Nhìn bóng anh bận rộn trongphòng bếp, Ninh Thần vẫn thấy khánghỉ hoặc.Tuy rằng sáng nay cô rất tứcgiận vì bị lấy mất hai trăm tệ, nhưngbây giờ xem ra, anh lấy tiền là để tớinhà hàng mua thức ăn.Đã vậy anh thu dọn nhà cả hếtmột lượt, bây giờ còn chủ động đirửa bát, anh muốn làm gì đây?Ninh Thần đột nhiên nghĩ tới mộtkhả năng khiến cho cô giật mình,chẳng có nhẽ, tên này định bán nhà?Căn nhà mà họ đang ở là tài sảncuối cùng của Lý Phong, tổng diệntích chưa tới ba mươi mét vuông.Căn nhà cũ này đã có lịch sử hơnbốn mươi năm, nếu bán đi, miễncưỡng lắm cũng chỉ bán được gầnhai trăm ngàn tệ.Anh tỏ ra ân cần như vậy, chẳngphải vì muốn có tiền thì còn vì điềugì được nữa?Chỉ có thể là để đến khi bán nhà,cô chịu đồng ý ký tên, bởi lẽ sau khihai người kết hôn, ông nội mới đưacho Lý Phong, coi như tài sản thừakế khi ông mất, nên được tính là tàisản chung trong hôn nhân.Ninh Thần cực kỳ đề phòng khảnăng này, đúng lúc ấy, cô đột nhiênnghe được một tiếng “ting”.Quay đầu nhìn lại mới phát hiệncửa sổ trò chuyện của máy tính bậtra.Ninh Thần bước tới xem thử, cômừng rỡ phát hiện ra, có người cầntư vấn sản phẩm giảm cân.Cô vội vàng ngồi xuống trả lờingười ta, thế nhưng điều khiến côthấy khó hiểu là người ta vừa mớigửi tin nhắn đã hỏi ngay: “Cô chínhlà cô gái chủ cửa hàng hả? Trước kiacô nặng 100 ki-lô-gam thật à? Hiệuquả của thuốc này tốt quá nhỉ!”Ninh Thần nhìn câu hỏi mà đờđẫn, 100 ki-lô-gam là sao?Chưa đợi cô hiểu ra, lại thêmmột tiếng “ting” nữa, tin nhắn tư vấnthứ hai nhảy ra.Khi Hoắc Khải thu dọn xongphòng bếp và bước ra, thấy NinhThần đang ngồi trước máy tính luốngcuống trả lời tin nhắn. Những tiếng“ting ting” liên tiếp khiến cô rất căngthẳng.Chỉ trong mười mấy phút ngắnngủi đó có mấy người tới hỏi thăm.thậm chí có một số người khôngbuồn hỏi han gì đã chốt đơn muahàng luôn.Vừa phấn khích vừa căng thẳngkhiến Ninh Thần không biết nên trảlời thế nào. Bởi vì gần như tất cảngười mua đều hỏi có phải cô thậtsự từng nặng 100 ki-lô-gam không.Câu hỏi gì lạ quá vậy?Đúng lúc này, một giọng nóivang lên sau lưng: “Em trả lời nhưthế này không đúng rồi!”Ninh Thần quay đầu lại, thấyHoắc Khải đang đứng phía sau nóivới cô: “Em nhìn đi, người mua nàyhỏi, nhất định có thể nhận được hiệuquả giống hệt như em hay không?Em không nên trả lời là không chắcchắn, mà nên nói với cô ấy: Thể chấtcủa mỗi người thể hiện hiệu quả củathuốc giảm cân rất khác biệt, nhưngcó thể chắc chắn một điều là nhấtđịnh sẽ có hiệu quả. Nhưng tôi giảmcân đến giờ này không chỉ dựa vàothuốc giảm cân. Thuốc là nguyênnhân chính, còn cần kết hợp một sốyếu tố phụ như khống chế ăn uốngvà tập tành rèn luyện. Tôi tin rằng,chỉ cần bạn có thể kiên trì thì khôngcần mất quá nhiều thời gian cũng cóthể đạt được vóc dáng mà bạn mongước!”Lời nói của Hoắc Khải khiếnNinh Thần nghe xong cũng thấy đờđẫn. Tuy cô là người bán hàng nhé,nhưng sao nghe xong cô cũng thấyđộng lòng quá nhỉ?Nếu không phải biết rằng thực.chất thuốc giảm cân này chỉ có tácdụng phụ trợ, có lẽ cô cũng mua hailọ về thử xem sao.Ma xui quỷ khiến thế nào mà lầnđầu tiên Ninh Thần không phản bácnhững lời Hoắc Khải vừa nói, đồngthời còn xóa hết đống chữ mình vừamới gõ, nhập lại câu nói của Hoắc.Khải vào rồi gửi đi.Người mua nhanh chóng trả lời:“Mua thuốc giảm cân trên mạng bao.nhiêu lần, chỉ có cô nói chuyện chânthành nhất. Được rồi, tôi mua năm lọthử xem sao! Cảm ơn cô chủ xinhđẹp nha, tôi ngưỡng mộ vóc dángcủa cô lắm đói”Sau đó, thông tin chốt đơn năm:lọ thuốc giảm cân lập tức nhảy ra.