[Chiến Long Xạ Thủ] Tình Bạn Và Giấc Mơ! Hẹn Gặp Ở Tương Lai!

Chương 38: Đoàn tụ! Linh thần băng giá thuộc về các cậu!



Nói về bên chỗ của La Luân và Tiểu Vi, tất cả cùng đi vào trong hang động. Trong đây tối om không có lấy một ngọn lửa để soi sáng, tuy nhiên hai bên đường lại là những ngọn đuốc đã bị dập tắt

"Tại sao ở đây lại không được thắp lửa vậy?"

Lâm Lâm tiến lại gần sờ lên những ngọn đuốc đó, còn ẩm ướt chứng tỏ có người đã dùng nước dập lửa, nhưng là ai mới được?

"Viên đá này là sao?"

Bảo Bảo chỉ lên một viên đá nằm gần một ngọn đuốc, Quang Quang thấy vậy liền dùng mắt kính của mình để phân tích

"Viên đá đó chính là thứ dùng để thắp lửa các ngọn đuốc này, chỉ việc dùng một lực tay thật mạnh, bắn chiến luân cọ xát với viên đá đó thì các ngọn đuốc sẽ được thắp lửa"

"Ha ha ha quá dễ hãy để cho Hổ trắng cuồng phong đã được nâng cấp làm cho"

Tiểu Vi và La Luân không quan tâm lắm việc tất cả đang làm chỉ im lặng và quan sát, bất ngờ Tiểu Vi nghe được tiếng gì đó rất nhỏ thoang thoảng trong gió, liền bảo La Luân im lặng và tập trung nghe ngóng

"La Luân, cậu có nghe thấy gì không?"

"Có"

"Chẳng lẽ....."

"Phải"

Vũ Vũ đứng vào chỗ được Quang Quang chỉ định rồi nắm chặt Hổ trắng cuồng phong trong tay, nhắm vào viên đá kia và bắt đầu bắn chiến luân

"Tấn công!"

"Khoan! Dừng lại mau!"

La Luân lên tiếng ngăn cản thì đã quá muộn, chiến luân của Vũ Vũ đã được bắn ra và cọ xát với viên đá kia, các ngọn đuốc được thắp sáng. Cả hang động sáng hẳn lên nhưng trên cao có những con gì đó màu đen lộn ngược thân mình lên, mở đôi mắt đỏ ngầu ra nhìn tất cả mọi người

"Đó là......"

"Dơi đó!"

"Im lặng, chỉ cần một tiếng động nhỏ thôi cũng đủ......"

"Á! Ai đó cứu Hổ trắng cuồng phong với!"

Bảo Bảo chưa kịp nói xong thì Hổ trắng cuồng phong trong tay Vũ Vũ hoảng loạn, hét lên. Đã đá động tới mấy con dơi, chúng liền dang to đôi cánh của mình và bay xuống chỗ của mọi người

"Á! Chạy ngay đi!"

"Chạy mau!"

Tiểu Vi nắm tay Lâm Lâm rồi chạy trước, Bỏ mặc đám con trai ở sau ngơ ngác. Em quên nói là Tiểu Vi rất sợ dơi

"Tiểu Vi, cậu giỡn tớ à?"

La Luân chảy mồ hôi hột dài dài nhìn hai đứa con gái đã chạy trước kia, nghe thấy tiếng hét của Vũ Vũ anh mới giật mình quay lại thấy cậu chàng đang lôi cổ áo Quang Quang chạy lên phía trước, Bảo Bảo chạy theo sau. Phía sau là bầy dơi đang đuổi theo

"Chạy ngay a!"

Vũ Vũ hét to, tốc độ chạy của cậu còn nhanh hơn cả Tiểu Vi và Lâm Lâm đang chạy phía trước, La Luân và Bảo Bảo chạy theo cuối cùng, có bị dơi dí thôi mà nó cũng loạn thế này là sao?
0O0

"Hàn Hàn!"

Hàn Hàn dần dần mở đôi mắt của mình, hình ảnh đầu tiên cậu nhìn thấy chính là Hoả Hoả đang lay lay người của cậu, liền ngồi bật dậy để đẩy tên ngốc này ra

"Hỏa Hoả! Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

"Hàn Hàn, cậu tỉnh rồi. Tớ mừng quá!"

Hỏa Hoả vì quá vui mà bất ngờ ôm lấy Hàn Hàn, cậu lại phải một lần nữa đẩy Hoả Hoả ra trước khi bị ôm đến nghẹt thở mà chết

"Buông tớ ra coi, mà cuộc chiến đã sao rồi?"

