Một anh chàng, cũng đâu cỡ 20 đến 30, người gốc Châu Á, đang uống một cốc bia và ngắm nhìn khung cảnh xung quanh, rất nhộn nhịp .
Đây không phải là một nơi bình thường, đây là Hofbräuhaus Munich, một địa điểm vô cùng nổi tiếng ở Munich .
Hofbräuhaus Munich được thành lập vào năm 1589 bởi Wilhelm V là Công tước xứ Bavaria, Hofbräuhaus được xây dựng để cung cấp bia cho cung đình và công chúng. Quán bia nhanh chóng trở thành một trung tâm văn hóa và xã hội quan trọng của Munich.
Trong những năm 1920, Hofbräuhaus trở thành một địa điểm chính trị quan trọng, nơi Đảng Quốc xã (NSDAP) tổ chức các cuộc họp và hùng biện. Adolf Hitler đã sử dụng nơi đây để thu hút sự ủng hộ và truyền bá ý tưởng của mình.
Không sai, nơi đây từng là nơi mà Adolf Hitler từng thuyết giảng ở đây, đây cũng là lý do mà Trần Hùng muốn tới nơi này .
" Bist du Chinesisch ? ( Bạn là người Trung Quốc sao ? ) một người đàn ông Đức, tầm 40, ngay sát bên hông Hùng hỏi .
" Nein, ich bin Vietnamesin . ( Không tôi là người Việt Nam ) " Hùng trả lời .
Hùng có thể nói được 3 thứ tiếng gồm Tiếng Anh, Đức và tiếng mẹ đẻ là Tiếng Việt nên cậu cũng không lạ gì có thể nói được Tiếng Đức với ông ấy .
" Sind Sie ein Tourist? ( Bạn là khách du lịch sao ? ) " Ông ấy hỏi Hùng, cỏ vẻ như ông ấy thấy Hùng rất thú vị .
" Richtig ( Đúng ) ? " Hùng trả lời với người đàn ông này
" Dein Deutsch ist wirklich gut, mein Name ist Daniel Koch, ich wohne hier, schön dich kennenzulernen, vietnamesischer Freund, wie heißt du? ( Tiếng Đức của bạn tốt thật, tôi tên là Daniel Koch, một người dân tại đây, rất vui được gặp bạn, bạn Việt Nam, tên bạn là gì ? ) Ông ấy rất nồng nhiệt, bắt tay Hùng, rất thân thiện .
Hùng cũng đáp lại lời chào mừng của Ông Koch : " Ich freue mich auch, Sie kennenzulernen. Ich bin Tran Hung, ein vietnamesischer Tourist, der hierher kommt, um Ihr wunderschönes Land zu besuchen. ( Cũng rất vui được gặp ông, tôi là Trần Hùng, 1 khách du lịch Việt Nam, tới đây ghé thăm đất nước xinh đẹp của các ông . ) .
Trong khi Hùng và ông ấy đang nói chuyện, khung cảnh xung quanh vẫn rất nhộn nhịp, đầy rẫy người dân bản địa và khách du lịch .
Quán bia có mặt tiền rộng với kiến trúc truyền thống của Bavaria. Tòa nhà được trang trí bằng các chi tiết kiến trúc đặc trưng của thời kỳ, với các cửa sổ lớn và mái dốc.
Bên trong, nội thất của Hofbräuhaus có một không gian rộng rãi và ấm cúng. Các bức tường thường được trang trí bằng các tranh vẽ và hình ảnh phản ánh văn hóa và lịch sử của Bavaria. Nội thất chủ yếu là gỗ, với các bàn dài và ghế gỗ lớn để phục vụ đông đảo khách hàng. Các trần nhà có thể thấy là được trang trí bằng các họa tiết trang trí truyền thống tại đây .
Ánh sáng từ các đèn chùm lớn và đèn lồng tạo ra không khí ấm áp và rất thân mật trong khung cảnh nhộn nhịp như thế này . Ánh sáng tự nhiên cũng đến từ các cửa sổ lớn, cho phép ánh sáng mặt trời chiếu vào trong quán càng tạo thêm 1 bầu không khí mới lạ .
Trong Hofbräuhaus luôn đông đúc và sôi động, với âm thanh của tiếng cười nói, tiếng nhạc sống và tiếng cốc bia v·a c·hạm. Không khí thường rất thân mật và chào đón, với sự kết hợp giữa các khách du lịch và người dân địa phương, ca hát, nhảy múa .....
