Chiến Thần Tu La

Chương 1845



Sau khi liên tục nhọc lòng vì các loại chuyện vụn vặt, Giang Nghĩa cuối cùng cũng quay về Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, lén hưởng thụ cuộc sống thảnh thơi.

Anh đứng ở trước cửa sổ sát đất cực lớn, nhìn cảnh sắc thủ đô, tâm trạng cũng dễ dịu hơn.

Nhưng cũng chỉ là sự bình yên ngắn ngủi.

Rất nhanh thì Giang Nghĩa đã nhớ tới những trách nhiệm anh phải gánh vác, hai vai không khỏi cảm thấy nặng nề áp lực.

Chức vị chiến thần Tu La buộc phải lấy lại.

Bên kia phải cẩn thận ứng phó với nhà họ Đàm, buộc phải trong thời gian ngắn nhất khiến Thịnh Lạc tìm được một thế lực mới có thể dựa vào, từ đó thoát khỏi sự khống chế của nhà họ Đàm.

Sau đó nữa mới có thể khai chiến chính diện với Đàm Vĩnh Thắng – gia chủ của nhà họ Đàm.

Vì chú hai, cuộc chiến này phải thắng.

Giang Nghĩa đứng ở trước cửa sổ sát đất cực lớn, thở dài, hết chuyện này tới chuyện khác đè trên vai, cho dù là người sắt cũng cần thời gian nghỉ ngơi.

Advertisement

Mà Giang Nghĩa từ sau khi tới thủ đô, đâu có một ngày được nghỉ ngơi?

Trước đó không được.

Bây giờ càng không được.

Khi Giang Nghĩa nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, cửa được đẩy ra, thư ký Miêu Đồng cầm một đống văn kiện rất dày đi vào.

Còn chưa đợi cô ta mở miệng thì Giang Nghĩa quay lưng nói với cô ta: “Tất cả mọi việc giao hết cho Lâm Chí Cường xử lý, tôi không muốn nghe bất cứ chuyện vặt vãnh nào cả.

Miêu Đồng lẩm bẩm: “Đâu có ai làm chủ tịch như anh chứ? Hoàn toàn là phất tay cho người khác làm, tất cả mọi việc đều giao hết cho Lâm Chí Cường, anh yên tâm về anh ta như vậy à?

Giang Nghĩa chỉ cười không nói.

Advertisement



Nếu ngay cả Lâm Chí Cường cũng không đáng được tin tưởng, vậy trên đời này không tồn tại người có thể tin tưởng.

Miêu Đồng tiếp tục nói: “Nhưng những chuyện khác giao cho Lâm Chí Cường không có vấn đề gì, chuyện liên minh khoa học kỹ thuật tôi cảm thấy vẫn cần anh đích thân xử lý”

Đồng minh khoa học kỹ thuật?

Vẫn là lần đầu tiên nghe thấy từ này.

Giang Nghĩa hỏi: “Đồng minh khoa học kỹ thuật là gì?”

Miêu Đồng giải thích: “Là một tổ chức do chính phủ dẫn đầu tổ chức, các công ty khoa học kỹ thuật của thủ đô đều tham gia, mục đích chính là để học hỏi, thúc đẩy phát triển; có điều ấy mà, dựa theo tình hình của mấy năm gần đây thì thấy các nhà đều không chịu tiết lộ kỹ thuật ra ngoài, cái gọi là giao lưu học hỏi chỉ có thể là khẩu hiệu.

Cũng tức là, liên minh khoa học kỹ thuật là một tổ chức có tính cách nửa nhà nước.

Hơn nữa hữu danh vô thực.

Giang Nghĩa hơi nheo mắt lại, trong lòng tính toán.

Cái mà khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc lúc này cần không phải là nơi tránh nạn như liên minh khoa học kỹ thuật sao? tuy là tổ chức nửa nhà nước, nhưng đó cũng là chính phủ, không phải là cái nhà họ Đàm có thể tùy tiện động vào.

Tuy liên minh khoa học kỹ thuật hữu danh vô thực, nhưng chỉ cần xử lý ổn, với thực lực của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc tin chắc có thể dẫn dắt tổ chức này.

Đồng minh khoa học kỹ thuật cần kỹ thuật của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, mà khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc cần thuộc tính chính phủ của liên minh khoa học kỹ thuật, hai bên vừa hay hợp nhau.

Giang Nghĩa mỉm cười.

Thật sự là cần cái gì thì tới cái đó.

Anh hỏi: “Đồng minh khoa học kỹ thuật có chuyện gì quan trọng?"

Miêu Đồng nói: “Nói quan trọng cũng quan trọng, nói không quan trọng cũng không quan trọng, chỉ là Xã Khoa Viện dạo gần đây gặp phải một vài vấn đề khó, liên quan tới kết cấu năng lượng, thiết bị hiện có khó thể cung cấp năng lượng ổn định trong thời gian dài, cho nên cần một loại thiết bị cung cấp năng lượng mạnh loại mới”

“Vì vậy Xã Khoa Viện đã tìm liên minh khoa học kỹ thuật, hy vọng liên minh khoa học kỹ thuật ra mặt liên hệ với các công ty khoa học kỹ thuật, nghiên cứu chế tạo ra một loại thiết bị mới như thế, tên đã đặt rồi, gọi là quyền trượng Athena.

