“Anh, anh đúng là ngu như bò! Tôi tức chết đi được!Tức chết đi được!” Ninh Quốc Năng chỉ vào Hoắc Khải, toàn thân run rẩy, chỉ muốn giơ chân đạp anh chết tươi.Cố Hải Dương ở bên cạnh nhìn cảnh ấy mà cười trộm,hóa ra là chuyện tốt đẹp mà anh rể vô dụng nhà họ Ninhgây ra. Đã bảo rồi mà, Ninh Quốc Năng làm sao nỡ đểmình chịu lỗ.Ninh Thần không hiểu rõ lắm mấy thứ này, thấy sắcmặt bố mẹ khó coi như vậy, vội vàng hỏi: “Mẹ, sao thếnày? Nhiều hoa quả quá à?”Nói thật lòng, cô cũng cảm thấy hơn ba tấn hoa quảhơi bị nhiều. Cửa hàng này có lớn lắm đâu, nhập nhiềuhàng thế để làm gì.Đặng Tuấn Mai biết con gái không hiểu mấy thứ này,đành thở dài một tiếng: “Không thể trách bố con tức giậnnhư vậy được. Giá bán ra của cửa hàng hoa quả HoằngViễn cao hơn chúng ta ít nhất là 20%. Nếu nhập hết batấn hoa quả này thì chí ít cũng phải lỗ mười đến hai mươingàn tệ. Nói gì đến bố con, cả mẹ cũng muốn mắng ngườirồi đây”Ninh Thần nghe xong mà sững người, nhập hàng mộtlần mà lỗ hai mươi ngàn tệ?Cô lập tức nhìn về phía Hoắc Khải, đang định lên tiếnghỏi thì Hoắc Khải đã dở khóc dở cười: “Mẹ, con có bảonhững loại hoa quả này được nhập vào bằng giá bán lẻ17:34 „1l 4G 8 ›‹ Chương 49: Chất lượng siêu đỉnhđâu?”Nói rồi, Hoắc Khải đưa phiếu nhập hàng trong tay choĐặng Tuấn Mai: “Tuy rằng con không hiểu quá nhiều vềtình hình hiện tại của ngành hoa quả, nhưng căn cứ theogiá mua bình thường thì chắc hẳn cũng vẫn bình thường”.Đặng Tuấn Mai nhận lấy bảng giá, vừa liếc nhìn đãkhông nén được tiếng hô ngạc nhiên: “Rẻ thế này thôisao!”Thái độ ngạc nhiên của vợ khiến Ninh Quốc Năngcũng không kiểm lòng được mà liếc một cái. Khi nhìn thấygiá cả trên phiếu nhập hàng, ông cũng phải sững người.Hoắc Khải ở bên cạnh mỉm cười và nói: “Thế nào ạ, giánày chắc không đắt đâu nhỉ? Nếu không có vấn đề gì thìđể họ chuyển hàng vào thôi!”Giọng nói của Đặng Tuấn Mai cũng trở nên run rẩy, bàgật đầu trong vô thức: “Chuyển, chuyển đi…”Ninh Quốc Năng cũng không phản đối, giá cả trênphiếu nhập hàng đã chặn lại tất cả mọi lời từ chối của ôngrồi.Nhưng Ninh Quốc Năng vẫn chưa hoàn toàn từ bỏđược suy nghĩ kỳ thị của bản thân mình: “Giá cả rẻ nhưthế này, rất có khả năng là hàng tồn hàng dư mà người takhông lấy nữa. Tôi phải xem chất lượng thế nào trước đã!”Chủ cửa hàng Hà Minh Lượng tuy không hiểu đượcquan hệ của mấy người này, nhưng vừa nhìn đã biết Ninh17:34 „1l 4G 8 ›‹ Chương 49: Chất lượng siêu đỉnhQuốc Năng là bậc bề trên của Hoắc Khải.Hà Minh Lượng lập tức chạy tới, chủ động giúp NinhQuốc Năng kiểm tra hàng hóa.Mà Cố Hải Dương thì tò mò bước tới hỏi: “Mấy ngườiđịnh nhập hàng từ cửa hàng hoa quả Hoằng Viễn thật à?Giá cả thế nào?”