[Chiến Long Xạ Thủ] Tình Bạn Và Giấc Mơ! Hẹn Gặp Ở Tương Lai!

Chương 37: Tiến lên nào! Linh thần rực lửa



Tất cả đồng loạt nuốt nước bọt, Song Nguyệt bắt lấy Phượng hoàng ánh trăng rồi tấn công bức tường đá kia khiến nó sụp đổ xuống và tạo thành một lối đi, hai Chiến Long đi vào bên trong trước, tiếp đến là Hàn Hàn và Hoả Hoả cùng linh thú của mình, còn Song Nguyệt và Phượng hoàng ánh trăng thì đi cuối cùng đề phòng bất Trắc

"Đợi các người đã lâu"

Phong Tuyết đứng trên bức tượng Chiến thần bóng đêm trước mặt mọi người, khoanh tay nghiêm nghị, miệng mỉm cười

"Phong Tuyết!"

"Giao nộp Linh thần băng giá ra đây"

"Đâu phải dễ vậy, tôi không bao giờ đưa linh thần băng giá cho người nào, trừ khi các người thắng tôi"

"Vậy thì ba đấu một, bọn tớ thắng chắc"

Hỏa Hoả cười tươi, hai Chiến Long còn đang bị thương nên không thể tham chiến, Phong Tuyết thấy vậy nhưng chỉ nở nụ cười

"Ha.......Song Nguyệt không được phép thi đấu, chỉ có hai người các cậu thôi"

"Sao cơ?"

"Xin lỗi, đúng là như vậy đó, lời hứa giữa bọn tôi không thể phá vỡ. Đừng lo tôi sẽ bảo vệ hai chiến long"

"Được rồi, nhờ cậu"

Song Nguyệt nói rồi lùi ra xa về phía hai Chiến Long, Phượng hoàng ánh trăng bất mãn bay theo, lâu lâu có quay lại nhìn. Hàn Hàn và Hoả Hoả thì bắt lấy Rồng xanh băng giá và Rồng đỏ bão lửa vào thế chiến đấu

"Mọi chuyện bắt đầu thú vị đây"

Phong Tuyết nói rồi bắt lấy Thất sắc hồ bên cạnh cô, nhắm vào hai người kia và bắt đầu tấn công. Chiến luân màu xanh nhạt của cô lao đi như tên bắn đến chỗ của Hàn Hàn và Hoả Hoả

"Né ra!"

Hàn Hàn cảnh báo cho Hoả Hoả rồi cũng nhanh chóng né, Hoả Hoả gật đầu rồi nhảy qua một bên để né. Phong Tuyết vẫn thế mà tiếp tục tấn công không để cho cả hai có đường phòng thủ hay tấn công

"Xem đây!"

Bất ngờ Hoả Hoả đạp vào một viên gạch nhô ra từ bức tường, nhảy lên cao tấn công Phong Tuyết, may thay cô né được. Quan sát thì lực tay của Hoả Hoả mạnh hơn người khác gấp năm lần nên phải né những cú tấn công trực diện

"Tấn công!"

Tiếp đến là Hàn Hàn, cậu tấn công khá trầm ổn không mạnh như Hoả Hoả nhưng lại có độ chính xác, nhờ những thứ bù qua xớt lại đó mà Phong Tuyết lại có thêm nhiều kế hoạch cho riêng bản thân mình

"Trò này ngày càng hay"

Phong Tuyết mỉm cười rồi tấn công hai người. Do căn phòng này khá nhỏ và chỗ đúng s không ổn định nhiều nên việc di chuyển của Hàn Hàn và Hoả Hoả có chút khó khăn, còn Phong Tuyết thì ngược lại địa hình hiểm trở thế này thì phù hợp với lối tấn công của cô

"Chúng ta phải dùng linh thú siêu cấp, mới đánh bại được cậu ta"

"Được! Tất cả phụ kiện nâng cấp........"

"Tất cả phụ kiện nâng cấp: Đế trượt thần tốc, Tay cầm khuếch đại, Nồng ngắm siêu cấp. Tập hợp sức mạnh: Rồng đỏ bão lửa siêu cấp!"

"Rồng xanh băng giá siêu cấp!"

