Đám đông tách ra, một người đàn ông gầy gò, có mái tóc dài bước ra, anh ta ăn mặc luộm thuộm, khóe miệng có máu chảy ra, nhưng đó là máu của người khác.
“Để tôi giới thiệu.”
“Vị này là Quỷ Nam đứng số một trên bảng xếp hạng quyền anh của thế giới ngầm.”
“Sở thích duy nhất là ăn thịt người, Giang Sách, hôm nay hãy dùng thịt của mày để nuôi anh ta đi.”
Advertisement
“Quỷ Nam, hãy ăn nó đi.”
Khóe miệng của tên đàn ông quỷ hơi nhếch lên, anh ta lao về phía Giang Sách như một cơn gió.
Tốc độ rất nhanh không thể tin được.
Những người khác nhìn thấy Quỷ Nam xông lên nhưng không ai dám đến gần, vì sợ bị anh ta tấn công bừa bãi. Tên này mà điên lên thì cả người thân của anh ta cũng không nhận ra.
Quỷ Nam lè lưỡi, lập tức vòng ra phía sau Giang Sách, móng tay như một con dao thép đâm về phía cổ anh.
“Tao muốn ăn!”
Lần đầu tiên Đinh Mộng Nghiên sợ hãi thay cho Giang Sách, tốc độ của người đàn ông này nhanh đến mức ánh mắt không thể theo kịp, cho dù là Giang Sách cũng sẽ gặp khó khăn khi đối phó với anh ta chăng?
Tuy nhiên, Giang Sách chỉ cần tiến lên nửa bước đã dễ dàng tránh được đòn tấn công của Quỷ Nam.
Há?
Chỉ là trùng hợp thôi phải không?
Quỷ Nam này không tin rằng có người nhanh hơn mình, vì vậy anh ta lập tức áp sát đến gần Giang Sách, nhưng ngay sau đó anh ta cảm thấy có một luồng sát khí mạnh mẽ phát ra từ cơ thể Giang Sách.
Giờ khắc này anh ta có cảm giác nếu không tránh thì rất có thể sẽ bị giết chet!
Âm!
Quỷ Nam đột ngột lùi lại bên cạnh Giang Sách vài bước, giữ khoảng cách với người đàn ông này vài mét rồi theo dõi anh không chớp mắt.
Thiêu Hồ Tử ở đằng kia cầm một điếu thuốc và quát lớn: “Quỷ Nam, mày sao thế? Mau chóng giải quyết nó đi, tao sẽ thêm cơm cho mày.”
Thêm cơm?
Lập tức cảm xúc của Quỷ Nam bị kích thích.
“Đi chết đi!”
Quỷ Nam lao lên như một kẻ điên, khi chỉ còn một mét, anh ta giang hai chân ra kẹp cổ Giang Sách.
Những người xung quanh nhìn thấy đều sợ hãi.
Chiêu thức này họ đều đã quá quen thuộc, nó là chiêu hiểm độc của anh ta, siết cổ.
Bị hai chân của Quỷ Nam quấn vào, chắc chắn sẽ chết!
Vừa ra tay đã tung chiêu hiểm, chắc chắn Giang Sách không thể chống đỡ nổi.
Tuy nhiên, ngay khi mọi người nghĩ rằng Giang Sách sẽ phải chết thì bóng dáng của anh đột nhiên biến mất, chiêu hiểm của Quỷ Nam đã thất bại.
Trước khi Quỷ Nam kịp phản ứng, Giang Sách đã túm tóc anh ta từ phía sau.
Một tay đặt lên vai anh ta, tay kia nắm lấy tóc.
“Mày bẩn thỉu quá!”
Giang Sách dùng sức cả hai tay cùng một lúc, một tiếng xì vang lên, tóc của tên đàn ông quỷ bị kéo rớt xuống, máu không ngừng phun ra.
Thử tưởng tượng cảm giác đau đớn khi bị giựt tóc mà xem, thật đáng sợ.
Quỷ Nam hét lên một tiếng thảm thiết như đau đến tận tâm can.
Anh ta muốn thoát khỏi bàn tay của Giang Sách, nhưng không thể làm gì được, đã bị Giang Sách khống chế không thể nhúc nhích, mỗi lần tóc bị giựt ra là một tiếng kêu thảm thiết lại vang vọng đến tai mọi người.
Tình cảnh này giống như là một con quỷ bị nhốt trong mười tám tầng địa ngục và bị Tu La trừng phạt vậy.
Mọi người nhìn thấy mà giật mình.
Có phải họ vẫn còn đang sống ở nhân gian không?
Nơi này thật sự không phải là âm ty địa ngục đó chứ?
Một phút sau, tất cả tóc của anh ta đều bị giựt ra hết, cả đầu bê bết máu, giọng nói khàn đặc vì không ngừng hét lên.
Giang Sách buông tay ra.
Quỷ Nam giống như một chiếc lốp xe bị xẹp, xì hơi và rơi bịch xuống đất.