Chiến Hỏa Aurelia

Chương 2: Xuyên Không ? Mà Mình Còn Có .... HACK ?



Chương 2 : Xuyên Không ? Mà Mình Còn Có .... HACK ?

Trần Hùng nhìn những người xa lạ trước mặt này, áo trắng, họ là bác sĩ sao, aaa, sao quá vậy ? .

Trần Hùng sờ mặt, phát hiện ra bên mặt trái của mình bị băng bó hết một nửa, chỉ còn bên phải, bên trong vẫn còn rất đau .

Cái éo gì đang xảy ra vậy ?

Trần Hùng chỉ đang ngủ thôi mà, sao giờ được chuyển sang đóng phim rồi ?

" Tôi đang ở đâu vậy ? " Hùng hỏi, Hùng cảm thấy rất khó nói khi đang bị băng bó .

" Bệnh viện dã chiến, thưa ngài ? "

" Bệnh viện dã chiến ! tôi đang ở chiến trường à ? "

" Vâng, chúng ta đang ở Thành Phố Zorinsk, ngài có bị c·hấn t·hương gì về đầu không ? "

Trần Hùng không biết nói gì nên đành nói có .

" Mẹ kh·iếp, quả đạn pháo đó mạnh đến thế sao ? " Vị bác sĩ già trong nhóm người nói .

Mọi người thấy thế thì lo lắng, vị bác sĩ khá già đó, chắc cũng 45-50 hỏi " Vậy ngài có biết tôi là ai không ? " ông ấy hỏi .

Trần Hùng trong người cũng đang loạn lắm, không biết phải nói gì, chả biết bọn họ là ai, thật sự muốn biết tên ông ấy để trả lời, đang chuẩn bị nói không biết thì những cái tên hiện ra ở con mắt còn lại của Hùng, trên đầu của họ .

Cái gì thế này, công nghệ nhận diện tên à, hay là mình đang chơi một trò chơi nào đó ? .

Hùng thấy tên của ông ấy là Vascara Mettle, Hùng cũng không nghĩ nhiều lắm nên nói " Ông là Vascara Mettle ? " .

" Mẹ Kami phù hộ, Trung Tá không bị mất trí nhớ ? " Mettle nói .

" Mất trí nhớ ? " Hùng tự hỏi, mà nhìn mọi thứ xung quanh, bác sĩ, thuốc, rồi là giường và .... Mùi máu ? Hình như Mettle nói là mình ở Bệnh viện dã chiến sao ? chắc ở đây có binh sĩ b·ị t·hương ? .

Hùng cố nói rằng " Mettle, tôi cần thời gian nghỉ ngơi, cho tôi 20 phút được không ? " . Hùng cần thời gian để sắp xếp thông tin trong đầu .

" Ngài có thể nghỉ bao nhiêu cũng được, ngài là chỉ huy của Trung Đoàn Độc Lập Mirovka của chúng ta cơ mà ? "

" Trung ... Cái ... ? " Hùng lại nghe thêm một cái thông tin kì lạ nữa, Trung Đoàn Mirovka ? rốt cuộc mình đang ở chỗ nào vậy .

" Nếu ngài có cần gì, hãy gọi cho anh ta ( chỉ một người lính ) anh ta sẽ báo cho chúng tôi và chúng tôi sẽ tới, chúc ngài mạnh khỏe " .

Ngay sau khi Mettle nói xong, tất cả các y tá, bác sĩ và binh quay trở lại làm việc, kéo rèm để Trần Hùng có không gian riêng tư để suy nghĩ và nghỉ ngơi .



Sau khi tất cả đi hết, Hùng mới có thời gian suy nghĩ .

Mặt bên trái của Hùng vẫn cứ đau và rát, có cảm giác như bị thiêu đốt vậy, nhưng vẫn chịu được, chỉ là hơi khó chịu chút thôi, mà .... Trần Hùng thấy một cái túi vải kaki đeo vai ngay cạnh giường ? .

Cậu kéo cái túi lại gần, mở nó ra, bên trong có ..... rất nhiều thứ, chắc là bên trong có thứ mà Hùng cần, để biết xem Hùng đang ở đâu, thật sự Hùng cũng chả dám hỏi mấy người kia, hiện tại cậu thật sự rất rối bời .

