Chiến Thần Tu La

Chương 1514



CHƯƠNG 1514

Cung thứ 6 là cung Xử Nữ, tâm địa thiện lương, là đức phật tái thế, dùng “tình yêu” để cảm hoá mỗi người. Dù ra tay với với những kẻ xấu xa nhất thì Xử Nữ cũng sẽ chú ý chừng mực, từ trước đến nay chưa từng giết người, là “Hoá thân của sự lương thiện” chân chính.

Cung thứ 7 là cung Thiên Bình, đó là một “bậc thầy vũ khí” cuồng nhiệt, dù là binh khí lạnh hay binh khí nóng, không có thứ gì mà anh ta không tinh thông.

Cung thứ 8 là cung Thiên Yết, là một chuyên gia ám sát vô cùng xuất sắc. Anh ta hoà vào bóng tối, bình thường rất khó mà nhìn thấy anh ta, cũng không thường lộ mặt. Lúc bình thường thì rất khiêm tốn nhưng một khi đã ra tay là sẽ lấy mạng người. Nếu không phải là tình huống bất đắc dĩ thì sẽ không phái anh ta ra mặt.

Cung thứ 9 là cung Nhân Mã hay còn gọi là Xạ Thủ, đây là một thiện xạ cao thủ tinh thông nhắm bắn từ cự ly xa, anh ta đặc biệt giỏi sử dụng hai loại vũ khí, súng bắn tỉa và cung tên, có thể lấy mạng kẻ thù ở cự ly ngoài trăm bước.

Cung thứ 10 là cung Ma Kết. Anh ta là một thanh “lợi kiếm”, nhưng người anh ta chém không phải là kẻ địch mà là Giang Nghĩa!

Giang Nghĩa là người đã khiến anh ta dốc lòng trau dồi kĩ năng và bồi dưỡng ra một cỗ máy chiến đấu, chuyên dùng cho các trận chiến một chọi một với Giang Nghĩa.

Cung thứ 11 là cung Bảo Bình còn gọi là Thủy Bình. Anh ta là người có hiểu biết nhất trong số 12 người. Trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, am hiểu quá khứ lân tương lai, nếu có gì không hiểu thì có thể hỏi anh ta, trong bụng anh ta toàn là kiến thức đấy.

Cung thứ 12 là cung Song Ngư, là vệ sĩ của Giang Nghĩa, chịu trách nhiệm âm thầm bảo vệ anh. Nếu Giang Nghĩa gặp nguy hiểm thì anh ta sẽ là người đầu tiên xuất hiện.

Mười hai người, mỗi người đều có năng lực vô cùng đặc biệt, hoàn toàn không giống nhau.

Nhưng bọn họ đều có một điểm chung: năng lực chiến đấu cực mạnh.

Những người này đều sống sót từ chiến trường, mỗi người đều đã trải qua máu và nước mắt. Những người chuyên dùng kỹ năng để giết người thì không nói, chứ dù là những kẻ mọt sách như Bạch Dương, Bảo Bình cũng không phải là nhân vật mà người bình thường có thể sánh nổi.

Đáng sợ nhất là, nếu 12 người này cùng xuất trận thì đến cả Giang Nghĩa cũng sẽ bị xử đẹp trong vài phút.

Mười hai cung hoàng đạo mới là lực chiến đấu mạnh nhất vùng biên giới phía Tây.

Chính nhờ nhóm tướng này mà Giang Nghĩa mới có thể bách chiến bách thắng, đạt được danh hiệu chiến thần Tu La như vậy.

Nghe xong, Đinh Thu Huyền không khỏi thán phục trong lòng.

Mỗi người trong số 12 người này đều đỉnh như thế, vậy Giang Nghĩa chỉ huy của bọn họ phải mạnh tới mức nào thì mới có thể thuần phục được những nhân tài kia?

Đặc biệt là những sát nhân cuồng ma như Song Tử, Thiên Yết. Người bình thường đừng nói tới chuyện thuần phục bọn họ, chỉ cần đứng trước mặt họ thôi cũng đủ lạnh sống lưng rồi.

“Vậy anh ta thì sao? Anh ta làm việc gì?”

Đinh Thu Huyền chỉ vào Lâm Chí Cường, tò mò hỏi.

Giang Nghĩa cười cười: “Cậu ta là con giun trong bụng anh, là người đại diện” của anh, phụ trách tất cả mọi chuyện, việc lớn việc nhỏ, đơn giản tới phức tạp đều có công lao của cậu ta.

“Khi anh không có mặt thì cậu ta còn phải thay anh quản lý mười hai cung hoàng đạo nữa, là trợ thủ đắc lực nhất của anh.”

Lâm Chí Cường xấu hổ gãi đầu: “Lão đại khách khí rồi.”