“Thấp lắm, không khác gì so với các nhà vườn thôngthường”, Đặng Tuấn Mai đáp.Cố Hải Dương đâu thể tin được, hàng hóa ở cửa hànghoa quả Hoằng Viễn đắt có tiếng, đâu thể có giá nhậphàng ngang với các chủ vườn bình thường? Bà tưởng họlàm từ thiện hả?Cho nên hoặc là giá cả bị làm giả, hoặc là chất lượnghoa quả không ổn.Cố Hải Dương cảm thấy chắc hẳn Đặng Tuấn Mai sẽkhông nói dối về giá cả, vậy thì có lẽ là khả năng thứ hairồi.Thế mà chưa được hai phút sau, Ninh Quốc Năng đãphấn khích chạy tới, hô hào mấy anh chàng chạy việc:“Nào nào nào, chuyển đồ vào trong! Ngọc Lâm, nhanhchóng dọn kho ra đi con! Không, tất cả hàng hóa trên giábỏ hết vào kho cho bố, tất cả hoa quả mới bày thẳng lêntrên!”Trong tay Ninh Quốc Năng ôm một thùng nho, góibằng giấy xi măng, trên thùng nhựa phủ thêm một lớp ni-17:34 „1l 4G 8 ›X Chương 49: Chất lượng siêu đỉnhlon bảo quản, trông rất cao cấp.Vẻ phấn khích của ông khiến Cố Hải Dương càng thêmnghi hoặc, không thể kiểm lòng được, bèn hỏi: “Ông Ninh,hoa quả này tốt lắm hả?”“Đương nhiên là tốt rồi, tốt cực kỳ luôn!” Ninh QuốcNăng liếc nhìn ông ta với vẻ đắc ý: “Mấy thứ trong cửahàng của ông á, có thúc ngựa chạy theo cũng đuổi khôngkịp”.Ông nói như thế khiến Cố Hải Dương cảm thấy khôngphục.Hoa quả mà ông ta nhập vào cũng được lấy từ chủvườn có danh tiếng tốt bên ngoài tỉnh, chất lượng khôngthua kém gì các chủ vườn tại bản địa.Bảo ông ta thúc ngựa cũng không đuổi kịp, vậy thìchất lượng hàng phải tốt đến cỡ nào?Hàng nhập khẩu hoàn toàn? Lựa chọn khắt khe hả?“Nói thì hay lắm, ai biết có phải mấy thứ kỳ cục haykhông”, Cố Hải Dương bĩu môi.Ninh Quốc Năng vốn đã khó chịu vì ngày nào ông tacũng tới khoe khoang, nghe được câu này, lập tức xé luônlớp màng bọc bảo quản trên thùng nhựa, xách chùm nhora khỏi lớp giấy xi măng, cười gần với ông ta: “Vậy ôngnhìn cho kỹ xem, có phải loại hàng xấu xí kỳ cục không!”Cố Hải Dương nhìn sang mà không khỏi sững người.17:34 „1l 4G 8 ›‹ Chương 49: Chất lượng siêu đỉnhChỉ thấy chùm nho trong tay Ninh Quốc Năng quả nàocũng to như mắt rồng, màu tím rất thuần, sáng bóng nhưmã não. Cách xa tận mấy mét mà vẫn ngửi thấy mùi thơmthoang thoảng.Cố Hải Dương làm nghề bán hoa quả bao nhiêu nămrồi, vừa nhìn đã nhận ra ngay đây là giống nho Kyoho cóchất lượng cao nhất trong đợt này.Không đợi ông ta kịp hoàn hồn, người của cửa hànghoa quả Hoằng Viễn đã liên tục vận chuyển các loại hoaquả khác vào trong.Chuối vàng ruộm, thanh long đỏ hồng, dưa hấu xanhmướt, dâu tây đỏ mọng, việt quất xanh sẵm…Đủ các loại hoa quả, cần gì cũng có. Mà nhìn từ bềngoài thì chất lượng của loại nào cũng rất cao.Cố Hải Dương từng ghé thăm cửa hàng hoa quảHoằng Viễn, ông ta nhìn ra được, những thứ này và hoaquả bán trong cửa hàng kia không khác biệt gì.So với mấy loại hoa quả được chọn lựa kỹ càng này,loại hàng trong cửa tiệm của ông ta quả thực không đángkể đến.Thấy sắc mặt Cố Hải Dương không tốt, Ninh QuốcNăng bỗng thấy vui hơn hẳn, ông đắc ý bảo: “Thế nào hả,bây giờ đã phục rồi chứ?”Cố Hải Dương hoàn hồn, lầm bầm nói: “Chất lượngcao thì đã sao, giá đắt lòi mắt, kiểu gì cũng lỗ ngã ngửa17:34 „1l 4G 8 ›< Chương 49: Chất lượng siêu đỉnhluôn đấy”“Con mắt bên nào của ông nhìn thấy giá cả đắt hả?”Ninh Quốc Năng cầm lấy phiếu nhập hàng trên tay ĐặngTuấn Mai, giơ ra trước mặt Cố Hải Dương: “Ông mở banhhai con mắt mà ra nhìn, giá này mà ông dám chê đắt?“Cố Hải Dương lướt mắt nhìn xong lập tức sững người.Giá cả trên phiếu rẻ đến bất ngờ.Một số loại hoa quả trái mùa hoặc ít thấy thì giá cả vềcơ bản ngang bằng với giá nhập hàng mọi khi của họ.Nhưng những loại hoa quả phổ biến thì rẻ hơn ít nhất10%, thậm chí có loại rẻ hơn 20%.Giá cả này còn rẻ hơn Cố Hải Dương tới tỉnh khácnhập hàng nhiều.