Chiến Thần Bất Bại

Chương 2095



Người nhà họ Tiêu, bất luận có quan hệ với Tiêu Chính Văn hay không thì đều đáng chết!

 

Đông Phương Tuyết Ngưng nghe thấy những lời này cũng nở nụ cười chế nhạo, lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Thật sự không hiểu sao Thiên Tử lại chọn anh, lẽ nào Thiên Tử không biết người mang họ Tiêu đi đến đâu cũng không được chào đón sao?”

 

Mặc dù thân phận của Tiêu Quân Lâm vẫn cần được kiểm chứng, nhưng thế thì đã sao?

 

Có câu nói: thà giết nhầm cả nghìn chứ tuyệt đối không bỏ sót một tên!

 

Vả lại, ân oán giữa Tiêu Chính Văn và Hoa Sơn còn ít sao?

 

Họ tin rằng cách làm này của Lữ Thanh Dương nhất định sẽ nhận được sự ủng hộ của các lãnh đạo cấp cao Hoa Sơn!

 

Tiêu Chính Văn lại chẳng buồn bận tâm tới Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong mà chỉ lạnh lùng nhìn Lữ Thanh Dương nói: “Ồ? Hoa Sơn rất ghê gớm sao?”

 

“Chi bằng chúng ta cược một ván đi, tôi dám nói, dù ông bị đuổi thì tôi cũng sẽ không bị đuổi đâu!”

 

Nực cười, hiệu trưởng của học viện võ thuật chính là Andre!

 

Cho ông ta mười lá gan thì liệu ông ta có dám đuổi Tiêu Chính Văn không?

 

Ông ta không dám!

 

Đuổi Tiêu Chính Văn đồng nghĩa với việc mở chiếc hộp ma và giải phóng cho con ác quỷ trú ngụ bên trong!

 

Nếu như để cho Tiêu Chính Văn ở lại học viện võ thuật thì có lẽ khi đối phó với mấy gia tộc ở Âu Lục này anh sẽ còn giơ cao đánh khẽ.

 

Thế nhưng một khi đuổi Tiêu Chính Văn đi, anh thật sự làm ra chuyện gì không thể dự đoán trước được ở Âu Lục thì phiền phức lớn rồi!

 

Có thể nói rằng, mỗi một ngày Tiêu Chính Văn ở Âu Lục đều khiến cho Andre có cảm giác như cả năm!

 

“Hừ, ai cho cậu bản lĩnh để cậu tỏ ra điên cuồng như thế? Tôi bị đuổi ư? Được thôi, vậy tôi sẽ cho cậu thấy ai mới là người bị đuổi!”

 

Dứt lời, Lữ Thanh Dương rút điện thoại ra gọi cho chủ nhiệm giáo dục.

 

Chẳng bao lâu sau, đối phương đã nhấc máy, hỏi: “Thầy Lữ à, xảy ra chuyện gì rồi sao?”

 

“Ông Amos, bây giờ tôi muốn dùng thân phận là giảng viên Hoa Quốc để đuổi học một học viên đến từ Hoa Quốc, hơn nữa còn là đuổi ngay lập tức! Người này coi thường tôn nghiêm của một giảng viên như tôi!”

 

Lữ Thanh Dương tự tin nói.

 

Chủ nhiệm giáo dục ở đầu dây bên kia nghe ông ta nói muốn đuổi một người Hoa Quốc thì cũng trầm mặc mất một lúc.

 

Andre đã từng dặn dò, bên trong học viện võ thuật, chưa đến mức bất đắc dĩ thì đừng động đến người Hoa Quốc!

 

Ông ta không muốn sang Hoa Quốc quỳ thêm lần nữa.

 

Mà bản thân Lữ Thanh Dương lại xuất thân từ Hoa Quốc, vậy nên thông báo này không hề được truyền đạt lại cho ông ta!