"Càng ngày càng thú vị"

Phong Tuyết cười như phát điên, cô còn chưa dùng tới linh thú siêu cấp nữa kìa, trận đấu này cô thắng chắc. Nhưng trái lại với suy nghĩ của Phong Tuyết, Hàn Hàn và Hoả Hoả đã có kế hoạch của cả hai

Hàn Hàn chạy qua phía bên phải của Phong Tuyết, còn Hoả Hoả thì bên trái

"Tưởng chia ra có thể thắng tôi sao? Ngây thơ"

"Chuẩn bị chưa Hàn Hàn?"

"Được rồi"

Cả hai gật đầu rồi nhắn chặt mắt mình, nắm chặt Rồng đỏ bão lửa và Rồng xanh băng giá trong tay

"Hãy xem chiêu mạnh nhất của Rồng xanh băng giá siêu cấp đây"

"Hãy thưởng thức sức mạnh của Rồng đỏ bão lửa siêu cấp"

"Tuyệt chiêu: Hàn long vô cực"

"Tuyệt chiêu: Thánh hỏa thần long"

Cả hai cùng tung chiêu mạnh nhất của mình, Phong Tuyết quan sát rồi nhẹ nhàng lùi về sau. Hai chiến luân đỏ và xanh va chạm nhau nhưng đó lại là lợi thế của cả hai. Chiến luân của Hàn Hàn đánh bật chiến luân của Hoả Hoả qua bên phía của Phong Tuyết khiến cô bất ngờ

"Cái gì?"

"A.......tôi hiểu rồi, cả hai lợi dụng lực đàn hồi, vì cách tấn công của Hoả Hoả mạnh hơn của Hàn Hàn nên cả hai lợi dụng điều đó, chiến luân của Hàn Hàn sẽ làm thay đổi hướng đi chiến luân của Hoả Hoả qua phía của Phong Tuyết"

Song Nguyệt đứng ở chỗ hai chiến long bình tĩnh phân tích, cảm giác thật là giống Quang Quang quá đi a

"Chết tiệt!"

"Né ra mau Phong Tuyết"

"Được"

Phong Tuyết nhảy lên trên bức tượng Chiến thần bóng đêm để né, cô nghiến răng tức giận

"Tất cả phụ kiện nâng cấp: Đế trượt thần tốc, Tay cầm khuếch đại, Nồng ngắm siêu cấp. Tập hợp sức mạnh: Thất sắc hồ siêu cấp"

"Cậu ta dùng linh thú siêu cấp đó, cẩn thận"

"Muộn rồi, tung chiêu: Cầu vồng siêu thanh"

Phong Tuyết cười to, bắt đầu tung chiêu của mình, các chiến luân của cô tạo thành hình một con hồ ly chính đuôi và lao tới chỗ Hoả Hoả. Hàn Hàn phát giác được liền đẩy cậu ra, thì chiến luân của Phong Tuyết chạm vào nòng ngắm chiến đấu của Rồng xanh băng giá

Hàn Hàn và Rồng xanh băng giá bị đánh bật ra sau, do áp lực quá mạnh nên cả hai đều đập vào bức tường phía sau mà bất tỉnh

"Hàn Hàn!"

Hỏa Hoả chạy lại chỗ cậu xem xét, chỉ bị xây xát nhẹ nên không sao, cậu nhìn sang chỗ Phong Tuyết bằng ánh mắt giận dữ

"Cậu......."

"Sao nào? Ha ha ha!"

"Cậu sẽ biết tay tôi"

Hỏa Hoả hét lên, thứ chiến luân có chứa linh thần rực lửa trong túi quần cậu bỗng nhiên phát sáng, khiến cả Hoả Hoả và Song Nguyệt bất ngờ. Lại nói tới chiến luân có chứa Linh thần băng giá trong tay của Phong Tuyết cũng sáng lên một chút rồi mất ngay, do diễn ra quá nhanh nên không ai nhìn thấy

"Chuyện gì vậy?"

Hỏa Hoả lấy chiến luân kia ra xem thử thì bất ngờ nó phát ra một luồng ánh sáng mạnh mẽ khiến cậu phải lấy tay che mắt lại, mọi người xung quanh cũng vậy. Chiến luân màu đỏ kia bắt đầu chuyển đổi, xung quanh được khắc hoạ tiết ngọn lửa, trên chiến luân là hình một con rồng lửa uy nghiêm đang gầm lên

"Cái gì vậy?"

