em đánh chung dù có là một người đi nữa. Và dù có mấy chục người đi nữa thì cũng chỉ có bốn anh em chúng tôi, cho nên vừa rồi từng người đối chiến với Tàn Kiếm Hồ A cũng không thể triển khai ra được thực lực mạnh nhất của mình. Nếu Tàn Kiếm Hồ A đã là cao thủ xếp hạng tám trên bảng xếp hạng Địa Bảng thì bốn chúng tôi cũng muốn cùng so chiêu với sư phụ Tàn Kiếm một chút."

Triệu Hùng thấy dáng vẻ thề hẹn son sắt của Mã Đại Lý như vậy mà mình cũng muốn nhìn thử xem thực lực của bốn người hợp lại thì sẽ lợi hại tới mức độ nào nên anh gật nhẹ đầu, trả lời:

"Có thể chứ! Cho  dù kết quả như thế nào thì tôi cũng sẽ nhận các người."

Mã Đại Lý dẫn theo ba người anh em khác đi tới võ đài lần nữa.

Triệu Hùng nói nhỏ với Hồ Dân bên cạnh: "Bốn người họ có hoàn cảnh sạch sẽ hết chứ?"

"Sạch sẽ, họ đến từ một tỉnh H trong một thành phố nhỏ. Bốn người đều là võ sĩ, từ nhỏ đã thích học võ, ở tỉnh H chính là bá chủ của một phương. Chỉ là, ngoại trừ đánh nhau thì cái gì khác cũng sẽ không biết đâu. Ở trong xã hội như này thật sự sẽ không thể nào tồn tại được, lúc này mới mò ra một chức phận, cùng làm ăn với một ông chủ kinh doanh than đá. Lương một năm có lẽ 175 tỷ, nhưng trời sinh tính tình bốn anh em họ vô cùng rộng rãi lại thích kết giao với các nhân vật trên giang hồ, chính vì vậy gom góp lại thì không còn được bao nhiêu."

Triệu Hùng nghe xong thì gật đầu, nói Hồ Dân thay mình tiếp tục tuyển chọn "bảng Võ Thần", ánh mắt của anh thì dời tới trên lôi đài, chỉ thấy bốn anh em nhà họ Mã đang cùng đánh nhau với Tàn Kiếm Hồ A trên đó.

Lúc Tàn Kiếm Hồ A chỉ một mình đánh nhau với một trong bốn anh em nhà họ Mã thì có thể nhẹ nhàng đánh thắng, dù là bất kỳ ai. Nhưng khi bốn anh em họ hợp lại thì áp lực của Tàn Kiếm Hồ A lại tăng lên gấp đôi.

Nông Tuyền nói với Triệu Hùng: "Cậu chủ, Tàn Kiếm gặp rắc rối rồi!"

Triệu Hùng cũng là người tập võ, có thể nhìn ra sau khi bốn anh em nhà họ Mã hợp lại thì sức mạnh đã tăng lên gấp đôi. KHông chỉ tạo thành phiền phức cho Tàn kiếm Hồ A mà càng khiến cho đối phương khó lòng phòng bị.

Đây đúng là niềm vui ngoài ý muốn mà!

Nếu như bốn anh em nhà họ mã có thể đánh ngang tay với Tàn Kiếm Hồ A hoặc giả sử là đánh thắng cả Tàn kiếm Hồ A thì đúng là giúp anh tuyển chọn được một cao thủ tuyệt đỉnh rồi.

Cái này khiến cho Triệu Hùng kích động không thôi, trong lòng thì mong mỏi anh em bốn người nhà họ Mã có thể đánh thắng luôn Tàn kiếm Hồ A.

Tàn Kiếm Hồ A đánh nhau với bốn anh em nhà họ Mã gần trăm chiêu, mỗi lần đều đánh lui được một hoặc hai người trong bốn người họ thì những người còn lại sẽ nhanh chóng nhảy lên tiếp ứng. Mấu chốt là bốn người này mà phối hợp lại thì đúng là sức lực trời sinh, khiến Tàn Kiếm Hồ A không có cơ hội nào ra tay.