Bên trong có 1 cái bản đồ, mở nó ra thì là sơ đồ của Thành Phố Zorinsk ? Hùng thề rằng cậu chưa nghe tên thành phố này bao giờ, tiếp tục lục cái túi .

Cậu lấy ra 2 cuốn sổ, vài cây bút mực, còn có lọ mực ? vài thanh kẹo, trông rất lạ, có cả thuốc lá và bật lửa kiểu zippo, 1 sấp tờ giấy, cậu xem thì toàn là Tiếng Nga, nhưng .... Cậu có thể hiểu .

Trần Hùng thề rằng cậu chỉ biết mỗi Tiếng Việt, Anh và Đức, chứ không biết Tiếng Nga, cũng chưa bao giờ học, vậy hồi nãy nói chuyện là Tiếng Nga chứ không phải Tiếng Việt sao, mọi thứ ngày càng kì lạ ? .

Các tờ giấy gồm Lệnh Bổ Nhiệm Quyền Chỉ Huy Trung Đoàn Độc Lập Mirovka cho Trung Tá Lukashovo Ivanovich Petukhov ? .

Hùng tên đầy đủ là Trần Hùng, chứ chả phải Lukashovo Ivanovich Petukhov ? không lẽ cậu xuyên không rồi ?

Cái bảng thông tin tên hồi nãy nữa, đó không phải là game, mà đó là Hack sao, giống như mấy bộ truyện xuyên không có hệ thống sao ?.

Hùng không phải là không biết mấy cái này, cậu là một thằng rất thích đọc truyện và sách nên cũng không lạ gì, chỉ là cậu không ngờ rằng xuyên không là có thật .

Không lẽ mình uống say quá rồi c·hết luôn rồi ta, sau đó chuyển sinh vào cái thân xác này ? .

Cậu định sử dụng hack nhưng có lẽ nên cần tập trung tìm hiểu xem nơi này là nơi nào đã rồi thử sau cũng được .

Cậu tiếp tục tìm kiếm thêm, rồi là các bản thảo, những tờ giấy có liên quan tới các thông tin vùng chiến sự, Trần Hùng cố gắng đọc cho nhanh để biết thêm thông tin, cậu cần phải tìm hiểu xem rốt cuộc mình đang ở đâu .

Sau một lúc đọc thì cũng biết rằng, đây là Thành Phố Zorinsk, một thành phố cấp 4 ? .

Hùng chả biết cấp 4 là gì nhưng có thể nó liên quan tới cấp bậc về quy mô của thành phố .

Các thông tin rất bổ ích, có rất nhiều thông tin mà Hùng đang rất cần vào lúc này .

Trong Thành Phố Zorinsk có Sư Đoàn Tolyatti, Trung Đoàn Độc Lập Mirovka và Lữ Đoàn Bộ Binh Súng Trường Số 5 đóng tại đây .

Các thông tin đều cho thấy rằng, có 1 đội quân xâm lược vào thành phố này tên là Garmania, cụ thể là Quân Đoàn Cơ Giới Số 4 của Garmania .

Các báo cáo cho thấy rằng Quân Garmania đánh rất rát, tiến công rất mạnh mẽ, bằng chứng cho thấy rằng các báo cáo nói thiệt hại về nhân mạng của Sư Đoàn Tolyatti và Lữ Đoàn Bộ Binh Súng Trường Số 5 đang tăng lên và Quân Garmania tiến công rất mạnh mẽ .

Quân đội bên trong Thành Phố bị tổn thất nghiêm trọng do xe tăng .... Panzer III và IV của quân Garmania ? .

Từ từ, Hùng nắm được một điểm quan trọng, Xe Tăng Panzer III và IV thì Hùng biết, trong game chiến thuật World Conqueror 3 có sự xuất hiện của chúng, chủ yếu là Panzer III, mà trong War Thunder Mobile có sự xuất hiện của chúng, Hùng là một người rất mê game chiến thuật và game c·hiến t·ranh kiểu Ww2 nên biết rõ về chúng .



Hùng còn là một người rất mê sử nên càng biết rõ hơn, chỉ có Mỗi Đức Quốc Xã mới sỡ hữu chúng, không lẽ mình đang ở WW2 ? .

