Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta

Chương 416: Chuyến tàu không có điểm đến (54)



Edit: Fang 

Beta: Yan

Trạm khởi đầu chính là trạm cuối cùng.

Trạm mà hành khách quái vật lên tàu chính là trạm xuống tàu, thế thì người chơi xuống tàu ở trạm lên tàu là rất hợp lý.

Chỉ là, nếu trên vé tàu của người chơi không được đóng dấu, cũng không xuất hiện tên trạm cuối cùng, có lẽ khi người chơi xuống tàu, sẽ bị lạc đường ở sân ga.

Ngân Tô thử sử dụng chìa khóa qua ải, quả nhiên không có phản ứng gì.

Xem ra phó bản này người chơi buộc phải đến trạm cuối cùng, xuống tàu, rồi từ sân ga rời đi.





【Chúc mừng người chơi 5060 nhận được chìa khóa qua ải Chuyến tàu không có điểm đến.】

Cô gái áo choàng đen cũng nhận được nhắc nhở.

Vị Tô tiểu thư kia nhận được nhắc nhở trước cô, nhưng cô ấy lại đóng dấu muộn hơn cô, có lẽ là lấy cái chết của trưởng tàu làm chuẩn, vị trí qua ải đầu tiên đã có rồi thì sắp xếp theo tiếp dựa theo thời gian đóng dấu.

Cô gái áo choàng đen không để tâm tới vị trí qua ải đầu tiên: “Đoàn tàu này xử lý thế nào?”

Ngân Tô: “Nó cũng không tấn công chúng ta, kệ nó.”

Sau khi trưởng tàu chết thì toa tàu khôi phục kích cỡ bình thường, tường tàu cũng không mềm mại nữa.

Nói không chừng đoàn tàu này chỉ là một phương tiện vận chuyển, không thể tự chủ tấn công, chỉ có thể thông qua ô nhiễm khiến hành khách tàn sát lẫn nhau hoặc là dựa vào trưởng tàu săn mồi.

Bây giờ xem lại bối cảnh cốt truyện, ban đầu đoàn tàu bị mắc kẹt, hành khách trên tàu tàn sát lẫn nhau, mười ngày tử vong toàn bộ, hình như hợp lý hơn nhiều rồi. 

Nói không chừng đoàn tàu lúc đó đã biến dị.

Là nó khiến hành khách trên tàu bị ô nhiễm, rồi tạo nên thảm họa này.





Cô gái áo choàng đen kiểm tra buồng lái một lượt, không phát hiện manh mối gì hữu dụng. 

“Vừa nãy Vương Hiên nói không có trưởng tàu thì không thể đến trạm cuối cùng, cô cảm thấy là thật hay giả?”

Quy tắc bọn họ lấy được lúc trước là —— Giết chết trưởng tàu, chuyến tàu sẽ đến trạm cuối cùng. 

“Quái vật sắp chết, thường nói thật lòng.” Ngân Tô nhặt đồng phục của trưởng tàu dưới đất lên: “Trưởng tàu cũng chỉ là một cái chức danh, cũng không chỉ định ai, ai làm trưởng tàu chẳng giống nhau?”

Giết chết trưởng tàu không hề xung đột với việc đoàn tàu có trưởng tàu mới.

Cô gái áo choàng đen: “Thế thì cần phải tìm trưởng tàu mới.”

Trở thành trưởng tàu sẽ bị giữ lại trên tàu vĩnh viễn. 

Chắc chắn người chơi không phải lựa chọn hàng đầu.

Thế chỉ còn lại quái vật…

Ngân Tô dùng thuật giám định quét xung quanh một vòng trước, buồng lái không có thứ gì, trái lại là đồng phục vừa lột từ trên người trưởng tàu xuống bị đánh dấu hỏi chấm.

Lúc trước, khi Vương Hiên mặc nó trên người, nó chỉ là một bộ đồng phục bình thường. 

Sau khi Vương Hiên giết chết trưởng tàu ban đầu, có phải mặc bộ đồng phục này rồi biến thành trưởng tàu mới hay không. 

“Trưởng tàu mới không phải rất dễ tìm sao?” Ngân Tô nhìn hai mẹ con đang nằm bò trên người Vương Hiên để cắn xé: “Hai người đừng gặm nữa.”

Tần Tình: “…”

Tần Tình do dự một lát, cuối cùng lựa chọn nghe lời Ngân Tô, ôm con đứng dậy…

Ngân Tô vẫy vẫy tay với cô ta.

“…”

Kẻ điên này lại muốn làm gì?

Tự tay giết chết kẻ thù của mình, thù lớn được báo, Tần Tình vẫn hơi sợ Ngân Tô, cô ta nhảy sang trái lại nhảy sang phải, phân vân giữa việc bỏ chạy và qua đó mất nửa phút.

Xung quanh toàn là tóc kì quái, bây giờ cô ta ở trong vòng bao vây, căn bản không thể chạy thoát.

Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt!

Tần Tình thận trọng di chuyển qua chỗ Ngân Tô. 

“Cô muốn thăng chức tăng lương không?”

“???”

“Bây giờ có một cơ hội hiếm thấy, chỉ cần cô mặc nó lên thì cô chính là trưởng tàu của đoàn tàu này, về sau tất cả mọi người trên tàu đều phải nghe lời cô, cô có thể làm gì tùy thích, thế nào, động lòng không?”