Quán còn có ban nhạc chơi các bản nhạc truyền thống Bavaria, tạo thêm phần sinh động và vui vẻ cho không khí, nhưng có lẽ hôm nay họ không biểu diễn
Hofbräuhaus còn nổi tiếng với các loại bia truyền thống của Bavaria, bao gồm các loại bia sáng và bia tối được sản xuất ngay tại quán, rất thu hút những người đàn ông hoặc những người muốn trải nghiệm cảm giác tại đây .
Ngoài bia, quán còn phục vụ các món ăn truyền thống của Bavaria, chẳng hạn như xúc xích, thịt heo nướng, pretzel lớn và các món ăn địa phương khác. Thực đơn thường rất phong phú và được thiết kế để phục vụ số lượng lớn khách hàng.
Hofbräuhaus còn được trang trí bằng các bức tranh và biểu tượng lịch sử liên quan đến các sự kiện quan trọng. Một số khu vực trong quán có thể vẫn giữ lại các dấu ấn lịch sử từ thời kỳ Đế quốc và Đảng Quốc xã.
Nói chung, Hofbräuhaus đã trải qua một lịch sử lâu dài và phát triển, có thịnh có suy, nhưng quán vẫn tồn tại và có nhiều truyền thống vẫn, lịch sử vẫn còn được lưu tại đây .
----
( 15h27p )
Sau một hồi trò chuyện, Hùng cũng thấy việc tới nước Đức có lẽ là một lựa chọn tốt .
Cậu là một hướng dẫn viên du lịch cho 1 công ty ở Việt Nam, cậu đã xin phép được nghỉ để đi du lịch .
Hùng rất khá giả, thậm chí là khá giàu nên tiền bạc đối với Hùng cũng không có vấn đề, chỉ là Hùng muốn đi du lịch, khám phá, trải nghiệm các loại văn hóa tại Châu Âu, đặc biệt là Vùng Trung và Tây Âu .
Lúc này, Hùng đã uống bia tại quán và cũng đã cảm thấy khá say rồi, nên cũng có ý định ngủ 1 giấc, nhưng do còn nói chuyện với ông Koch mà vẫn cố tỉnh .
Ông Koch nói : " Cậu là một người thú vị, vì để chào đón cậu tới đất nước của chúng tôi, tôi sẽ trả tiền cho ly bia mà cậu uống ? "
" Ông rất tốt, ông Koch, nhưng tôi xin phép không nhận, vì tôi cảm thấy khá ngại ".
" Ngại ngùng gì, cứ nhận đi, cứ coi như cậu đã kể một câu chuyện khá thú cho tôi, đây là lòng tốt của tôi, xin cứ nhận đi "
Hùng vẫn không dám nhận nhưng do Ông Koch quá cố chấp nên đành nhận, sau đó cả 2 lại trò chuyện một hồi nữa thì Ông Koch có việc nên phải đi .
Còn Hùng thì quá say nên đã ngủ tạm trên ghế của ngồi của quán, nhân viên của quán hay khách hoặc khách quen cũng không quá xa lạ gì những người đàn ông say xỉn khi uống quá nhiều nên họ cho Hùng một không gian để ngủ, còn những người khác thì thưởng thức đồ ăn và bia của họ .
----
Ngày 2/7/1841
Thành phố Zorinsk, Đế Quốc Vostochnaya
( 8h22p )
Phố Charkra
" Mẹ kh·iếp bọn chó Gar ( Garmania ) " Một người lính mặc trang phục Kaki màu nâu, giống loại Uniforma 1935, cấp bậc Thượng Úy, nhưng đã bị nhuộm đỏ bởi máu, anh ta đã b·ị t·hương và cố dùng khẩu Maxim cồng kềnh, nặng cả chục ký nhưng hiệu quả về mặt hỏa lực, anh ta đang bắn áp chế, khiến những người lính Garmania không thể tiến lên được ở phía trước .
Những người lính khác cũng đang cố gắng bắn áp chế, không cho bất kì một người lính của đối phương xông lên, do đối phương sử dụng bom khói nên đây là cách duy nhất để khiến đối phương không thể di chuyển trong điều kiện đang b·ị b·ắn áp chế .
Dù loại chiến thuật này rất hiệu quả, nhưng tiêu hao đạn dược lại quá nhanh .
" Vasily, mẹ kh·iếp anh, mau lấy đạn cho tôi " Súng Maxim bắn hết đạn, anh ta lấy 1 khẩu súng trường, có hình dáng rất giống Mosin Nagant và tiếp tục bắn áp chế, tất cả mọi người không thấy kẻ địch, chỉ có thể tiếp tục bắn như vậy .
Người lính tên Vasily đi lấy đạn, 1 người lính khác tới chỗ anh ta rồi nói .
" Meka, cứ tiếp tục như vậy thì không ổn, chúng ta không có nhiều đạn tới như vậy " Một người lính thuộc cấp bậc Binh Nhì tới nói với người tên Meka .
