Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 2825



Lý Vy cũng cười rồi rời đi để chuẩn bị.

Ở đăng khác, Tân Trạm gặp phải khó khăn rồi.

Dưới ánh trăng, Tân Trạm khoanh chân ngồi trên mái nhà, gió bắc thổi nhẹ, khí bản nguyên ở bên cạnh cũng lưu chuyển theo đó.

VẢ mặt nủa Tân Tram rẤt trẦm tiể ngirnn thần để cẢm nnâ.

Cau mày lại, Tân Trạm sắp xếp lại ngọc giản mà Nguyệt Thời Thiên Tôn để lại.

Theo lý mà nói, việc sống chết đều do chính mình gây ra, cảm ngộ đến tầm này rồi, anh cũng phải làm được rồi chứ.

Lúc trước anh thi triển Thánh Nhân Nhất Chỉ với Sử Thi Vũ là bằng chứng tốt nhất.

Thế nhưng trong không gian bản nguyên không ngưng kết được tinh thần cũng có nghĩa là anh còn có chỗ nào đó chưa được.

Tân Trạm suy nghĩ suốt cả một đêm.

Thậm chí đến tận sáng sớm, Tân Trạm đi trên con đường đá nhưng vẫn còn suy nghĩ.

Đến mức khi Ngô Đông và những người khác mai phục ở hai bên anh cũng không hề phát hiện.

Đương nhiên, điều này cũng ảnh hưởng đến việc Tân Trạm không mở thần thức, không cảnh giác.

Chủ yếu là sơn cốc này nằm trong Cực Hàn Băng Cung, bên ngoài có Tông Môn Đại Trận trấn giữa, cộng thêm bên ngoài sơn cốc còn có trận pháp lợi hại nữa, các trưởng lão và Cau mày lại, Tân Trạm sắp xếp lại ngọc giản mà Nguyệt Thời Thiên Tôn để lại.

Theo lý mà nói, việc sống chết đều do chính mình gây ra, cảm ngộ đến tầm này rồi, anh cũng phải làm được rồi chứ.

Lúc trước anh thi triển Thánh Nhân Nhất Chỉ với Sử Thi Vũ là bằng chứng tốt nhất.

Thế nhưng trong không gian bản nguyên không ngưng kết được tinh thần cũng có nghĩa là anh còn có chỗ nào đó chưa được.

Tân Trạm suy nghĩ suốt cả một đêm.

Thậm chí đến tận sáng sớm, Tân Trạm đi trên con đường đá nhưng vẫn còn suy nghĩ.

Đến mức khi Ngô Đông và những người khác mai phục ở hai bên anh cũng không hề phát hiện.

Đương nhiên, điều này cũng ảnh hưởng đến việc Tân Trạm không mở thần thức, không cảnh giác.

Chủ yếu là sơn cốc này nằm trong Cực Hàn Băng Cung, bên ngoài có Tông Môn Đại Trận trấn giữa, cộng thêm bên ngoài sơn cốc còn có trận pháp lợi hại nữa, các trưởng lão và Cực Hàn Cung Chủ, những người xung quanh muốn lẻn vào là điều không thể.

Hơn nữa nếu có thù với Tân Trạm thật, muốn ra tay cũng chưa chắc đã biết Tân Trạm bây giờ ở đâu.

“Chị Đông, Thống lĩnh Tân đến rồi. Nhưng nhìn anh ấy có vẻ như đang suy nghĩ chuyện gì lớn, chúng ta còn cần phải lên không?” Lý Vy do dự hỏi.

Chuyện này không thể chậm trễ được, nếu đã chuẩn bị xong rồi thì lên đi, dù sao cũng là diễn thôi mà.

Ngô Đông trả lời, thấy Tân Trạm đi vào, tám người lần lượt bay ra.

Cho dù Tân Trạm không đề phòng gì thì cũng chẳng có gì đáng lo cả, cùng lắm thì bị giật mình thôi.

Bọn họ đã thương lượng hết rồi, cho dù Tân Trạm phản ứng thế nào thì tám người họ cứ giả vờ bị thương rút lui, như vậy thì cho dù thế nào cũng không làm Tân Trạm bị thương được.

“Có người đánh lén sao?”

Nhìn thấy tám bóng người từ hai bên bay ra, đánh về phía mình nhanh như chớp.

Tân Trạm ngẩng đầu lên, hơi sửng sốt.

Ở sơn cốc trọng địa mà Cực Hàn Cung canh gác chặt chế này này lại có người dám xông tới ám sát mình sao?