Nhìn gương mặt lạ lẫm tronggương, khóe miệng Hoäc Khải khôngkhỏi lộ ra một nụ cười khổ sở. Đến tậnlúc này anh vẫn không thể hiểu nổi rốtcuộc đã xảy ra chuyện gì.Nhà họ Hoäc là gia tộc lớn đứngtrong top 10 toàn quốc, tài sản lên tớihơn trăm tỷ. Mà Hoäc Khải chính làtrưởng tôn dòng chính có tài năng nhấttrong lịch sử nhà họ Hoäc.Anh có tài năng thiên bẩm về kinhdoanh và quản lý khiến vô số ngườiphải ngưỡng mộ, rất nhiều người tinrằng, với sự lãnh đạo của Hoắc Khải,nhà họ Hoắc có thể tiến tới top 3 toànquốc, là sự việc dễ đoán nhất trongmười năm tới.Hai ngày trước, Hoäc Khải cùng vàingười thân thiết khác đi leo núi, đangleo đến lưng chừng, đột nhiên anh cảmthấy sau gáy đau đớn như bị đánhình một cú, sau đó không còn nhậnđược điều gì. Sau khi tỉnh dậy, anh –đã ở một nơi lạ hoắc này rồi, đã vậy cònmang theo một gương mặt khác. Nếu không nhờ những ký ức trongđầu, Hoäc Khải rất nghi ngờ phải chăngmình bị người ta tiến hành phẫu thuậtthẩm mỹ trong một đêm. Thế nhưnghiệu quả thẩm mỹ quá tốt, anh bóp mặtnhéo mũi nhìn ngó một hồi lâu cũngkhông nhìn ra dấu vết dao kéo.Mà phần ký ức có thêm ra trongđầu, đến từ một nhân vật hèn mọn ởtâng đáy của xã hội có tên là Lý Phong.Ký ức vẫn còn rõ nét như thế khiếnHoắc Khải không thể không suy nghĩđến một khả năng khác: Anh bị ngườikhác giết hại, rồi vì một nguyên nhânkhông thể tin nổi nào đó, mượn da thịtcủa người khác để sống lại.Bây giờ chuyện mà Hoäc Khải_muốn làm nhất là quay về nhà họắc, tìm ra nguyên nhân của tất cả sựthay đổi này,làm rõ hung thủ đứng sau vụ việc.Điều duy nhất mà anh có thểkhẳng định là, bất kể anh đã chết thậthay chưa, người ra tay nhất định là một†rong số những người anh tin tưởngnhất.Nhưng nhìn gương mặt lạ lãm†rong gương, anh cũng biết rất rõ,muốn làm được điều này, quá khókhăn.Gương mặt đổi khác, giọng nóicũng khác, thậm chí ký ức cũng nhiềuthêm, ai tin chuyện như vậy chứ?Siết chặt năm đấm, Hoäc Khải cốgắng suy nghĩ xem nên làm thế nàomới giúp tỉ lệ thành công cao hơn0,00% một chút.Đúng lúc này, cửa phòng bật mở,một người phụ nữ với dung mạo xinhđẹp dẫn theo một cô gái nhỏ nhẳnđáng yêu bước vào.“Bố ơi”, cô bé kia vui vẻ chạy về phía Hoắc Khải.Thế nhưng cô bé mới chạy đượchai bước thì người phụ nữ có dung mạoXinh đẹp đến mức Hoäc Khải cũng phảikinh ngạc đã nói: “Đường Đường, đilàm bài tập mau”Người phụ nữ kia liếc nhìn HoắcKhải, lạnh lùng nói: “Cuối cùng cũngchịu dậy rồi à, tôi cứ tưởng anh sẽ ngủđến chết luôn trên giường ấy chứ”.Trong hai ngày sau khi sống lại,Hoắc Khải vẫn luôn nằm trên giường,cố gắng để bản thân chấp nhận kết quảkhông thể tin nổi này. Đến tận hôm nay,anh mới miễn cưỡng bình tâm hơn.Nhìn người phụ nữ không nóikhông rằng đi thẳng vào phòng bếp bắtđầu nấu mì, nụ cười khổ sở trên môiHoắc Khải trông càng đắng chát.Người phụ nữ chính là