“Nói xem, là chuyện liên quan đến bên nào? Giang Nghĩa, hay là Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc?”
“Tất cả.
Lão gia Rết sửng sốt: “Câu ‘tất cả này của con là có ý gì?”
Laura thở dài một hơi: “Con đã tra rõ được mục đích đến thủ đô của Giang Nghĩa có quan hệ mật thiết với Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc.”
“Hả?” Lão gia Rết cười: “Tên Giang Nghĩa này thực là âm hồn không tan mà, nợ cũ giữa chúng ta và cậu ta còn chưa tính rõ, cậu ta lại cấu kết làm bậy với Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc. Nói đi, cậu ta có quan hệ gì với Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc?”
Laura suy nghĩ một chút rồi nói: “Giang Nghĩa là con trai ruột của Giang Hàn Phi, chủ tịch của Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc.”
Lão gia Rết trực tiếp phun ra một ngụm trà.
Ông ta trợn tròn mắt nhìn Laura: “Con nói lại một lần nữa?”
“Giang Nghĩa, là con trai của Giang Hàn Phi!”
Sắc mặt của Lão gia Rết thay đổi liên tục, dở khóc dở cười: “Trên đời còn có chuyện trùng hợp như vậy sao? Được, được lắm, kẻ thù đều tập hợp lại một chỗ. Vốn dĩ ta muốn đối phó riêng biệt với Giang Nghĩa và Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc. Bây giờ thì tốt rồi, bọn họ đã tập hợp lại, vậy việc đối phó với bọn họ đã trở thành một chuyện, bớt khiến ta lo lắng.”
Laura nói: “Mới sáng nay, Giang Hàn Phi đã tổ chức một cuộc họp nội bộ, thăng chức Giang Nghĩa lên vị trí phó chủ tịch, đồng thời xác nhận anh ta trở thành người tiếp quản hợp pháp của Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc.”
“Hả?” Lão gia Rết cảm thấy không đúng: “Cho dù là con trai ruột cũng không ‘đốt cháy giai đoạn như vậy chứ. Giang Hàn Phi làm như vậy, đồng nghĩa với việc đẩy Giang Nghĩa về phía đối lập với cả công ty, những nhân viên lâu năm làm việc chăm chỉ khổ cực kia chắc chắn sẽ nảy sinh sự bất mãn trong lòng.
“Giang Hàn Phi, con cáo già đó, không thể không biết điểm này.”
“Đây không phải là hãm hại con trai mình sao?’ “Hơn nữa, ngoài Giang Hàn Phi ra, nòng cốt của Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc chính là Lưu Cảnh Minh. Bây giờ đột nhiên đẩy Giang Nghĩa lên trước Lưu Cảnh Minh, liệu Lưu Cảnh Minh có bằng lòng không?”
“Nghĩ thế nào cũng thấy trong đây có ẩn y.
Laura gật đầu: “Con cũng nghĩ vậy. Luôn cảm thấy giống như Giang Hàn Phi và Lưu Cảnh Minh đang liên thủ cố ý gi3t chết Giang Nghĩa. Nhưng vấn đề là Giang Nghĩa không phải con trai ruột của Giang Hàn Phi sao? Hổ dữ không ăn thịt con, có cần phải làm như vậy không? Con nghĩ không thông.”
Lão gia Rết nhấp một ngụm trà: “Ta cũng nghĩ không ra, có điều chuyện này có lợi cho chúng ta, Giang Nghĩa và Giang Hàn Phi đều không phải là loại tầm thường, bọn họ căn nhau, đối với chúng ta mà nói là cục diện rất vui khi được chứng kiến.”
Chuyển chủ đề, ông ta hỏi: “Laura, về tin tức của thành phố ngầm đã tra được đến đâu rồi?”
Laura có chút ỉu xìu.
“Rất ít”
“Trong cả Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, chỉ có một số ít người trong bộ phận nghiên cứu phát triển biết được sự tồn tại của thành phố ngầm, hơn nữa tất cả đều giữ kín như bưng.