Tần Tình từ chối không chút do dự: “Không động lòng.”

“…”

Tần Tình không phải không động lòng, lúc Vương Hiên làm trưởng tàu oai phong biết bao!

Hành khách, nhân viên đều sợ ông ta.

Nhưng Tần Tình cảm thấy lời này từ miệng Ngân Tô nói ra thì có chút kì dị, không phải chuyện tốt. 

Cô gái đối diện trở mặt trong một giây: “Cô tự mặc nó lên hoặc là tôi để người bạn của tôi giúp cô mặc nó lên.”

Quái vật tóc – Người bạn lắc lư theo nhịp điệu ở bên cạnh, nóng lòng muốn đi lên giúp đỡ.

Tần Tình: “…”

Cô hỏi tôi làm gì! Cô trực tiếp mặc lên cho tôi là được rồi!!





Tần Tình ‘bị ép’ mặc đồng phục lên, Ngân Tô quét cô ta một cái, mô tả trên đỉnh đầu đã thay đổi.

【Trưởng tàu · Tần Tình】

Sau khi Tần Tình mặc đồng phục lên thì cảm thấy mình có liên hệ kì diệu với đoàn tàu… Hình như cô ta không cần đi xem cũng biết bây giờ đoàn tàu chạy đến vị trí nào, lúc nào đến trạm.

Chuyện xảy ra trong mỗi toa tàu, cô ta cũng biết rõ vô cùng. 

Cô ta có cảm giác hợp nhất cùng với đoàn tàu, trong cơ thể tràn đầy lực lượng…

Cô ta lén lút liếc Ngân Tô một cái, cảm thấy hình như mình được rồi. 

Nhưng ánh mắt va vào Vương Hiên dưới đất…

Hình như cũng không được lắm.

Thân là trưởng tàu, chẳng phải Vương Hiên vẫn bị cô ấn dưới đất mà đánh sao?

Cô gái này đúng là kẻ điên ác độc!

“Trưởng tàu thân yêu, mở cửa.” Ngân Tô giơ tay làm tư thế mời.

“…”

Tần Tình khống chế hành vi trợn mắt trắng của mình, chậm chạp đi mở cửa.

Cánh cửa buồng lái mà người chơi làm thế nào cũng không mở được lại bị Tần Tình đẩy một cái là ra.

Tĩnh ——

Trong toa tàu vô cùng yên tĩnh. 

Ngân Tô nhìn thấy cửa toa 01 bị phá hỏng, dưới đất có không ít xác quái vật đang nằm, ghế ngồi cũng có rất nhiều vết tích phá hoại, ở đây từng xảy ra đánh nhau.

Nhưng trong toa tàu không hề có tung tích người chơi. 

Cô gái áo choàng đen: “Sắp đến trạm rồi.”

Ngoài cửa sổ, nơi xa xa xuất hiện một điểm sáng, điểm sáng càng ngày càng tỏ khi đoàn tàu đến gần.

Ngân Tô đi về phía trước, vừa đi vừa nhặt rác.

Cô gái áo choàng đen: “…” Xem không hiểu nhưng tôn trọng. 

Toa 02 cũng không có ai, cửa toa 03 đang đóng, cửa kính bị vết máu làm mơ hồ, không nhìn rõ tình hình bên đó.

“Những hành khách khác ở toa nào?” Ngân Tô quay đầu hỏi trưởng tàu mới thăng chức.

Tần Tình không muốn trả lời lắm, nhưng chạm mắt với Ngân Tô, cô ta chỉ đành nói ra một con số: “6.”

Ánh sáng trên sân ga càng ngày càng tỏ.

Cô gái áo choàng đen vượt qua Ngân Tô, nhanh chóng đi về phía toa đằng trước. 

Ngân Tô đi lên theo, nhìn thấy lác đác quái vật, quái vật trông thấy bọn họ, vẻ mặt hung dữ bổ nhào tới.

Cô gái áo choàng đen ở phía trước, gặp phải lượng lớn quái vật tấn công, ứng phó thuần thục điêu luyện. 

Ngân Tô cũng được mở mang về lực lượng kì dị mà Cát Sơn nói…

Đứng gần cô ấy, quả thực có cảm giác lực lượng bị hút đi, ban đầu những quái vật đó bổ nhào về hướng cô ấy, nhưng về sau lại càng giống như là bị cô ấy hút qua.

Đây là đại pháp hút quái nhỉ!

Cô gái áo choàng đen giết quái vật không cần vũ khí, tay không cũng có thể bẻ gãy cổ quái vật.

Nhìn cô gái áo choàng đen lúc ẩn lúc hiện trong đám quái vật, Ngân Tô vui sướng đi theo sau nhặt rác.

Không cần tự động thủ cũng có nhiều rác để nhặt thế này, gặp được chuyện tốt như vậy đúng là hời.

Đợi cô gái áo choàng đen giết đợt quái vật này xong, quay đầu thì thấy sau lưng mình sạch bóng.

“???”

Ngân Tô nhặt rác nở một nụ cười có thể nói là ngoan ngoãn với cô gái áo choàng đen. 

“…”

Cô gái áo choàng đen mở cửa phía trước, đi vào toa 06.

Toa 06 đông nghịt quái vật, bọn họ đi vào, những quái vật này đồng loạt quay đầu lại nhìn, từng đôi mắt kì dị hưng phấn nhìn thẳng vào bọn họ.