Tàn Kiếm Hồ A với kiếm pháp sắc bén lừng danh nhưng dưới sự vây kín của bốn anh em nhà họ Mã thì vốn dĩ không để cậu ta phát huy được ưu thế của mình.

Bốn người họ hiểu nhất chính là đọ sức mạnh, vừa có cơ hội thì sẽ lập tức dính lên.

Tàn Kiếm Hồ A bị bốn anh em này bắt tay bắt chân mấy lần. Nếu không phải cậu ta phản ứng nhanh thì có lẽ đã bị bốn anh em này đánh tơi tả rồi.

Ngay tại lức Tàn Kiếm Hồ A bị bức cho tới góc lôi đài thì Tàn Kiếm Hồ A lại muốn tránh cũng không được nên đành giẫm mạnh lên dây thừng cản dưới chân, hợp lại với kiếm mà nhanh chóng thả người đâm về phía Mã Đại Lý.

Một chiêu này của Tàn Kiếm Hồ A đi nhanh như điện, vừa nhanh còn vừa độc, Mã Đại Lý dù muốn phản ứng cũng không kịp nên bi dọa cho ngồi sụp xuống đất, ngược lại khiến Tàn Kiếm Hồ A tấn công vào khoảng không.

Mã Tam Khí và Mã Tứ Tráng lập tức ra tay nhanh như điện giật, vội vàng chụp vào bắp chân của Tàn Kiếm Hồ A.

Mã Nhị Trực lại trượt dài cơ thể xuống, đưa tay bắt lấy cánh tay của Tàn Kiếm Hồ A.

Tàn Kiếm Hồ A bị ba người chia nhau bắt lấy, trong chớp mắt thân thể của cậu ta không kịp khống chế nên “Bịch” một tiếng rơi thẳng từ trên không xuống đất.

Tàn Kiếm Hồ A duỗi trường kiếm về phía Mã Nhị Trực, Mã Nhị Trực đứng thẳng người dậy né tránh. Không đợi cậu ta ra chiêu thứ hai thì Mã Đại Lý đã nhào tới bắt lấy cánh tay phải của cậu ta.

Bốn người nhanh chóng bắt lấy hai tay hai chân của Tàn Kiếm. Trực tiếp khiêng luôn thân thể của Tàn Kiếm Hồ A ném thẳng xuống võ đài.

Bên trong ánh mắt của cậu ta lại tràn đầy kinh hãi không thôi, không nghĩ tới trước khi bốn người họ hợp lại thì mỗi người lại bại thẳng trong tay của mình chưa quá ba chiêu, vậy mà khi hợp lại thành ra sức mạnh kinh người như thế.

Triệu Hùng hỏi Tàn kiếm Hồ A một câu: “Tàn Kiếm, cậu không sao chứ?”

Tàn Kiếm lắc đầu, thể hiện ra là mình không sao cả

Triệu Hùng vỗ tay trước và những người khác cũng đồng loạt vỗ tay theo.

Trong ánh mắt của Triệu Hùng hiện lên sắc thái mừng rỡ, xem ra lần này mình đã nhặt được báu vật rồi. Bốn người này nếu đánh một một thì chỉ coi là bình thường, nhưng khi sức mạnh của họ hợp lại thì sẽ tạo thành một tổ hợp cao thủ tuyệt đỉnh.

Anh nói với Nông Tuyền: “Nông Tuyền, tới phiên cậu!”

Từ sớm thì Nông Tuyền đã không ngừng ma sát tay chờ tới sốt ruột luôn rồi, nghe xong lời Triệu Hùng nói tới lượt cậu ta ra sân thì nhanh chóng nhếch miệng cười khẽ. Sau đó, cậu ta tung hai tay nhảy lên, cả người vững vàng rơi vào trên võ đài.