Đạo trường luyện ngục, một nơi nổi tiếng nhất thủ đô, ở đây tập trung cao thủ đỉnh tiêm nhất của các môn phái của cả thủ đô.
Chiến đấu, Judo, Muay Thái, đấu vật, đo tay, taekwondo.
Chỉ cần bạn giỏi ở một kỹ năng thì có thể vào đây.
Đạo trường luyện ngục tổng cộng có mười tầng, mỗi tầng đều có quan khảo hạch, sau khi bạn đánh bại quan khảo hạch thì có thể lên tầng trên.
Người có thể tới tầng mười đều là cao thủ siêu cấp rất giỏi.
Advertisement
Ở trên này, còn có một căn phòng của thần trong truyền thuyết.
Đó là căn phòng sau khi có được sự công nhận của tất cả các cao thủ ở tầng mười mới có thể đi vào.
Căn phòng đó trước đó để trống rất lâu, vì không có bất cứ ai có thể có được sự công nhận của tất cả mọi người của tầng mười, muốn trở thành người trên người, cao thủ trong cao thủ, căn bản là chuyện không làm được.
Mãi cho tới khi có sự xuất hiện của một người – Ma Kết.
Advertisement
Anh ta chỉ dùng thời gian một ngày thì tầng một đánh tới tầng mười, sau đó dùng sức một người đánh bại tất cả cao thủ của tầng mười, trở thành người trên người, bước vào căn phòng của thần.
Mỗi ngày chỉ làm một việc – tôi luyện bản thân.
Người đàn ông này giống như bẩm sinh tồn tại vì chiến đấu.
Đếm khuya, 10 giờ.
Giang Nghĩa cất bước đi vào đạo trường luyện ngục, lập tức có một nhân viên phục vụ đi tới nói: “Thưa anh, anh là tới làm thẻ rèn luyện sao?”
Câu trả lời của Giang Nghĩa rất đơn giản: “Tôi muốn vào căn phòng của thần.”
Nhân viên phục vụ đánh giá trên dưới Giang Nghĩa, mỉm cười.
Mỗi ngày đều có loại người không tự lượng sức mình chạy tới, nói cái gì mà muốn đi vào căn phòng của thần, kết quả ngay cả tầng một cũng không vào được.
Nhân viên phục vụ cũng không cản, cố ý nói: “Có đấy, cầu thang ở bên đó, xin mời.
Giang Nghĩa cởi áo khoác ra, đưa cho nhân viên phục vụ: “Giữ giúp tôi, một tiếng sau tôi sẽ tới lấy.
Một tiếng?
Nhân viên phục vụ hỏi: “Anh không phải muốn tới căn phòng của thần sao?”
“Phải”
“Vậy anh còn nói một tiếng sau tới lấy? Anh có biết quy tắc không thế? Tiền đề để anh tới được căn phòng của thần là từ tầng một đánh tới tầng mười, sau đó đánh bại tất cả các cao thủ của tầng mười. Kỷ lục nhanh nhất hiện nay là một ngày của Ma Kết, anh muốn dùng một tiếng thì đánh vào? Điên rồi à?" “Một tiếng, đủ rồi.”
Giang Nghĩa trực tiếp ném áo khoác cho anh ta, sau đó một mình đi về phía sân huấn luyện của tầng một.
Anh đi qua những người chiến đấu, đi thẳng về phía cầu thang của tầng một, có người nhìn ra dụng ý của anh, lập tức đi tới cản anh.
“Này, mới tới à? Có hiểu quy tắc không thể? Anh không chào hỏi chúng tôi thì muốn lên tầng, sao hả, coi thường chúng tôi à?” Giang Nghĩa không hề dừng bước.
Anh vừa đi vừa nói: “Tránh ra, tôi không có thời gian nói nhảm với kẻ yếu.
Kẻ yếu?
Mọi người ở đây đều không vui rồi.
Lập tức có 4-5 người vây lại, bọn họ muốn cản Giang Nghĩa, nhưng bước chân của Giang Nghĩa không hề do dự.
“Fuck, giả bộ gì chứ?”
Một người vung nắm đấm.
Tuy nhiên, rắc một tiếng, người đó cũng không kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì, xương đã bị gãy.
Mấy người khác cùng nhau vây lại, ngay cả Giang Nghĩa ra tay như nào cũng không rõ, giống như quả bóng da, từng người bay ra.
Bup, bup, bup...
Liên tiếp vài lần, người chiến đấu của tầng một, người ngất thì ngất, người bị thương thì bị thương, không ai dám lại gần một bước. Giang Nghĩa đi tới cửa cầu thang, nói với quan khảo hạch: “Đánh bại anh thì có thể lên tầng đúng không?”