" Cứ tiếp tục, Trung Tá Lukashovo vẫn chưa tỉnh lại thì lấy thế quái nào để chỉ huy, Tiểu Đoàn Số 1 của chúng ta phải thủ ở đây theo mệnh lệnh của ngài ấy .
Nếu phố Charkra thất thủ, sườn phía đông của chúng ta sẽ bị đe dọa, lúc đó chúng ta dù có cố gắng thì cũng không thể cứu vãn được, Trung Đoàn Độc Lập Mirovka của chúng ta không phải là những kẻ hèn nhát .! " Meka nói với giọng uy nghiêm dù lúc này súng đạn đang bắn bùng bùng, anh ta có thể c·hết bất cứ lúc nào .
" Vâng, thưa Thượng Úy Meka . " Anh ta chào theo kiểu q·uân đ·ội và sau đó về tuyến sau, cố gắng giúp chuyển các thương binh về hậu phương .
" Các anh em, tiết kiệm đạn dược, cố gắng tiết kiện đạn dược " Meka cố gắng ra lệnh cho binh lính, những người khác vẫn tiếp tục chiến đấu, ngăn cản bước tiến công của Quân Germania .
----
Trường Trung Học Merak, không, bây giờ nó là Sở Chỉ Huy tạm thời của Trung Đoàn Độc Lập Mirovka, ở đây có các thương binh, các y bác sĩ đang cứu chữa các thương binh, ngoài ra còn có ban nhạc q·uân đ·ội, binh lính hậu cần và các tham mưu .
Các tham mưu hay các chỉ huy cấp cao nhất của cả Trung Đoàn đều ở trong Phòng Hợp của trường, nơi này có các tham mưu đang làm việc, gồm có các máy điện đài, liên lạc, bản đồ, giấy tờ ..... Ở đây hiện tại rất loạn .
Tiếng điện đài vang lên người chỉ huy đang bàn luận với các tham mưu của mình về tình hình chiến sự cũng bất ngờ mà tới bắt máy, ông ta bắt máy mà trả lời :
" Vâng đây là Tham Mưu Trưởng Karakul thuộc Trung Đoàn Độc Lập Mirovka ? "
" Chào Tham Mưu Trưởng Karakul ? " Một giọng nói trẻ vang lên từ đầu dây bên kia .
" Tôi là Ivan, Sĩ quan thuộc Đoàn Tham Mưu của Sư Đoàn Tolyatti, tôi muốn truyền ..... "
" Tôi không biết cấp trên của anh muốn cái gì, nhưng anh phải biết rằng thông tin có thể bị kẻ thù nghe lén mà các anh vẫn gọi cho tôi ? " Karakul lớn tiếng nói .
" Không sao thưa ngài, chúng tôi cùng bên các ngài đã thay kênh rồi nhưng chúng ta không còn thời gian, kẻ địch dò xét chỉ còn là vấn đề thời gian, do tình hình gấp gáp nên chúng tôi mới truyền như vậy, ngài cũng biết Zorinsk đang trong tình trạng như thế nào mà ? ".
" Thôi được rồi, nói thông tin đi ? "
" Từ từ, Trung tá Lukashovo đâu ? " Ivan hỏi .
" Trung Tá Lukashovo bị b·ất t·ỉnh do bị trúng đạn pháo của kẻ địch " Tham Mưu Trưởng Karakul nói với đầu dây bên kia .
" Còn lại ? ".
" Anh nói Phó Chỉ Huy Trung Đoàn Trưởng Mikal sao ? anh ta c·hết rồi, anh ta ngay sát bên chỉ huy của chúng tôi . Tôi là chỉ huy cấp cao còn lại của Trung Đoàn " .
" Vậy bên ngài có thể phản công được không . Thiếu Tướng Zawik muốn các ngài phải phản công, thu hút sự chú ý cánh Tây Nam của các ngài . Sư Đoàn Tolyatti sẽ rút lui hỏi thành phố cùng hơn 5.000 dân thường, chúng tôi đã t·hương v·ong rất thảm trọng rồi . "
" Anh nói như vậy là sao ? " Karakul lớn tiếng " Mẹ kh·iếp các anh, Bộ Tham Mưu Phương Diện Quân Grachevsk bổ nhiệm tôi cho cái Trung Đoàn Mirovka c·hết tiệt này mới có 4 ngày mà tôi muốn rụng hết tóc rồi .
Tôi còn phải lo chỉ huy, lo đi chiến đấu, tôi còn cả một đống công việc cần phải xử lý mà anh nói tôi phải tổ chức phản công ? .