“Sao có chuyện ấy được… Cố Hải Dương sững sờnhìn phiếu nhập hàng, không thể nói lên lời.Ông ta thực sự không sao hiểu nổi. Hàng hóa nhập vềtừ cửa hàng hoa quả Hoằng Viễn sao có thể rẻ đến thếđược!Ninh Quốc Năng không chê cười ông ta nữa, chỉ lặnglẽ liếc mắt nhìn Hoắc Khải.Ban nãy nhìn thấy mức giá này, rồi lên xe xem rõ chấtlượng của hoa quả, Ninh Quốc Năng cũng chấn độngchẳng kém gì Cố Hải Dương.Ông cũng không sao hiểu nổi, Hoắc Khải làm được17:34 „1Ï 4G 8 ›‹ Chương 49: Chất lượng siêu đỉnhbằng cách nào.Chất lượng hoa quả cao như vậy mà giá nhập vào cònrẻ hơn bình thường, nếu không phải biết được lai lịch củaHoắc Khải, kể cả bảo cậu con rể này là con trai ruột củaông chủ cửa hàng hoa quả Hoằng Viễn chắc Ninh QuốcNăng cũng không dám nghỉ ngờ gì.Cũng chỉ có con trai ruột mới lấy được mức giá nhưthế này nhỉ?“Được rồi được rồi. Có gì đáng khoe khoang đâu, giàđầu cả rồi mà cứ thích so bì tị nạnh như đứa trẻ con ấy”,Đặng Tuấn Mai giằng lại phiếu nhập hàng, đồng thời lêntiếng hòa giải.Bây giờ tâm trạng Ninh Quốc Năng rất tốt đẹp, cũngkhông buồn nói nhiều, chỉ lấy một túi nho với mấy quảthanh long, dùng túi ni-lông đựng lại rồi nhét vào tay CốHải Dương, cười khà khà bảo: “Muốn ăn hoa quả thì tớiđây lấy, kiểu gì cũng đủ”.Cố Hải Dương cũng từng làm hành động tương tự, bâygiờ thời thế thay đổi khiến mặt mũi ông ta hết đỏ rồi xanh,nhưng không nói nổi câu nào.Ông ta rất muốn chất vấn tính chân thực của phiếunhập hàng kia, nhưng chiếc xe bảo quản đông lạnh củacửa hàng hoa quả Hoằng Viễn vẫn còn đỗ ở đó, lấy cái gìra để chất vấn?Chí ít thì Cố Hải Dương biết rằng Ninh Quốc Năng17:35 „1l 4G 8 ›‹ Chương 49: Chất lượng siêu đỉnhtuyệt đối sẽ không móc ra nhiều tiền để thuê một chiếc xeđông lạnh về diễn trò, chẳng có ý nghĩa gì cả.Mà tính chân thực của sự việc lần này càng lúc càngkhiến ông ta không thể nào tin nổi.May mà tuy rằng hoa quả nhà họ Ninh đã vớt vát đượcthể diện rồi, nhưng vẫn còn một anh con rể vô dụng kiamà.Cố Hải Dương vô thức ngó lơ sự thật lô hoa quả nàyđược Hoắc Khải giúp họ nhập về, chỉ nghĩ đến anh con rểnhà họ Ninh này, từ đầu đến cuối vẫn là một trò cười.Bây giờ cứ ở lại đây chỉ càng thêm chật vật, Cố HảiDương xị mặt quay người định đi.Khi ông ta đi ngang qua thì điện thoại của Hoắc Khảiđổ chuông.Anh cầm điện thoại lên nghe, bên trong vọng ra âmthanh của Hạ Hoằng Viễn.Tâm trạng của ông vua hoa quả này hình như cũngkhá lắm, vừa cười ha hả vừa hỏi: “Cậu em Lý, hoa quả đãđến chưa?’“Đã đến nơi rồi, đang tiến hành dỡ hàng”, Hoắc Khảitrả lời: “Chất lượng rất tốt, cảm ơn phó hội trưởng Hạnhé!”“Khách sáo với tôi làm gì, chút chuyện vặt vãnh nàyđâu đủ nhét kẽ răng. Nhưng tình cảm là tình cảm, kinh doanh vẫn là kinh doanh. Số hoa quả này tôi có thể cungứng cho cậu với giá nhập vào, không thể đưa nhiều,nhưng cũng không đưa ít, không thành vấn đề chứ?” HạHoằng Viễn hỏi.“Nếu như thế mà tôi còn nói là có vấn đề chẳng phảitôi quá tham lam sao!“ Hoắc Khải cười cười đáp lại.