Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1947: Khiếp sợ



Nghe đến cái tên Ninh Tịch được vang lên thì không ít nghệ sĩ đều nhìn về phía cô, trong đôi mắt họ không dấu được vẻ đồng tình. Ninh Tịch thì không thèm để tâm đến ánh mắt của mấy người đó, đi thẳng vào bên trong dưới sự hướng dẫn của nhân viên.

Cũng giống như những gì Lương Phi Tinh đã nghe ngóng được, trong ba người tới làm giám khảo ngày hôm nay chỉ có một vị phó đạo diễn coi như là cao nhất.

Còn nhân vật cấp bậc truyền thuyết như Giles thì dù có là buổi thử vai của nhân vật chính thì ông ta cũng không cần xuất hiện chứ đừng nói đến loại nhân vật nhỏ bé như thế này.

Thấy Ninh Tịch bước vào, thái độ của phó đạo diễn cũng khá lịch sự.

"Cô Ninh Tịch?"

"Vâng, chào ngài."

"Cô quả giống y như trong lời đồn, là một mỹ nhân phương Đông." Đôi mắt của phó đạo diễn hơi sáng lên, hiển nhiên ấn tượng đầu tiên của ông ta về Ninh Tịch không tệ. Nếu không phải vì vai này đã xác định sẽ hợp tác với Tinh Huy thì dùng cô gái này cũng không tệ.

"Ngài quá khen."

Vẻ mặt phó đạo diễn có chút phức tạp, ông gật đầu một cái: "Được rồi, cô cứ quay về chờ thông báo đi."

Quả nhiên vẫn ngắn gọn y như dự đoán.

Cơ mà, nhìn vẻ mặt của phó đạo diễn thì cũng không hẳn là không có cơ hội.

Trên thực tế thì, sau khi Ninh Tịch rời đi, trong phòng thử vai cũng dấy lên một trận tranh cãi, thảo luận.

"Các ông thấy thế nào?" Phó đạo diễn trầm giọng hỏi.

Một người trong đó lên tiếng: "Khí chất của cô gái này quả thật rất tốt, trước mắt thì sức hút của cô ấy tại thị trường Trung Quốc không hề thua kém Hàn Tử Huyên! Nhưng mà theo những gì tôi biết thì cô ấy mới chỉ tái xuất sau một năm vắng bóng, tài nguyên trong tay cũng không nhiều! Sự phát triển trong tương lai của cô ấy vẫn rất mơ hồ, không dự đoán được! Tôi cho rằng chúng ta cứ dùng Hàn Tử Huyên đi cho rồi!"

Một người khác lại bày tỏ không đồng ý: "Không hề thua kém? Mike, cô gái này chính là phái thực lực đó! Ông nên xem bộ phim Mẹ của cô ấy đi!"

"DeWitt, ông phải biết rằng cái vai này chả cần thực lực làm quái gì, thậm chí còn chẳng liên quan gì đến bản thân diễn viên phải thế nào! Vai này chỉ cần một người có sức hút, có hậu trường vững chắc thôi! Như thế mới thu được lợi ích cao nhất từ thị trường Trung Quốc!"

"Trước mắt thì Thịnh Thế đã được Lục thị thu về rồi, tiềm lực của nó như thế nào còn chưa biết được đâu! Mike, ông đừng khẳng định mọi chuyện quá sớm như thế!"

"Chính ông cũng nói là tương lai còn chưa biết là gì, chúng ta không cần mạo hiểm."

...

Ngoài cửa, những người khác thấy Ninh Tịch thử vai cũng chóng vánh như vậy thì cũng chẳng lộ ra vẻ quả nhiên, trong đó cũng có không ít ánh mắt đang cười trên sự đau khổ của người khác.

Kết quả cuối cùng đều đã thấy được, lúc này mọi người mới hài lòng rời đi.

Mà, trong phòng thử vai thì phó đạo diễn với hai người còn lại cũng đang tranh cãi đến nảy lửa. Nếu thực sự không quyết định được thì cứ đem tài liệu chuyển về bên kia đi, cho cấp trên giải quyết.

Buổi thử vai này đều được truyền hình trực tiếp cho tất cả những người phía trên, nhưng chỉ là mấy ông lớn kia không nhất định sẽ xem, hoặc là vốn dĩ đã chẳng buồn quan tâm.

Đột nhiên đúng lúc này, nữ nhân viên người Trung Quốc ban nãy vội vàng đẩy cửa xông vào, cô nhìn về phía phó đạo diễn nói: "Phó đạo diễn, cái cô Ninh Tịch vừa nãy đi đâu rồi ạ?"

"Vừa đi rồi, sao thế?" Phó đạo diễn không hiểu.

Nữ nhân viên kia có chút hốt hoảng: "Giles... ngài Giles muốn gặp cô ấy!"

"Cô nói cái gì? Ngài Giles muốn đích thân gặp cô ấy?" Phó đạo diễn giật nảy mình đứng phắt dậy.

Vẻ mặt hai vị giám khảo ngồi cạnh ông ta cũng y như gặp quỷ.