Các anh có bị điên không ! " Karakul lớn tiếng chửi, khiến cho những người xung quanh phải chú ý, nhưng không bao lâu vì họ còn phải tập trung vào công việc trước mắt .
Karakul cũng không thể nói được gì, mệnh lệnh từ cấp trên, cộng với việc còn phải bảo vệ cho dân chúng thì việc ưu tiên là phải giúp họ .
Dù Karakul cảm thấy việc phản công khá vô lý .
" Phản công kiểu đéo gì khi chúng tôi thiếu v·ũ k·hí và đạn được, thương binh chúng tôi cũng đã lên tới 300 rồi c·hết cũng đã 200 người, mà cái Trung Đoàn cũng chỉ có 2.000 thôi, 2.000, có nghe rõ không, tổn thất đã lên tới 25% rồi .
Chúng tôi cần viện binh, không thì v·ũ k·hí, đạn dược và thuốc men, như Sulfonamide hoặc Sulfathiazole cũng được, bên các anh có không ? "
" Không, thưa ngài Karakul chúng tôi không còn gì cả, Sư Đoàn Tolyatti đã không còn đủ nguồn lực để hỗ trợ cho bên ngài, chúng tôi cũng có nhiều thương binh, họ cần số thuốc đó hơn ?."
" Vây đạn dược, hay viện binh cũng được, nếu muốn quân địch tin rằng chúng ta phản công với quân số và quy mô đủ lớn để lừa họ thì tôi cần viện binh ? " Karakul nói với Ivan .
" Chúng tôi sẽ hỗ trợ cho các ngài 133 binh sĩ và đạn pháo cối 40mm cho các ngài, đó là những người tình nguyện cho bên các ngài, đây là những gì mà chúng tôi có thể giúp cho bên ngài ? .
Karakul nghe thế thì chậc lưỡi, nói : " Thôi được, tôi mong là có súng chống tăng . "
" Vâng, mà tôi còn chưa nói hết . " Ivan chỉnh lại giọng nói " Do quân địch tiến công quá nhanh, Phương Diện Quân Karpinsk đã quyết định cho toàn tuyến rút lui, tập trung tại Phòng Tuyến Molinovsk - Karpinsk - Alden, nên các ngài và các lực lượng còn lại trong Thành Phố có thể rút lui sau khi Sư Đoàn Tolyatti rút lui xong . "
" Rút lui, đùa à, vậy Thành Phố Zorinsk sẽ bị c·hiếm đ·óng mất ? "
" Vì để bảo toàn lực lượng và chuẩn bị phản công cho sau này, Bộ Tư Lệnh Phương Diện Quân Karpinsk gọi tất cả các lực lượng có mặt ở Mặt Trận Barinovo rút lui về Phòng Tuyến, chúng ta tổn thất quá nặng nề ? " . Giọng của Ivan có chút buồn, khó nghe nhưng có thể anh ta không mấy vui vẻ gì .
Karakul nghe thế cũng chỉ biết lắc đầu, nói : " Thôi được, chúng tôi sẽ phản công, mấy giờ bắt đầu kế hoạch ? "
" Chúng tôi đã chuẩn bị gần xong, dự định 1h sáng sẽ bắt đầu rút lui, chúng tôi đã để loại 2 Tiểu Đoàn để cầm cự, còn việc phản công, bên ngài có thể bắt đầu vào lúc sáng ngày mai hoặc chiều cũng được, các ngài có thể bàn bạc với các lực lượng khác, chúng tôi sẽ rút lui vào tối nay .
Ngoài 2 Tiểu Đoàn ra, Lữ Đoàn Bộ Binh Súng Trường Số 5 cũng sẽ ở lại, hợp lực với các ngài ."
" Merkel không rút lui sao ? ."
" Có, nhưng họ sẽ rút lui cùng các ngài, sau khi chúng tôi rút lui . ? "
" Tôi đã rõ " .
" Chúc bên các ngài may mắn " . Nói xong thì kết thúc liên lạc .
Karakul sau đó bỏ điện thoại xuống, nói với tất cả mọi người " Chuẩn bị đi, các anh em, chúng ta sẽ tiến hành phản công " .
----
Bệnh Viện Dã Chiến thuộc Trung Đoàn Độc Lập Mirovka
" Aaaaaaaa.... " Tiếng hét thất thanh từ trong bệnh viện Dã Chiến .
Một ý tá thấy thế thì la to " Trung Tá Lukashovo tỉnh rồi ? "
Một vài bác sĩ tới kiểm tra Lukashovo, còn Lukashovo, không, đúng hơn là Trần Hùng, khi thấy cảnh tưởng trước mặt mình, những người xa lạ, cả cái mùi thuốc và máu từ đâu ra ?