Quyền trượng Athena?

Loại dự án do Xã Khoa Viện đề xuất yêu cầu, liên minh khoa học kỹ thuật dẫn đầu này, giá trị đằng sau của nó tuyệt đối không đơn giản.

Anh hỏi: “Liên minh khoa học kỹ thuật trả thù lao như nào?”

Miêu Đồng phì cười: “Chủ tịch anh có thể không biết, liên minh khoa học kỹ thuật này chính là tổ chức cậu không thương bà ngoại không yêu, phía chính phủ và người dân đối đầu, nhiều năm như vậy căn bản không có lợi nhuận gì cả. Dự án quyền trượng Athena lần này là được tài trợ bởi Xã Khoa Viện cung cấp.

“Nhà nào có thể nghiên cứu chế tạo ra thiết bị năng lượng như này thì thưởng 15 tỷ phí nghiên cứu.

15 tỷ?

Giang Nghĩa cười khổ lắc đầu.

Dự án lớn như này, muốn nghiên cứu thành công, không tốn mấy nghìn tỷ thì sao mà được?

Phần thưởng 15 tỷ cỏn con thật sự là trò cười.

Miêu Đồng cũng nói: “Phí nghiên cứu của dự án này tuyệt đối không chỉ có 15 tỷ, liên minh khoa học kỹ thuật cũng biết điểm này, cho nên bọn họ nghĩ ra một phần thưởng minh chủ đầy tài tình.

Giang Nghĩa tò mò hỏi: “Cái gì gọi là phần thưởng minh chủ?”

Miêu Đồng nhún vai, từ từ giải thích.

“Liên minh khoa học kỹ thuật không phải luôn do tổ chức chính phủ quản lý hay sao? Bởi vì không kiếm được tiền, những năm nay phía chính phủ cũng không quan tâm, sớm đã muốn giải tán tổ chức này rồi.”

“Người bên dưới vì bảo vệ tổ chức, bảo vệ bát cơm thì đã đưa ra một chủ ý tài tình, muốn chọn ra ‘minh chủ cho liên minh khoa học kỹ thuật.

“Về sau liên minh khoa học kỹ thuật là tổ chức phụ thuộc của chính phủ, có điều sẽ do minh chủ chọn ra quản lý thay.”

“Như vậy, chính phủ thì có thể bớt sức bớt lo toan, tất cả mọi chuyện giao hết cho minh chủ xử lý, mà người của liên minh khoa học kỹ thuật cũng có thể giữ được bát cơm, không tới mức phải đi tìm việc.

“Dựa theo cách nói của bọn họ, dự án quyền trượng Athena lần này nhà nào có thể hoàn thành dự án nghiên cứu, chủ tịch nhà đó có thể đảm nhận chức ‘minh chủ này.”



Đây chính là chuyện lớn dạo gần đây của liên minh khoa học kỹ thuật.



Tóm lại, chính là chính phủ không muốn quản liên minh khoa học kỹ thuật nên bọn họ tự chọn ra một minh chủ để quản lý.



Vừa hay đụng phải dự án quyền trượng Athena.



Vì vậy bọn họ bèn đưa ra chủ ý, nhà nào hoàn thành nghiên cứu thì chủ tịch nhà đó làm minh chủ.



Hợp tình hợp lý.



Nghe thì như rất cám dỗ, nhưng trên thực tế là một cái hố lớn.



Miêu Đồng khinh thường nói: “Đầu tiên, phải hoàn thành dự án nghiên cứu, ít nhất phải tốn 300 tỷ, một khoản tiền lớn như vậy không phải tất cả công ty đều có thể bỏ ra được.



“Ngoài ra, tốn 300 tỷ đổi lại cái gì? Cũng chỉ là 15 tỷ tiền thưởng kèm theo vị trí ‘minh chủ



“15 tỷ tiền thưởng và 300 tỷ phí nghiên cứu hoàn toàn không so sánh được với nhau, sẽ không ai ngu tới mức vì tiền thưởng mà đi làm dự án này. Vậy thì sẽ có người muốn vị trí minh chủ ư?”



Miêu Đồng liên tục lắc đầu nói: “Chức minh chủ này chính là một củ khoai nóng bỏng tay, trên phải chịu trách nhiệm với chính phủ, dưới phải chịu trách nhiệm với dân chúng. Không có thu được lợi nhuận bền vững gì, còn phải mỗi năm tốn tiền nuôi cơm một đám người, cuối cùng cũng phải chịu trách nhiệm vận hành quản lý.



“Căn bản là làm việc không lương.”



“Vậy nên... Miêu Đồng nói: “Dự án quyền trượng Athena lần này, theo mọi người thấy chính là một vở kịch, căn bản không có ai muốn thật sự tham gia dự án này.” "Đến lúc đó cũng chỉ là nể mặt tham gia một tí, sau đó không ai để tâm nữa cả.



“Dù sao không ai muốn chịu bỏ hơn 300 tỷ đi mua một tổ chức vừa mệt vừa không kiếm được tiền, cần gì chứ?”



Phân tích như này rất có lý.