vợ của LýPhong trong ký ức, Ninh Thần.Mỹ nữ xinh đẹp nổi tiếng gần xangười theo đuổi đông nườm nượp.Trước kia Hoặc Khải từng gặp rấtnhiều cô gái xinh đẹp, cho dù là minhtỉnh hàng đầu hay siêu mẫu quốc tế,không hề ít. Nhưng nếu so sánh vớinhững người kia, Ninh Thần cũngkhông kém sắc, ngược lại còn có thêmchút khí chất đơn thuần, không quádung tục.Ai có thể ngờ rằng, sau cùng NinhTuyết Tình lựa chọn Lý Phong, một tênmọt sách tuy tốt nghiệp đại học chínhquy nhưng ngoài học hành ra thì chẳngbiết gì cả.Đến cả bố mẹ Ninh Thần cũng tứcgiận đến mức đòi cắt đứt quan hệ vớicô.Bố mẹ Lý Phong mất sớm, tất cảtài sản chỉ có căn nhà cũ nát mộtphòng ngủ một phòng khách được đểtừ thời ông nội.Lúc vừa mới kết hôn, Lý Phong thềnon hẹn biển đòi cho Ninh Thần cuộcsống tốt nhất, thế mà qua mấy năm, vướngđủ mọi khó khăn khi đi tìm việc.Anh ta là một kẻ nói như rồng leo,làm như mèo mửa, không muốn làmcông việc bình thường, còn công việcđòi hỏi trình độ cao thì người ta coithường anh. Sau cùng nhờ một ngườibạn giàu có của Ninh Thần giúp đỡ mớimiễn cưỡng đi làm lái xe.Cho dù đi làm lái xe, anh ta cũngcảm thấy công việc này không xứngđáng với trình độ của mình. Cứ đi làmvề là anh ta trút giận, dần dần cònnhiễm cả cái thói uống rượu đánh bài.Đánh bài thua sạch lương lậu thìđòi tiền Ninh Thần.Nếu cô không đưa, anh ta sẽ mắngmỏ, hoặc sẽ đập phá đồ đạc. Mấy mónđồ có chút giá trị trong nhà đều bị anh†a đem đi bán sạch.Thế mà thánh trước uống rượu say, cưỡixe máy điện đâm vào cột điện, bị thương cảnửa người dưới. Ngã một cái hết gượng dậy nổi,đến giờ một tháng trời không đi làm.Hoäc Khải thấy rõ ký ức của LýPhong, càng thấy rõ càng muốn chết.Sống lại vào cơ thể của hạng ngườinhư thế này, chi bằng đi chết còn hơn.Sau một tiếng “cạch”, Ninh TuyếtTình tắt bếp ga, bưng bát mì với trứnggà đi ra khỏi phòng bếp, ngồi xuống đốidiện cô con gái nhỏ đang ngoan ngoãnlàm bài tập: “Đường Đường, ăn cơmtrước đã rồi hằng làm bài tập”.“Lại là mì sợi ạ…, gương mặt bầubĩnh đáng yêu của Đường Đường nhănnhó như bà cụ non.“Cho con thêm một cái xúc xíchngô, được chưa? Hôm nay mẹ bận việc,không có nhiều thời gian nấu cơm, đợingày mai mẹ nấu bò hầm khoai tây chonhé”, Ninh Thần nhẹ nhàng dỗ dành con gái.” Được ạ” Đường Đường nhận lấy chiếcxúc xích trên tay cô,tự bóc vỏ rấtthành thạo; khi đang định đưa vàomiệng thì đột nhiên nhớ tới điều gì đó.©ô bé quay đầu nhìn về phía HoäcKhải: “Bố ơi, bố con mình cùng ăn nha”.“Bố con không ăn đâu!”, Ninh Thầnlạnh lùng nói.Hoäc Khải cười khổ, tình cảm củahai vợ chồng này tệ thật đấy.Khi con gái đang ăn cơm, NinhThần bước tới bật máy tính, đăng nhậpvào giao diện Wechat.Hoắc Khải nhìn thấy cô đăngquảng cáo trên vòng bạn bè, là một sốsản phẩm giảm cân cho phái nữ.Cô đang bán hàng trên Wechat à?