Chiến Thần Phong Vân

Chương 603



Sao Từ Lam Khiết có thể đi vào trong một mình được, có lo rằng Khang Hữu Vi sẽ nhân cơ hội này, ức hiếp Diệp Huyền Tân. Cô nói: “Không được, vào thì tất cả mọi người cùng vào.”

Diệp Huyền Tân dỗ dành: “Từ Lam Khiết, em đừng lo lãng, bọn họ đã nói là hiểu lầm rồi mà.” “Anh và mọi người từng là đồng nghiệp cũ, mãi mới có dịp gặp mặt nhau đầy đủ, đương nhiên là phải trò chuyện, chào hỏi nhau vài câu rồi.”

Sau khi Diệp Huyền Tân ra sức khuyên nhủ, Từ Lam Khiết không còn lựa chọn nào khác đành phải đi vào. Từ Lam Khiết vừa bước vào, đảm nhân viên ngay lập tức đưa dùi cui điện cho Khang Hữu Vi.

Khang Hữu Vi cầm dùi cui điện trong tay, cười nham hiểm: “Tên họ Diệp kia, ngày hôm nay chúng ta sẽ giải quyết dứt điểm nợ cũ, nợ mới.”

Gã ta bật công tắc dùi cui điện, dòng điện tức khắc tóe lên, phát ra âm thanh rẹt ret đến ghê người. “Bây giờ mày hãy quỳ xuống xin tao tha mạng, nói không chừng tao sẽ mở rộng lòng từ bi, tha cho mày một mạng” “Nếu không, tao sẽ giật chết mày thành con lợn quay đẩy.” Khang Hữu Vi cười ha hả. Diệp Huyền Tân lắc đầu thở dài: “Haiz, đúng là loại có mắt như mù, dám đe dọa cả ông chủ” “Thôi được rồi, ngày hôm nay tôi sẽ đóng cửa đánh chó vây”

Ánh mắt của Khang Hữu Vi trở nên dữ ton: “Khon kiếp, con mẹ nó, mày bảo ai là chó.” “Mày làm tao điên lên rồi đấy.”

Gã ta cầm dùi cui điện lao về phía Diệp Huyền Tân.

Diệp Huyền Tân ngay lập tức giơ tay, dễ dàng nắm lấy dùi cui điện.

Khang Hữu Vi theo bản năng muốn rút dùi cui điện lại, nhưng tay của Diệp Huyền Tân nằm chặt lấy.

Cho dù Khang Hữu Vi gắng sức đến mức nào thì cái dùi điện cũng không tài nào nhúc nhích.

Chậc!

Gã ta không khỏi trợn tròn mắt ngạc nhiên, thằng cha này đúng là rất khỏe.

Chẳng qua gã ta đã nhanh chóng ổn định lại tinh thần.

Con mẹ nó đây không phải là dùi cui bình thường đâu mà là dùi cui điện đấy. Diệp Huyền Tân cầm như vậy chẳng khác nào tự tìm đường chết! Khang Hữu Vi mừng rỡ như điên, đột nhiên bật chốt mở. Dùi cui điện ngay tức khắc phóng ra tia lửa điện truyền đến cánh tay Diệp Huyền Tân.

Chỉ là, Diệp Huyền Tân không hề có vẻ mặt đau đớn, ngược lại còn rất điềm tĩnh, thậm chí anh còn mim cười với Khang Hữu Vi.

Khang Hữu Vi nhìn thấy cảnh tượng này, cả da đầu đều cảm thấy tê dại.

Tình huống gì đây? Đây là loại dùi cui điện với điện áp 360V, vượt xa mức an toàn (36V) trên cơ thể con người. Khi con người bị điện giật, không nói đến việc bị cháy khét, thì ít nhất cũng phải cảm thấy đau đớn, toàn thân run rẩy. Tại sao Diệp Huyên Tân lại không có phản ứng gì cả.

Dùi cui điện bị hỏng sao?

Diệp Huyền Tân ngay lập tức dùng hành động để chứng minh dùi cui điện vẫn còn hoạt động tốt: Anh đặt tay còn lại lên vai Khang Hữu Vi.

Ret ret ret!

Một dòng điện áp lớn truyền lên cơ thể Khang Hữu Vi, toàn thân ga ta không ngừng run rẩy, tóc dựng ngược cả lên, miệng thì sùi bot mép..

Lúc này đây, suy nghĩ đầu tiên ở trong đầu gã ta chính là: dùi cui điện không hỏng!

Đợi đến khi tóc của Khang Hữu Vi bốc khói, khuôn mặt cháy đen lại thì Diệp Huyền Tân mới bỏ tay ra khỏi người gã ta.

Rầm!

Khang Hữu Vi ngã xuống đất, toàn thân gã ta không ngừng co giật, nước bọt thì chảy ra ướt sũng hết quần áo.

Xung quanh lặng ngắt như tờ, một sự yên lặng đến đáng sợ.

Mọi người tại hiện trường đều nhìn Diệp Huyền Tần với ảnh mất như nhìn thấy một con quái vật.

Chết tiệt, cơ thể của tên này được làm từ xi măng à? Sao lại có thể chịu được dòng điện áp lớn như thể chứ.

Không đúng, nếu như làm bằng xi măng, thì sao điện sang người Khang Hữu Vi!

Biến thái, chắc chắn là một tên biến thái! có thể dẫn

Trước đây khi anh còn đi làm ở nhà hàng, sao bọn họ lại không phát hiện ra anh biến thái như thế chứ.

Bọn họ hoảng sợ, không ngừng lùi lại phía sau.

Khang Hữu Vi cuối cùng cũng tỉnh lại, nhưng cơ thể thi thoảng vẫn co giật không kiểm soát, trông gã ta thật khổ sở! Gã ta run rẩy hét lên: “Bảo vệ… đánh chết cậu ta… xông… lên… đánh chết cậu ta cho tôi..”

Vài tên bảo vệ cầm chặt dùi cui xông về phía Diệp Huyền Tân.

Diệp Huyền Tân cười khinh bi, đá vào bụng Khang Hữu Vi