Chiến Thần Tu La

Chương 1830



Sắc mặt của Giang Nghĩa hơi thay đổi, loại chuyện này không thể nói tùy tiện.

“Hổ Pháo, chú ý nội dung nói chuyện của cậu.”

Hổ Pháo vội vàng giải thích: “Thống soái anh yên tâm, tôi không phải là muốn kêu anh làm chuyện gì trái pháp luật kỷ cương, mà là bây giờ thật sự có một cơ hội hiếm có bày ở trước mặt anh

“Cơ hội gì?”

“Cuộc thi đấu lựa chọn tư cách!”

Giang Nghĩa vẫn là lần đầu tiên nghe thấy từ này, nghi hoặc hỏi: “Đó lại là cái gì?”

Hổ Pháo giải thích: “Thống soái, từ sau khi anh từ bỏ chức vị thì vị trí luôn bỏ trống. Phía trên rất sốt ruột, muốn chọn ra một người kế nhiệm xuất sắc. Vấn đề là thế lực của các bên đều nhìn chằm chằm vị trí này, chọn người của bên nào cũng sẽ có sự không công bằng. Cho nên phía trên quyết định thông qua một lần thi đấu để quyết định người kế nhiệm, cũng có tên là cuộc thi đấu lựa chọn tư cách.”

“Lôi Hạo là người tham gia thi đấu do huấn luyện viên chỉ định, cũng là một người có khả năng giành được quán quân ở hiện tại.”

Advertisement

“Biết tại sao Lôi Hạo muốn đánh bại anh, chứng minh cậu ta mạnh hơn anh sao? Là vì Lôi Hạo muốn mượn việc đánh bại anh để nâng cao bản thân cậu ta, từ đó thuận lợi qua ải ở trong cuộc thi đấu lựa chọn tư cách!”

Nói như vậy thì Giang Nghĩa đã hiểu đại khái!

Chẳng trách lần trước huấn luyện viên Ôn Nhược Hà lại sắp xếp anh gặp mặt Lôi Hạo, còn nôn nóng hy vọng Lôi Hạo đánh bại anh.

Thì ra nguồn gốc mọi chuyện đều là ở cuộc thi đấu lựa chọn tư cách này.

Ôn Nhược Hà của bây giờ mất đi quyền thế trước kia, muốn quay lại trung tâm quyền lực thì buộc phải đẩy Lôi Hạo lên.

Vị trí này, Ôn Nhược Hà là rất hy vọng Lôi Hạo có được.

Advertisement



Nghĩ tới đây, Giang Nghĩa khẽ lắc đầu.

Mâu thuẫn của anh và sư phụ thật ra đã đủ sâu rồi, nếu anh còn tham gia cuộc thi đấu lựa chọn tư cách, vậy sẽ chỉ khiến mâu thuẫn tiếp tục tăng thêm, cuối cùng đi tới mức không thể điều hòa.

Anh không muốn như vậy.

“Hổ Pháo, xin lỗi, bây giờ tôi là một người bình thường, không có bất kỳ hứng thú nào với quyền thế quan chức nữa.”

“Tôi sẽ không tham gia cuộc thi đấu lựa chọn tư cách”

Giang Nghĩa từ chối rất quả quyết.

Hổ Pháo sững người, anh ta hoàn toàn không ngờ Giang Nghĩa lại có thái độ như này.

Anh ta nói: “Thống soái, anh sao có thể nói như vậy? Lẽ nào anh muốn chơ mắt nhìn các anh em từng người bị Lôi Hạo dày vò tới chết sao? Thần La Thiên Chinh đi theo anh vào nam ra bắc, là thuộc hạ trung thành nhất của anh, lẽ nào anh có thể nhìn bọn họ đi chết sao?”

Có thể không?

Đương nhiên không thể!

Trái tim của Giang Nghĩa đang đau.

Nhưng nếu cứu Thần La Thiên Chinh thì đồng nghĩa tuyên chiến chính diện với Ôn Nhược Hà và Lôi Hạo, Lôi Hạo còn ok, Giang Nghĩa không để trong lòng, vấn đề là Ôn Nhược Hà.

