Chiến Thần Tu La

Chương 1980



Chương 1980

Đối với lời cầu xin của người khác, những kẻ độc ác đó không hề thông cảm, chúng đá bay người đàn ông đó, còn nói thêm: “Vợ anh sắp sinh thì liên quan gì tới chúng tôi? Cũng chẳng phải là tôi làm ra.”

Không làm việc người thì cũng thôi đi, cùng nói những lời ác ý, đám người này có còn được xem là “con người” không?

Tình cảnh bây giờ toàn là những lời oán trách, than khóc.

Nhưng cho dù anh có mắng chửi như thế nào thì người ta vấn không mở, anh cũng không có cách nào khác, có một vài người muốn xông vào trong, kết quả những kẻ độc ác đó vung dao ra, chém mấy người đàn ông ngã xuống đất, máu bắn tung tóe.

Vào cũng không vào được, đánh cũng không đánh lại.

Ngoại trừ khóc thì thật sự không còn cách nào khác.

Nhìn thấy tình cảnh bây giờ, Giang Nghĩa hơi cau mày, chẳng phải lúc anh rời đi vẫn hưng thịnh thái bình sao? Mười tháng ngắn ngủi mà quận Giang Nam đã xuất hiện một phe phái độc ác lớn mạnh như thế này à?

Anh hỏi: “Cậu Hào này là ai? Sao anh ta lại †o gan như thế này, dám “chiếm’ cả bệnh viện cho riêng mình.”

Đinh Phong Thành thở dài, nói: ‘Chú không biết ấy chứ, cậu Hào này là phe phái mới ở quận Giang Nam – con trai của chủ tịch tập đoàn Hoa Thượng, tên là Thần Hào, có chức có quyền, căn bản người bình thường không đụng được vào anh ta.”

“Tài sản của tập đoàn Hoa Thượng trải dài trên khắp quận Giang Nam, đã thâm nhập vào tất cả các ngành nghề.”

“Ngay cả nhà họ Đinh chúng ta cũng có rất nhiều chỗ phải dựa vào tập đoàn Hoa Thượng thì mới có thể sống được; tập đoàn Hoa Thượng chính là một cái cây lớn cao ngút trời, những công ty khác ở quận Giang Nam chính là lá của cái cây này.”

“Không có tập đoàn Hoa Thượng thì mọi người sẽ xong đời.”

Ghê gớm như vậy sao?

Điều này có nghĩa là tập đoàn Hoa Thượng hoàn toàn kiểm soát mạch máu kinh tế của cả quận Giang Nam, đó chẳng phải là chúa đất sao?

Giang Nghĩa hỏi: “Tập đoàn Hoa Thượng tới từ đâu? Sao có thể nắm giữ mạch máu kinh tế của quận Giang Nam trong mười tháng ngắn ngủi chứ?”

Đỉnh Phong Thành nhún vai: “Cái này thì tôi không biết, dựa vào năng lực của tôi thì vần chưa thể điều tra ra được những thứ đằng sau, chỉ có thể nước chảy bèo trôi, đi cùng tập đoàn Hoa Thượng mà thôi.”

Quay đầu lại, Đinh Phong Thành nói tiếp: “Tôi nay Thân Hào “bao sân”, theo tôi thấy là không thể vào được; Giang Nghĩa, chúng †a nên nhanh chóng đổi sang bệnh viện khác đi?”

Tại sao?Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Giang Nghĩa nhìn ra ngoài cửa sổ và nói: “Đây là bệnh viện phụ sản tốt nhất, có bác sĩ giỏi nhất, Thu Huyền cũng luôn thăm khám ở đây, thông tin và dữ liệu của cô ấy đều ở đây, sao có thể nói đổi là đổi?”

“Tôi cũng biết, nhưng… Đinh Phong Thành chỉ ra bên ngoài: “Với tình hình bây giờ thì phải làm sao?”

Giang Nghĩa hậm hực, mở cửa bước xuống.

Anh không phải là Đinh Phong Thành, không phải là những người bình thường nhỏ bé kia, Chiến thần Tu La từ trước tới nay chưa bao giờ cúi đầu trước những phe phái độc ác.

Thấy Giang Nghĩa bước xuống, Đinh Phong Thành biết sẽ có chuyện không ổn.

Anh ta cũng vội vàng đẩy cửa bước xuống, nắm lấy cánh tay của Giang Nghĩa: “Này, chú đừng làm loạn, bây giờ chú đã không còn là Chiến thần Tu La nữa rồi, tuyệt đối đừng đối đầu trực diện với những người như Thần Hào.”