<Nó tới rồi sao?>

Bất ngờ Rồng đỏ bão lửa trong tay của Hoả Hoả cũng phát sáng mà chuyển đổi, trên đỉnh đầu của cậu được khắc thêm hình một con rồng y chang trong chiến luân, xung quanh người Rồng đỏ bão lửa có thêm họa tiết ngọn lửa nhỏ được khắc mờ mờ

"Rồng đỏ bão lửa, chuyện gì đang xảy ra vậy?"

"Nâng cấp, Rồng đỏ bão lửa đã nâng cấp"

"Sao cơ?"

<Không ngờ, lại tới quá sớm. Có lẽ là mình sai rồi>

"Hỏa Hoả!"

"Rồng đỏ bão lửa!"

"Tớ cảm thấy sức mạnh thật tràn trề và đầy nhiệt huyết"

"Thật sao? Hay quá đi"

Hai mắt của Hoả Hoả sáng trưng nhìn bộ dạng mới mà còn ngầu nữa của Rồng đỏ bão lửa thích thú

"Hứ! Đừng tưởng là linh thú của cậu nâng cấp mà thắng được tôi"

"Sao ta không đấu thử nhỉ? Lên thôi Rồng đỏ bão lửa"

"Được thôi Hoả Hoả"

"Cho cậu biết một chút sức mạnh mới của Rồng đỏ bão lửa nè, tiến lên nào Linh thần rực lửa, tung chiêu: Hoả long ảo ảnh" (suy nghĩ hết 1 tiếng đồng hồ mới ra, mai mốt chiêu của Bảo Bảo sẽ cho chiêu mới, hu hu hu đổi cho lắm vào rồi rối T~T)

Hỏa Hoả lấy chiến luân có chứa Linh thần rực lửa nạp vào Rồng đỏ bão lửa. Các chiến luân màu đỏ của Hoả Hoả tạo thành hình một con rồng màu đỏ mặc áo giáp như người thật trên tay cầm cây kiếm (tả thấy nó sao sao ấy, phải làm phim hoặc vẽ hình mới tưởng tượng được), gầm lên rồi lao nhanh đến chỗ của Phong Tuyết

"Chết tiệt, tuyệt chiêu: Cầu vồng siêu thanh"

Các chiến luân của Phong Tuyết tạo thành hình hồ ly chín đuôi rồi lao tới chỗ chiến luân của Hoả Hoả

Cả hai chiến luân va chạm nhau, các hình ảnh được tạo thành biến mất chỉ còn lại là chiến luân nhưng đối với chiến luân của Hoả Hoả thì có thêm những ngọn lửa bao xung quanh, liền đánh bật chiến luân của Phong Tuyết và lao nhanh tới chỗ cô

"Không!"

Chiến luân của Hoả Hoả chạm vào nồng ngắm chiến đấu của Thất sắc hồ, đánh bật cả Phong Tuyết và linh thú của cô ra sau

"Chúng ta thắng rồi Yeah!"

Cả Hoả Hoả và Rồng đỏ bão lửa vui mừng, ôm nhau nhảy. Hai chiến long cũng thở phào trước sự việc, Hoả Hoả không sao là tốt rồi. Về phần Song Nguyệt, cô tiến đến gần Phong Tuyết nhặt Linh thần băng giá đã rơi ra khỏi tay cô bé

"Em thua rồi Phong Tuyết"

"Chị Song Nguyệt.........em.........em.........."

Phong Tuyết chống hai tay xuống đất, cô bật khóc. Rõ ràng là cô sai rồi, Thất sắc hồ bên cạnh cô hiện đang bị thương khá nặng. Một phút lầm lỡ của cô đã khiến cho Thất sắc hồ bị thương, chắc chắn chị Song Nguyệt sẽ rất tức giận

Nhưng không, trái lại với suy nghĩ đó Song Nguyệt chỉ mỉm cười mà đỡ Phong Tuyết dậy rồi cầm lấy Thất sắc hồ đưa cho cô

"Đừng khóc Phong Tuyết, chị biết em không có lỗi mà"

"Chị Song Nguyệt, em xin lỗi"

"Không sao đâu Phong Tuyết"

Song Nguyệt ôm Phong Tuyết vào lòng mà an ủi, trở lai là cô bé ngày xưa mà cô biết rồi đây