Chiến Thần Tu La

Chương 1981



Chương 1981

Tưởng răng ban đầu khi Giang Nghĩa rời khỏi quận Giang Nam là anh đã từ bỏ vị trí Chiến thần Tu La rồi, vậy nên bây giờ tất cả người của quận Giang Nam đều cho rằng Giang Nghĩa đã là người bình thường từ rất lâu rồi.

Căn bản họ không biết rằng ở thủ đô Giang Nghĩa đã lấy lại danh hiệu “Chiến thần Tu La” rồi.

Giang Nghĩa nhẹ nhàng đẩy tay Đinh Phong Thành ra rồi nói: “Em muốn làm gì, trong lòng em đã có tính toán.”

Trong lòng đã có tính toán?

Nhìn điệu bộ của chú giống như trong lòng đã có tính toán sao?

Tim Đinh Phong Thành treo lên tận cổ họng rồi, bây giờ phải làm sao?

Chỉ nhìn thấy Giang Nghĩa bước từng bước về phía những kẻ độc ác kia.

“Mày, cút đi.” Một kẻ độc ác trong số đó chỉ vào Giang Nghĩa và chửi mắng.

Nhưng căn bản bước chân của Giang Nghĩa không hề dừng lại.

“Được, không nghe lời phải không?”

Tên độc ác vung dao bước tới, chẳng nói chẳng rằng, hắn ta giơ dao lên chém, con dao lớn chém thẳng vào cánh tay Giang Nghĩa!

Chẳng qua tên độc ác kia muốn cho Giang Nghĩa biết thế nào là lễ độ, đồng thời giết gà dọa khỉ để dọa cho những người không biết điều như Giang Nghĩa sợ hãi, như thế sẽ không ai dám gây chuyện thêm nữa.

Nhưng bọn họ đã chọc nhầm người rồi.

Giang Nghĩa không phải là người bình thường, càng không phải loại vô dụng chỉ biết đứng yên tại chỗ mặc người chặt chém.

Chiến thần Tu La, càn quét bốn phương!

Giang Nghĩa vừa giơ tay lên đã chộp thẳng lấy con dao bầu của đối phương, tên độc ác kia có muốn nhúc nhích thêm nữa cũng không làm được.

Chênh lệch sức mạnh giữa hai bên quá lớn.

“Mày, đáng chết.” ị Giang Nghĩa giật lấy con dao bầu vung tay chém ngang, thẳng thừng chặt cánh tay của tên độc ác đó xuống đất.

Trong phút chốc, hiện trường vang lên một tiếng hét thảm như một con lợn bị giết.

Đừng thấy tên độc ác vừa rồi còn rất kiêu ngạo, bây giờ chỉ còn có thể nằm trên mặt đất lăn lộn không ngừng, thống khổ kêu gào.

Hả?

Những người khác đã bị dọa nảy mình khi nhìn thấy cảnh như vậy.

Những tên đồng lõa với tên độc ác kia nhanh chóng phản ứng lại, tên nào tên nấy đều vung dao bầu xông lên.

Nhưng sao bọn họ có thể là đối thủ của chiến thần chứ?

Giang Nghĩa tay chân nhanh nhẹn giơ dao lên, hết cánh tay này đến cánh tay khác lần lượt rơi hết xuống đất, những tên đó đau đớn kêu lên thảm thiết.

Khung cảnh giống như một lò mổ lớn, thấm đầm máu me.

Đỉnh Phong Thành nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì không khỏi lắc đầu, xong đời rồi, lần này thật sự xong đời rồi.