Chiến Thần Bất Bại

Chương 2093



 Tiêu Chính Văn đúng thật là không biết tốt xấu!

 

Quả nhiên ngay sau đó, Lữ Thanh Dương mang theo một số dụng cụ thí nghiệm và mấy tập giáo án đã soạn xong xuôi bước vào trong lớp học.

 

Vừa bước qua cửa, ánh mắt của Lữ Thanh Dương đã dừng lại trên người Tiêu Chính Văn!

 

Ông ta đã từng gặp cậu chủ Từ.

 

Vậy nên không cần đoán cũng biết Tiêu Chính Văn chính là cậu thanh niên Hoa Quốc xin nghỉ ngày hôm qua – Tiêu Quân Lâm!

 

“Cậu chính là Tiêu Quân Lâm à?”

 

Lữ Thanh Dương vừa bước lên bục giảng vừa hỏi Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn chỉ bình thản gật đầu, không hề lên tiếng.

 

Roạt!

 

Ánh mắt của tất cả học sinh đều đổ dồn về phía Tiêu Chính Văn, ngày hôm qua vừa mới đắc tội với Lữ Thanh Dương, hôm nay đã tỏ ra hỗn xược với ông ta, cậu học sinh Hoa Quốc này cũng quá điên cuồng rồi nhỉ!

 

“Tiêu Quân Lâm, cậu đang có thái độ gì thế, tôi đang hỏi cậu đấy!”

 

Lữ Thanh Dương đặt mạnh những thứ đang cầm trong tay lên mặt bàn học, hai mắt bừng bừng lửa giận trợn mắt nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Thấy Lữ Thanh Dương nổi giận, mọi người lại nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ đang xem kịch hay.

 

Bối cảnh của học viện võ thuật lớn tới mức nào, tất cả những học sinh đang ngồi ở đây đều biết rõ.

 

Hiệu trưởng chính là Andre, người mà ngay cả mười gia tộc lớn của Âu Lục cũng không thể chọc vào!

 

Ai dám khoe mẽ ở nơi này chứ?

 

Tiêu Chính Văn thì hay rồi, không chỉ khoe mẽ mà còn coi thường thầy giáo của học viện võ thuật như thế!

 

Không đợi Tiêu Chính Văn lên tiếng, Lữ Thanh Dương đã lạnh lùng cười nói: “Hôm qua tôi đã nói trước mặt học sinh cả lớp rồi, sau này cậu đừng mong được ngồi nghe tiết dạy của tôi nữa, mời cậu ra ngoài!”

 

Nghe thấy lời này, Tiêu Chính Văn bình thản đứng dậy sải bước đi ra bên ngoài.

 

Không phải Tiêu Chính Văn sợ Lữ Thanh Dương mà là Tiêu Chính Văn vốn dĩ không cần phải nghe thêm nội dung về phương diện từ trường nữa.

 

Người có thể lĩnh hội được từ trường cơ thể mới có thể ảnh hưởng tới từ trường vũ trụ vốn dĩ không có nhiều.

 

Hơn nữa, thực lực của bản thân Tiêu Chính Văn cũng cao hơn Lữ Thanh Dương quá nhiều, Lữ Thanh Dương chỉ là một Thiên Vương hai sao mà thôi!

 

Mà Tiêu Chính Văn lúc này đã ở cảnh giới Thiên Thần một sao rồi.

 

Bên dưới cảnh giới Thiên Thần chỉ là tôm tép, đối với Tiêu Chính Văn mà nói, những kiến thức mà Lữ Thanh Dương giảng căn bản chỉ như rác rưởi!

 

Dù Lữ Thanh Dương không nói, Tiêu Chính Văn cũng không định lãng phí quá nhiều thời gian ở đây!

Theo kế hoạch của Tiêu Chính Văn, mục đích đến nơi này chính là muốn tìm một số manh mối và những tư liệu có liên quan đến cường giả ngoài lãnh thổ bên trong thư viện của học viện võ thuật.

Thấy Tiêu Chính Văn bước thẳng ra ngoài thậm chí còn chẳng buồn quay đầu lại, Lữ Thanh Dương hơi ngơ ngác, không ngờ Tiêu Chính Văn lại nghe lời như thế!

 

Thế nhưng rất nhanh, sắc mặt của Lữ Thanh Dương trở nên u ám.

 

Từ trong hành động của Tiêu Chính Văn, thứ mà ông ta nhìn thấy không phải sự sợ hãi mà là khinh thường!

 

Tới tận bây giờ mà Tiêu Chính Văn vẫn còn khinh thường ông ta?

 

“Tiêu Quân Lâm, sau này cậu không cần phải đến học viện võ thuật nữa, cậu bị đuổi rồi!”

 

Lữ Thanh Dương vừa thốt ra lời này, tất cả mọi người đều sững sờ!