Nhưng các thông tin cho thấy rằng đây không phải là WW2, vì cái thông tin từ giấy bổ nhiệm có ghi là ngày 24/6/1841 . Các thông tin thì đều ghi rằng đã là ngày 1 và 2/7 rồi .

Nói chính xác thì mình không ở thế giới cũ của mình mà có thể mình đang ở một thế giới song song nào đó, giống WW2 ở thế giới kia cũng nên, không phải quá hợp lý sao .

Sau khi đọc xong những tờ giấy kia, Hùng tiếp tục lục thêm, có những bức thư, cậu đọc tên người gửi " Em gái anh, Lydia ? "

Cái thân thể này có em gái sao ? .

Mọi thứ ngày càng trở nên rắc rối hơn rồi .

Lục tiếp thì chỉ còn 1 cái hộ chiếu cá nhân, khá giống 1 cuốn sổ, cỡ bàn tay, chắc có ghi thông tin của cái thân thể này .....

----

Trong khi Hùng đang cố tìm hiểu thông tin thì Tham Mưu Trưởng Karakul đã tới Bệnh viện dã chiến hơn 3 phút và vẫn nhìn cái rèm đó, ông ta không thấy được gì cả nên chỉ nhìn .

" Mấy phút rồi ? " .

" 9 phút " Bác sĩ Mettle nhìn đóng hồ đeo trên tay và nói với Karakul .

" Quả đạn pháo 105 mm kia g·iết c·hết Phó Trung Đoàn Trưởng Mikal và 3 binh sĩ, Trung Tá Lukashovo và 6 người khác b·ị t·hương ? .

Tôi cũng chả thể nào ngờ được ? " Karakul thở dài .

" Ông lúc đó mà đi nữa thì cái Trung Đoàn này chả còn ai chỉ huy nữa, lúc đó coi như Trung Đoàn cũng tan nát, không thì rút lui, chạy trốn, hoặc chiến đấu và đầu hàng ... ?

Nhưng, ít nhất, ông vẫn ở đây ? " .

" Nói đủ rồi, Lukashovo b·ị t·hương nặng không ? " . Karakul hỏi Mettle .

" Lớp da bên mặt trái b·ị t·hương, nhưng tôi vẫn không hiểu sao chỉ có bên đó là b·ị t·hương, còn lại thì gần như vẫn không tổn hại gì .

Tuy là không b·ị t·hương quá nặng nhưng khuôn mặt cũng bị tổn thương ở mức 80% nếu chúng ta có Penicillin của Hợp Chủng Quốc Atlantica thì quá trình hồi phục sẽ tăng thêm .

Tiếc là chúng ta không có ? . " Mettle lại buồn, tỏ vẻ chán nản .

" Ông có dùng Sulfanilamide chưa, mà tình trạng có cần phải phẫu thuật không ? " Karakul lại hỏi .

" Mặc dù bị tổn thương tới 80% nhưng chưa b·ị t·hương tới phần cơ nên không sao, tôi đã dùng Novocaine (Procaine) đề gây tê và Aspirin để rửa, sau đó mới dùng Sulfanilamide, Iodine Tincture và Alcohol thì tôi cũng định dùng nhưng ưu tiên cho binh sĩ thì hơn ? " .



" Ông nghĩ tình trạng hồi phục của Lukashovo thì sao ? "

" Nếu vẫn duy trì, chăm sóc đầy đủ dưới sự theo dõi của tôi thì tầm 3 đến 4 tháng là khỏi, nhưng tới lúc đó e là mặt của Trung Tá Lukashovo cũng không thể như lúc trước nữa ? . "

" Chiến tranh vốn dĩ đã là đau thương rồi, mấy cái v·ết t·hương đó cũng chỉ là 1 phần của c·hiến t·ranh thôi ? " . Tham Mưu Trưởng Karakul đốt điếu thuốc, hút và thở ra làn khói trắng khiến Mettle ho sặc sụa .

" Nếu đã không còn gì thì tôi đi, tôi còn phải lo cho những người khác ? " Mettle nói xong thì đi luôn, không chờ sự đồng ý của Tham Mưu Trưởng Karakul .