Đối xử với Hoäc Khải rất lạnh nhạt,nhưng khi đăng quảng cáo, Ninh Thầnrất dịu dàng.Gửi đoạn tin nhắn bằng giọng nóitới các nhóm chat, giọng nói rất ngọt ngàogiọng điệu rung động lòng người, tiếcrằng không được mấy ai đáp lại.Hoäc Khải ở bên cạnh như ngồitrên bàn chông, cứ cảm thấy không thểtiếp tục như thế này, ít nhất cũng phảiphá vỡ bầu không khí nặng nề trướcmặt.Anh húng hảng ho một tiếng: “Bánhàng trên Wechat không có tiền đồ gìđâu”.Giọng nói của Ninh Thần bỗngchốc im bặt, cô quay đầu lại, bất kể ánhmắt hay biểu cảm đều vô cùng lạnhlão.Hoắc Khải bị cô nhìn đến mứcdựng tóc gáy nên cố gắng giải thích:“Bán hàng trên Wechat vốn khôngđược người mua tin tưởng, bao nhiêunăm nay đã tạo thành hình tượng tiêucực rất nghiêm trọng, là dạng công việcnhàn hạ nhưng lãi cao, cho nên…”Cho nên đây là lý do anh giáo huấntôi à? Ninh Thần ngắt lời anh,giọngnói lạnh lùng như ngọn núibăng: “Tôi không biết bán hàng trên ._Wechat có tác dụng không lớn? Tôikhông biết cứ đăng quảng cáo sẽ bịngười ta chặn à? Nếu không phải mỗingày anh đánh bài uống rượu thuasạch tiền bạc trong nhà, anh tưởng tôibận rộn từ sáu giờ sáng đến bảy giờ tốirồi lại ngồi bán hàng trên Wechat chothú vị à?”Hoäc Khải sững người, bấy giờ mớinhớ ra, Ninh Thần bán hàng trênWechat là vì Lý Phong quá bết bát, đếncả tiền lương của cô cũng không giữđược, cộng thêm thời gian làm việc banngày quá dài, không thể nào làm thêmcông việc khác, chỉ có thể bán hàngtrên Wechat sau khi tan ca. Nếu nhớkhông nhầm đáng ra cô còn có mộtcửa hàng trên Taobao, nhưng vì khôngđủ thời gian và tinh lực, cộng thêmkhông hiểu biết nhiều về Taobao nêncông việc làm ăn vô cùng ảm đạm, mộttháng kiếm được hai trăm tệ đã là quánhiều rồi.” Anh không có ý này….” Hoắc Khải rất muốngiải thích rõ ràng ý của mình.“Vậy thì anh có ý gì? Bản thân anhkhông kiếm tiền, sau đó khinh thườngngười cố gắng kiếm tiền, là vì họ kiếmkhông đủ nhiều à?”“Anh..”, nhìn Ninh Thần lạnh lùngnhư ngọn núi băng, Hoắc Khải biếtmình giải thích thêm bao nhiêu cũng vôdụng. Anh khẽ thở dài, sau cùng anhnói: “Xin lỗi em, do anh không để tâmtới cảm nhận của em, anh xin lỗi vì đãlỡ lời!”Ninh Thần nghe vậy mà sữngngười. Cuộc đối thoại tương tự giữa haingười đã xảy ra quá nhiều lần. LýPhong rất coi thường việc cô bán hàngtrên Wechat và Taobao, cảm thấy việcnày phí thời gian. Kết quả của mỗi cuộctranh luận luôn là cãi vã, sau đó LýPhong tông cửa bỏ đi, hoặc là đi đánhbài, hoặc là đi uống rượu.Thế nhưng hôm nay, anh lại nói xin lỗi.Vả lại, giọng nói nghe rất thành khẩn,cách dùng từ cũng rất lịch sự.Nếu che đi gương mặt này, cô còntưởng đây là một người lễ độ ở tầnglớp trên của xã hội.Tiếc rằng, Lý Phong và gương mặtđẹp trai của anh, không thể thay đổiđược.Sau phút sững người, Ninh Thần“quay đầu đi không buồn nhìn anh nữa:Không cần phải giả vờ giả vịt, chẳngcó ý nghĩa gì đâu.