Giang Nghĩa là một người trọng tình trọng nghĩa, sao có thể đối đầu với sư phụ của mình chứ?

Lưỡng nan.

Nếu cứu anh em thì phải đối đầu với sư phụ; nếu hiểu thuận với sư phụ thì phải chơ mắt nhìn các anh em chịu dày vò.

Bất luận là lựa chọn nào cũng là lựa chọn sai lầm.

Ngã ba này không có con đường chính xác có thể đi, Giang Nghĩa thở dài một hơi, khó thể lựa chọn.

Hổ Pháo đứng dậy nói: “Thống soái, ngày mai tôi sẽ đợi anh ở phòng bao của nhà hàng Trường Hoa, chúng ta cùng nhau đi bảo danh cuộc thi đấu lựa chọn tư cách”

Giang Nghĩa do dự.

Di?

Không đi?

Anh không biết.

Hổ Pháo cuối cùng nói: “Thống soái, mạng của các anh em nằm trong tay anh, nếu ngày mai anh không đi, vậy... vậy Thần La Thiên Chinh từ giờ không còn tín ngưỡng nữa.

Nói xong thì anh ta mở cửa rời đi.

Giang Nghĩa một mình ngồi trong phòng tiếp đón, do dự, băn khoăn.

Không lâu sau, Bạch Dương đi vào, hờ hững nói: “Anh em và sư phụ, rất khó lựa chọn nhỉ?"

Giang Nghĩa ngẩng đầu nhìn anh ta: “Cậu biết hết sao?”

“Ừ, thống soái, anh quên em phụ trách cái gì rồi sao? Em làm về tình báo, những chuyện về cuộc thi đấu lựa chọn tư cách, Thần La Thiên Chinh, Hổ Pháo em đều biết hết. Chỉ là em không dám nói với anh, bởi vì đổi lại là em, cũng căn bản không thể đưa ra lựa chọn.”

Phải, xưa tay trung hiếu khó toàn vẹn.

Chọn thế nào cũng là sai.

Bạch Dương tiếp tục nói: “Có điều thống soái, bất luận anh chọn như nào, em đều sẽ kiên định đứng ở phía anh. Bất luận là đối đầu chính diện với huấn luyện viên hay là triệt để cắt đứt quan hệ với Thần La Thiên Chinh, anh chọn gì thì em đều kiên quyết ủng hộ."



Giang Nghĩa nhìn anh ta.



"Cȧm on."



Có thể có thuộc hạ trung thành như Bạch Dương, là phúc của Giang Nghĩa.



“Chỉ có thời gian một đêm, thống soái, anh phải nắm chắc thời gian, nhanh chóng đưa ra lựa chọn. Kéo dài càng lâu thì sẽ xảy ra chuyện.



Nói vậy là không sai, nhưng phải làm sao đây?



Suy nghĩ một lát, Giang Nghĩa đứng dậy nói: “Ma Kết cậu ta còn ở đạo trường luyện ngục không?”



“Còn.”



"Ù."



Giang Nghĩa trực tiếp rời đi.



Bạch Dương hơi ngẩng đầu lên, nhìn bóng lưng rời đi của Giang Nghĩa, lẩm bẩm một mình: “Haizz, quả nhiên là lựa chọn cực kỳ khó khăn, khó tới mức cần xin đáp án từ chỗ Ma Kết.”



Ma Kết, một trong 12 hoàng kim, bình thường không có bất cứ nhiệm vụ gì, mỗi ngày chỉ làm một việc – tôi luyện bản thân.



Ý nghĩa duy nhất để Ma Kết tồn tại chính là đối chiến với Giang Nghĩa.



Kiểm tra thực lực của Giang Nghĩa, đốc thúc Giang Nghĩa không thể lười biếng.



Mỗi khi Giang Nghĩa do dự không quyết, không thể quyết định phương hướng để đi thì sẽ chọn đối chiến với Ma Kết, từ trong chiến đấu thuần túy này tìm được đáp án.