Mà Karakul cũng không quan tâm nhiều, tiếp tục h·út t·huốc và chờ đủ 20 phút, vẫn nhìn vào tấm rèm đó, trong khi xa xa còn có thể nghe tiếng súng máy .

----

Trần Hùng cũng biết rằng, thân thể Lukashovo này có 1 người em gái tên là Lydia Petukhov, và thân thể này còn có 1 người mẹ tên là Lana Toyaovna Rukarsenko, người cha tên là Ivan Ivanovich Petukhov .

Về quốc tịch thì là Đế Quốc Vostochnaya, quê quán là Thị Trấn Mirovka, Hùng dám chắc 100% là mình không ở WW2 .

Dựa trên thông tin từ hộ chiếu cá nhân thì là như vậy, ngoài ra thông tin có cả năm mất của cả cha lẫn mẹ của thân thể này, vậy là thân thể này đã không còn người thân, chỉ còn người em gái tên Lydia thôi .

Trước kia, Trần Hùng có cả cha lẫn mẹ, cậu có 2 người em trai nên cũng không phải không quen thuộc, chỉ là cậu muốn biết Lydia trong như thế nào .

Khi lật sang trang tiếp theo, cậu thấy có 2 tấm hình, 1 tấm có cả gia đình, bao gồm ông Ivan và bà Lana, Lana và ở phía bên trái, còn Lukashovo và Lydia thì ở phía bên phải, Luka và Lydia nhìn rất trẻ, như 2 cặp vợ chồng mới cưới vậy nếu không biết .

Tấm còn lại thì là bản thân Lukashovo đang chụp ở một nơi nào đó, mặc quân phục của q·uân đ·ội, rất giống trang phục sĩ quan Liên Xô .

" Hử ? " Hùng phát hiện ra rằng thân thể Lukashovo này 25 tuổi, thật kì lạ là Hùng cũng 25 tuổi, còn Lydia là 18 tuổi, Ông Ivan là 48 và Bà Lana là 47 tuổi .

Cậu dựa theo năm sinh mà tính, Lukashovo là năm 1816, Lydia là 1823, Ông Ivan là 1793, Bà Ivan là 1794 .

Kì lạ hơn là năm mất của cả Ông Ivan và Bà Lana đều là 1/3/1837 .

" Họ bị gì mà mất luôn cùng một ngày vậy ? " Hùng tự hỏi .

Những bức thư của Lydia cậu cũng chưa có ý định đọc, vẫn phải lục xem còn gì không, ngoài những thứ mà cậu đã lấy ra thì chỉ còn vài viên đạn, khá nhỏ, cỡ 7.62 mm hoặc là 6mm thuộc súng lục .

Ngoài ra thì cũng hết rồi, chả còn gì nữa, nhìn lại thì chỉ còn 1 đống đồ, 2 cái quyển sổ kia là nhật ký của Lukashovo, cậu cũng chưa có xem .

Thôi được rồi, tạm thời Hùng cũng đã có thể rõ ràng cái thân thể này là 1 vị Trung Tá của Trung Đoàn Độc Lập Mirovka, đang chiến đấu ở Thành Phố Zorinsk, và vị này có lẽ b·ị t·hương khi chiến đấu, chắc cũng trùng hợp với lúc Hùng đang uống bia và ngủ, cả 2 đều c·hết và Hùng được chuyển tới đây . Đây là giả thuyết duy nhất mà Hùng có thể nghĩ ra trong đầu hiện giờ .

Giờ tới phần Hack, cái lúc nhìn thấy tên của tất vả mọi người là thật, chắc không phải là giả, chỉ là Hùng đang cố gắng thử dùng suy nghĩ để sử dụng xem thì một biến cố đã ập tới .

" Aaaaaaaa ? " Hùng hét lên thảm thiết, sau đó ngất lịm đi, lăn ra giường, một số đồ vật bị rớt xuống, không thì bị đè hoặc ở trên giường .

Karakul và những thương binh, bác sĩ, y tá và lính canh đều nghe tiếng hét, mọi người lật đật tới chỗ của Hùng, Karakul hét lên .

" Mẹ kh·iếp Mettle, ông mau tới đây ngay ! " .
— QUẢNG CÁO —