“Em mệt mỏi cả ngày rồi, hay làđi nghỉ trước đi, để anh trả lời giúpem”. Hoắc Khải nói.Câu nói này, trước kia Lý Phongcũng từng nói. Khi ấy Ninh Thần vừamới mở cửa hàng trên Taobao, anhcảm thấy bán hàng online có gì ghêgớm lắm đâu, thế rồi mỗi lần anh tatrả lời tìn nhắn xong, khách hàngchạy mất dép, không bán được mộtsản phẩm nào. Qua vài lần thất bại,Lý Phong cũng chán chẳng buồn làmnữa.Bây giờ Hoắc Khải cũng nói mộtcâu y hệt, nếu trong tình huống bìnhthường, Ninh Thần nên nghi ngờ anh,phê phán anh.Nhưng bây giờ, do vừa bán đượcnăm lọ thuốc giảm cân khiến NinhThần không biết nên nghỉ ngờ anhthế nào.Do dự mất vài giây, sau cùng côvẫn đứng lên, nhường sang một bên.Hoäc Khải ngồi xuống ghế, vừatrả lời khách hàng vừa giải thích ýnghĩa cốt lõi của tiếp thị sản phẩm:“Thực ra bán hàng không phải đểbán sản phẩm, mà là bán lòng tin.Trước hết em phải khiến khách hàngtin tưởng em, sau đó họ mới tintưởng sản phẩm của em. Em nhìnkhách hàng này nè, từng uống rấtnhiều thuốc nhưng không có hiệuquả, cho nên lúc này em nên trả lờinhư thế này…”Hoäc Khải vừa nói vừa trả lờikhách hàng, tiếng “ting ting” nhảy rakhông ngớt. Từng lọ thuốc giảm cânđược mua hết, Ninh Thần đứng ởnhìn phía sau nhìn cảnh ấy mà nhịptim tăng nhanh không chỉ một lần.Cô chưa từng gặp được tìnhhuống nào như thế này. Trước kia cólẽ vài ba ngày không gặp được mộtkhách hàng nào cần tư vấn, bây giờ.cứ mười phút sẽ có năm sáu ngườicần tư vấn.Vả lại, trong số những ngườiHoäc Khải trả lời, cứ mười người thìcó tám người mua, tỉ lệ mua cao đếnđáng kinh ngạc.Ninh Thần đâu có ngốc, cô biếtrõ thuốc giảm cân mà mình bán rakhông phải sản phẩm cao cấp. Thứthực sự thu hút người khác chốt đơnnằm ở tin nhắn trả lời của HoắcKhải.Mỗi câu mỗi chữ của anh cứnhư đánh thẳng vào trái tim ngườikhác, khiến người ta bất giác tintưởng anh.Mấy tiếng đồng hồ nhanh chóng.trôi qua, đến khi Đường Đường cũngngủ rồi, tiếng “ting ting” vẫn chưangưng hẳn. Tuy rằng đã giảm bớt rấtnhiều so với trước đó, nhưng cũngđủ khiến người ta hoan hỉ rồi.Chỉ nhờ vài tiếng đồng hồ nhưthế mà họ đã bán được hơn mộttrăm lọ thuốc giảm cân.Một lọ thuốc thu được hai mươitệ tiền lãi, trăm lọ thuốc là được haingàn tệ rồi.Gõ chữ suốt ba tiếng đồng hồkhiến Hoắc Khải mệt mỏi giãn gângiãn cốt, nhân lúc tạm thời không cóai tới hỏi chuyện, anh nghỉ ngơi mộtlát.Ninh Thần vẫn luôn lặng lẽ đứngsau lưng anh cuối cùng cũng khôngnén được mối nghỉ hoặc trong lòng:“Làm sao anh làm được?”“Gì cơ?”, Hoắc Khải quay đầunhìn cô.“Bao nhiêu người hỏi mua như.…, Ninh Thần chỉ vào máy tính.Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì,nhưng cô có thể khẳng định chắcchắn, cửa hàng của mình không thểtự nhiên mà đông khách đến vậyđược.Hoäc Khải cười cười, mở giao.diện cửa hàng ra cho cô xem bảngiới thiệu sản phẩm mà mình đãsửa, sau đó mở thêm một số trang‘web mà mình đã tiến hành quảng.cáo, trên đó có không ít người hồiđáp, lượt ấn vào cũng khá cao, đượccoi như một lần tiếp thị thành côngrồi.Quan trọng nhất là không tốnmột đồng này, chỉ cần mất thời gianđể đăng ký tài khoản và tạo dựngphương án tiếp thị mà thôi.Nhìn vào cửa hàng gần như thayđổi hoàn toàn, Ninh Thần đơ ra tạichỗ.Lý Phong là một tên mọt sách.Anh ta rất hứng thú với việc kiếmtiền, nhưng chưa bao giờ dùng cáchthức như này. Bởi vì anh ta luônvững tin rằng, hữu xạ tự nhiênhương, chỉ cần sản phẩm đủ tốt,không cần nói gì cũng có người tớimua.Vả lại, loại sản phẩm như thếnào thì nên bán với cái giá tươngxứng như thế, làm gì có chuyệnngười khác trả giá thì mình phảinhún nhường, xấu hổ chết đi được.Đâu giống với Hoắc Khải, người†a mặc cả, anh đồng thuận luôn. Tuyrằng tiền lãi giảm từ hai mươi tệxuống mười tệ, nhưng có thể khiếnngười ta mua với số lượng gấp mấylần.Đâu óc linh hoạt như vậy, khôngphải dạng người như Lý Phong cóthể so sánh được.Nếu không nhờ gương mặt này,nếu không phải quá quen thuộc vớingười đàn ông đã sống chung vớimình suốt bảy tám năm, chỉ nhìn vàocái gáy này, Ninh Thần sẽ nghĩ phảichăng có người khác đang ngồi ởđây.“Hiệu quả tiếp thị của hôm nayđã yếu hơn rất nhiều rồi, lượng tươngtác nửa đêm về sáng sẽ giảm đi rõrệt, tạm thời có thể để mặc nó, càiđặt chế độ trả lời tự động là được.Nhưng bán tạm hai sản phẩm này thìđược, nên nhân lúc mọi người đang.quan tâm mà bán tống bán tháo, tạothành sản phẩm bán chạy. Sau nàyphải chọn thêm vài sản phẩm chấtlượng tốt để bồ trợ thêm, nâng caoxếp hạng của cửa hàng…”Hoắc Khải vẫn đang thao thaobất tuyệt, Ninh Thần nghe anh nóiđến mức đầu óc lùng bùng.Đừng tưởng rằng cô gây dựngcửa hàng Taobao này được vài năm,thực chất chưa hề nghiên cứu sâuvào những quy tắc phức tạp này.Hoắc Khải chỉ dùng một buổi chiềuđã hiểu rõ được những nguyên tắcquan trọng nhất để lập ra phương ántiếp thị lâu dài.Nhìn Hoắc Khải tự tin vẽ kếhoạch, Ninh Thần cảm thấy quáchấn động.Ông chồng của mình mà cũngnghiên cứu sâu về cửa hàng trênTaobao vậy á?Anh bắt đầu nghiên cứu từ baogiờ vậy?“Điều kiện bên ngoài của em rấtxuất sắc, bây giờ các gian livestream.trên Taobao rất nổi tiếng, với điềukiện của em, hoàn toàn có thểlivestream để bán hàng. Chỉ cần cóđược kỹ năng tuyên truyền phù hợp,nhất định sẽ có thành tích tốt hơn”,sau cùng Hoäc Khải tổng kết như.vậy.“Ai đã dạy anh những thứ nàyvậy?”, Ninh Thần không kiêm lòngđược mà hỏi.“Anh tự học đấy. Không phải trênnày có quy định chỉ tiết rồi à? Chỉcần đọc kỹ thêm vài lần, rất dễ hiểuđấy ch loäc Khải trả lời. Đối vớimột người từng quản lý cả doanhnghiệp siêu lớn thì những thứ nàykhông phải chuyện gì khó khăn.Vốn dĩ Ninh Thần còn thấy hoanhỉ vì nguồn thu nhập ngoài lề lên đếnhai ngàn tệ của hôm nay, nhưng vìcâu nói của anh, sắc mặt cô lập tứctối sầm.