CHƯƠNG 1554
Bồi thường tiền hay gọi ông nội, ông ta đều không để tâm.
Chỉ thấy Giang Nghĩa chỉ vào 30 tỷ tiền mặt xếp cao như ngọn núi nhỏ đó: “Số tiền đó ông còn muốn không?”
“Không, không muốn nữa!”
“Vậy được, chỉ cần ông giúp tôi chuyển tiền trở về thì tôi tha cho ông lần này.”
“Á2”
Phi Kê đột nhiên cảm thấy không tốt.
Chuyển trở về?
Chuyển như nào?
Giang Nghĩa nói: “Giống như những gì tôi nói trước đó, không dùng bất cứ công cụ nào, tay không chuyển 30 tỷ tiền mặt tới ngân hàng.”
Anh nhìn Bạch Dương: “Lát nữa cậu cho ông ta địa chỉ ngân hàng.”
“Vâng!” Bạch Dương đồng ý luôn, sau đó mỉm cười nói với Phi Kê: “Yên tâm, ngân hàng rất gần, cũng chỉ cách 2km.”
2km?
Hai mắt của Phi Kê chợt tối đen, suýt nữa chết ngất.
Ông ta phải tay không chuyển 30 tỷ tiền mặt, chuyển từng chút tới ngân hàng cách 2km? Chuyện này thật sự là muốn mạng của ông ta!
Giang Nghĩa chợt nhíu mày: “Sao hả, ông không chịu?”
“Không không không, tôi chịu, tôi chịu!”
Giang Nghĩa nói: “Nói cho ông biết, đừng ăn gian, tôi sẽ sắp xếp người giám sát.
Trong khoảng thời gian ông vận chuyển, chỉ cho phép ông ăn cơm với dưa muối, chỉ cho phép ông uống nước, những đồ ăn khác đều không được phép đụng vào.
Nghe hiểu chứ?”
“Hiểu, nghe hiểu rồi.”
Mặt của Phi Kê khó coi như trái mướp đắng.
Ông ta không chỉ phải làm việc nặng nhọc, còn không có lương, ăn uống cũng thành vấn đề, cuộc sống như này cũng phải kéo dài nửa tháng?
Vừa nghĩ tới đây, Phi Kê chỉ biết khóc.
Giang Nghĩa dặn Bạch Dương: “Tìm một người trông chừng, ngoài ra, đổi chỗ ở khác cho tôi, nơi này đã bị người khác tiết lộ, không an toàn nữa.
“Vâng.
Sau đó, Bạch Dương lần nữa đặt phòng ở khách sạn khác, sắp xếp chỗ ở cho Giang Nghĩa, Nhậm Chỉ Lan.
Bản thân anh ta lại sắp xếp người giám sát Phi Kê.
Trong nửa tháng tiếp theo, ở thủ đô có thêm một chuyện thú vị, mọi người sau khi cơm nước đều sẽ bàn luận chuyện ‘Phi Kê vận chuyển tiền’.
Mỗi ngày, Phi Kê đều sẽ chuyển số tiền mặt nặng trịch giữa khách sạn và ngân hàng.
Ông ta của lúc này, hoàn toàn không có bất cứ khát vọng gì về tiền bạc nữa, vừa nhìn thấy tiền thì cảm thấy kinh tởm buồn nôn, thậm chí cảm thấy tiền càng ít càng tốt.