"Tớ thắng rồi, đã vậy Rồng đỏ bão lửa và Linh thần rực lửa được nâng cấp nữa nè"

Hỏa Hoả vui vẻ khoe Rồng đỏ bão lửa với chiến luân có chứa Linh thần rực lửa trước mặt của Hàn Hàn

"Cậu giỏi lắm Rồng đỏ bão lửa"

"Cảm ơn cậu Rồng xanh băng giá"

"Ngươi không sao là tốt rồi Hàn Hàn"

Chiến Long Thần Băng bay lại gần Hàn Hàn cùng Chiến Long Thần Lửa. Song Nguyệt và Phong Tuyết cũng bước lại gần cùng hai linh thú của mình

"Cậu không sao là tốt rồi, xin lỗi vì Phong Tuyết lúc đó hơi quá đà, nhưng các cậu đã chứng minh cho chúng tôi thấy các cậu đủ sức mạnh để kế thừa Linh thần băng giá"

"Cảm ơn các cậu đã quá khen"

"Em vẫn chưa tin tưởng các anh lắm nhưng......ớ......."

Phong Tuyết chưa nói xong thì đột nhiên nghe thấy tiếng hét từ đâu đó, cả năm người còn lại cũng nghe thấy nữa, Song Nguyệt liền đi lại gần một bức tường, áp sát tai vào tường và nghe ngóng

"Á! Ai cứu tôi với, cứu với, Á!"

Đúng là có tiếng hét thật nè, Song Nguyệt liền bắt lấy Phượng hoàng ánh trăng dùng chiến luân bắn nát bức tường đó, những người còn lại cũng bắt đầu hóng hớt, tất cả đã nghe được tiếng dơi và tiếng hét của những ai đó

"Chuyện gì vậy?"

"Á! AI ĐÓ CỨU TÔI VỚI!"

"Cái gì vậy?"

Song Nguyệt giật mình khi thấy Vũ Vũ lôi Quang Quang từ bên trong chạy ra, cô nhanh chóng né qua một bên thì hai con người đó đụng trúng Phong Tuyết, Song Nguyệt thở phào nhẹ nhõm liền nhìn lên trước thì......

"Á!"

*Cốp* Tiểu Vi và Lâm Lâm chạy ra tiếp theo tông trúng Song Nguyệt, cả ba té ngược ra sau. Cuối cùng là La Luân và Bảo Bảo chạy ra và theo sau là một đàn dơi bay ra

"CÁI GÌ VẬY?"

Cả Hàn Hàn và Hoả Hoả đồng thanh, La Luân và Bảo Bảo tránh ra hai bên. Tất cả cũng né ra hai bên, đàn dơi chỉ vì do ánh sáng trong phòng nên cũng bắt đầu bay loạn xạ và bay trở lại chỗ hang động tối kia

"Phù, may quá đi"

"Mém chết!"

"Các người rốt cuộc đã làm cái trò gì thế hả?"

Phong Tuyết tức giận đẩy Vũ Vũ và Quang Quang ra

"Ai da!"

Song Nguyệt, Tiểu Vi và Lâm Lâm ngồi dậy xoa xoa đầu mình, chuyện gì đang xảy vậy trời, người ta đang lạnh lùng gơ nơi chuyện với Hàn Hàn và Hoả Hoả mà, tự nhiên xông vào bình tĩnh vậy

"Bình tĩnh, bình tĩnh nào"

Rồng xanh băng giá phải bay ra hạ hỏa cho mấy người kia

"Hứ! Tôi không quan tâm"

Phong Tuyết lạnh lùng quay mặt ra chỗ khác, Song Nguyệt phải thay mặt lấy Linh thần băng giá đưa cho Hàn Hàn

"Đây! Linh thần băng giá thuộc về các cậu"

Song Nguyệt quay mặt Bỏ đi, kéo tay Phong Tuyết theo, bước về phía của La Luân và Tiểu Vi

"Hỏa Hoả!"

"Các cậu!"

Lâm Lâm, Quang Quang, Vũ Vũ và Bảo Bảo chạy lại chỗ Hàn Hàn và Hoả Hoả

"Hỏa Hoả, Hổ trắng cuồng phong của tớ nâng cấp rồi nè. Nhìn đi chiến luân siêu mới, bao ngầu luôn nha"

Vũ Vũ cầm chiến luân của mình vơ vơ trước mặt Hoả Hoả, nhưng riêng cậu thì ngạc nhiên gì, liền đạp Rồng đỏ bão lửa lên phía trước, do cậu bận đỡ Hàn Hàn đang bị thương kia (xây xát nhẹ mà cũng lố)

"Thấy không?"

"CÁI GÌ HOẢ HOẢ CÓ LINH THÚ NÂNG CẤP SAO?"

Vũ Vũ hai tay ôm đầu, Hổ trắng cuồng phong bên cạnh cũng làm y chang, Vũ Vũ cậu nghĩ tớ là ai vậy hả?

Bên chỗ Song Nguyệt, cả bốn người nhìn nhau rồi đồng loạt gật đầu. Cả bốn đột ngột biến mất hay nói đúng hơn là dịch chuyển (thời này có dịch chuyển sao giống như là thế kỷ tương lai vậy? -.-)

"Chỗ này sắp sập rồi, đi thôi!"

Bảo Bảo hét lên, hai Chiến Long bắt lấy sáu người rồi bay lên thoát khỏi chỗ này, do nơi này đang sập xuống nên tất cả cũng có một lối thoát nhỏ để thoát ra và an toàn về nhà
==============================
Cảm thấy chap này nhảm hơn mấy chap trước, biết sao giờ qua bí -.-