CHƯƠNG 1515
Đinh Thu Huyền mỉm cười: “Nghe giới thiệu xong, em lại cảm thấy có hơi đáng tiếc.
Mỗi người đều có năng lực như thế, nếu ngồi không chẳng có chuyện gì làm thì đúng là phí của trời.”
“Không đâu.” Giang Nghĩa kiên định nói: “Bọn họ rất nhanh sẽ có việc để làm thôi.”
Mọi người đều hướng mắt về phía Giang Nghĩa, không hiểu anh đang nói cái gì.
Anh đã không còn là người phụ trách khu Giang Nam nữa rồi, sau này chính là người ở rể rảnh rõi thảnh thơi, đâu ra chuyện để sử dụng nhóm thuộc hạ siêu phàm kia?
Dù là khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng, công ty giải trí Ức Châu hay Star Jewelry đều đâu cần dùng tới mấy người này đâu nhỉ?
Giang Nghĩa hơi do dự nhưng cũng không định giấu giếm.
Anh nói thẳng: “Ba mẹ, vợ yêu, con còn một chuyện chưa nói với mọi người, đó là…
con quyết định rời khỏi nhà một khoảng thời gian Rời khỏi nhà?
Đinh Thu Huyền ngẩn ra.
Cô nhớ khi vừa mới kết hôn cùng Giang Nghĩa, anh đã rời nhà đi nhập ngũ, đi một. cái là đi suốt năm năm, cô cũng vì thế mà goá chồng năm năm.
Bây giờ Giang Nghĩa đã trở về, khó khăn lắm hai người mới gây dựng được tình cảm vợ chồng, cứ tưởng họ sẽ trải qua những ngày êm đẹp thì Giang Nghĩa lại lựa chọn rời đi vào lúc này, tại sao?
Định Nhị Tiến là người đầu tiên bộc lộ sự bất mãn: “Nghĩa, không phải ba cằn nhằn gì nhưng con mới trở về hơn một năm, cả nhà còn chưa ổn, sao con lại muốn đi nữa rồi? bọn ta là người thân duy nhất của con, con còn muốn rời nhà đi đâu?
Giang Nghĩa trầm mặc.
Một lúc lâu sau, anh thở dài rồi nói một câu khiến Đinh Nhị Tiến vô cùng kinh ngạc: “Không, con còn một người thân nữa, một người chí thân.”
Định Nhị Tiến biến sắc: “Nghĩa, con đang nói bậy bạ gì thế?”
Giang Nghĩa nói: “Ba, con nói thật với ba vậy, con vừa nhận được một vài manh mối về ba của con, lần này rời nhà chính là vì con muốn tìm ông ấy”
Trong phút chốc, Đinh Nhị Tiến không kịp phản ứng lại: “Tìm ba của con? Chẳng phải là tìm ta sao? Ba đang ở đây mà, Nghĩa, con sốt tới mức hồ đồ rồi à?”
Đinh Thu Huyền không nghe nổi nữa, cô đẩy đẩy Đinh Nhị Tiến: “Ba, chắc người Giang Nghĩa nói tới không phải là ba.
“Không phải ba thì còn là ai?” Đinh Nhị Tiến ngu ngốc hỏi: “Chẳng lẽ là đi tìm ba ruột của con, tìm tên bạn học cũ chết tiệt của ba-Giang Hàn Phi?
Lời vừa dứt, Đinh Nhị Tiến liền hiểu ra vấn đề.
Ông ta lập tức nhìn về phía Giang Nghĩa, khó tin hỏi: “Nghĩa, chẳng lẽ con tìm được manh mối về Giang Hàn Phi sao?”
Giang Nghĩa gật đầu khẳng định.
Trong phút chốc, tất cả mọi người đều trầm mặc.
Trăng sáng trên trời, gió lạnh xào xạc.
Vốn dĩ Đinh Nhị Tiến rất phản cảm với quyết định rời nhà ra đi của Giang Nghĩa, nhưng sau khi biết được lý do, ông bỗng thấy Giang Nghĩa nên rời đi.