Hoắc thị đứng bên ngoài viện, nhìn về phía chính sảnh, ánh mắt vô cùng âm trầm.
Mất một canh giờ, người của Tạ gia cũng không hề rời đi như dự định, giống như muốn ở lại Tào gia.
Tạ gia muốn gặp tiện nha đầu kia, nàng ta cũng chỉ có thể đáp ứng nói đã phái người đi.
Nàng ta cũng nghĩ không ra, Tạ gia đã yên lặng vài chục năm, sao bỗng nhiên khí thế hung hăng, giống như biết chút ít gì?
Đến cùng là cảm thấy tiện nha đầu này về sau sẽ thành Mục vương phi, cảm thấy có ích hay là biết được chuyện gì?
Cho dù là bọn họ biết nàng ta hà khắc với tiện nha đầu kia, nàng ta cũng không sợ, chỉ sợ bọn họ biết được thêm gì đó.
Trong lúc suy nghĩ, có hạ nhân vội vã chạy tới, Hoắc thị tâm phiền nhìn thấy, mắng: “ Chạy cái gì, nếu như bị người của Tạ gia nhìn ra sơ hở, ta liền lột da của ngươi ”
Tỳ nữ đến thở mạnh cũng không dám, cúi đầu thận trọng nói: “ Hai ngày nay thời tiết chuyển lạnh, đại cô nương giam ở nhà kho bị cảm lạnh, hiện tại đang phát sốt, đại phu nói phải mất một thời gian mới khỏi, nếu muốn khôi phục tinh thần, cũng phải tĩnh dưỡng hai ngày ”
Trên mặt Hoắc thị khó nén khỏi gấp gáp, hít vào một hơi thật sâu, thấp giọng mắng: “ Đồ tiện nha đầu xúi quẩy, sớm không bệnh muộn không bệnh, lại đi bệnh vào lúc này, không phải là để cho ta khó xử sao? ”
Suy nghĩ nửa ngày, nàng ta phân phó tỳ nữ: “ Để đại phu lấy liều thuốc mạnh chút, nhất định phải khiến tinh thần nó khôi phục trong sáng mai ”
Sau khi phân phó, điều chỉnh lại bản thân rồi đi qua hành lang, vào trong sảnh liền lộ ra vẻ mặt nhu nhược.
Vào trong sảnh, cúi đầu dịu dàng hướng chỗ lão thái thái đang ngồi hô một tiếng: “ Cữu mẫu ”
Tạ gia lão thái thái lạnh mặt nói: “ Tố Cầm khi nào trở về? ”
Hoắc thị đáp: “ Am ni cô cách Kim Đô hơn hai canh giờ đi xe, cả đi lẫn về phải mất ít nhất bốn canh giờ, trời đều đã tối, cửa thành cũng đã đóng lại, xem chừng sáng mai mới có thể trở về. Cữu mẫu không bằng trước ở lại, chờ Cầm nha đầu về ”
Biết rõ lão thái thái sẽ không ở lại, nàng ta mới cố ý nhắc đến.
Tạ lão thái thái trầm mặc một lát, không thèm nể nang gì cũng Hoắc thị: “ Không cần, chúng ta ở khách điếm ”
Dứt lời, mắt lạnh nhìn Hoắc thị, cảnh cáo nói: “ Đừng giống như trước đây mưu mô tính kế, ta không phải ngoại tổ mẫu ngươi, sẽ không bị ngươi lừa gạt, ngày mai ta nhất định phải gặp được Tố Cầm ”
Dứt lời, nhìn về phía nhi tử cùng con dâu, hỏi: “ Cảnh ca nhi đi tiểu làm sao còn chưa về? ”
Nàng dâu Tạ gia đáp: “ Có lẽ là đi dạo ”
Hoắc thị nghe vậy, có chút nhíu mày, nàng ta thật đúng là không có để ý đến tên tiểu tử Tạ Cảnh mới mười hai mười ba tuổi đã đi đâu.
Tạ lão thái thái đứng dậy, để người ở lại chờ, đợi hắn quay trở lại thì để người dẫn hắn ra ngoài phủ.
Lão thái thái hình như không muốn ở lại Tào phủ thêm một khắc nào.
Mấy người mới ra khỏi phủ, tiểu công tử Tạ gia liền nóng nảy trở về sảnh chính, nghe được người nhà đã rời phủ, lại vội vàng chạy ra ngoài.
Chạy ra ngoài phủ, phụ mẫu cùng tổ mẫu đều đã lên xe ngựa, hắn vội vàng leo lên xe tổ mẫu.
Hoắc thị nhìn thấy tên lỗ mãng Tạ Cảnh, thầm nghĩ tôn tử Tạ gia quả thật không có phép tắc, thua xa nhi tử nàng ta.
Tạ lão thái thái nhìn thấy hắn, cau mày nói: “ Con vừa đi đâu, Tào gia có chỗ nào tốt để đi dạo chắc? ”
Lão thái thái đang muốn kêu xa phu thúc ngựa, chỉ thấy tôn tử làm động tác im lặng.
Tạ Cảnh hạ giọng: “ Tổ mẫu đừng vội, tôn nhi cho người nhìn một thứ ”
Nói xong liền lấy một thứ từ trong tay áo ra đưa cho bà.
Lão thái thái thoáng nghi, sau đó cầm lấy mở thư ra.
Ánh mắt nhìn vào trên thư, càng nhìn xuống sắc mặt càng trầm, trong mắt toàn là tức giận.
Tạ Cảnh nói: “ Lúc tôn nhi đi ra khỏi nhà xí, có tỳ nữ đi về phía tôn nhi, sau đó âm thầm kín đáo đưa cho tôn nhi ”
“ Tổ mẫu, biểu di vậy mà lại đối xử với biểu tỷ như vậy, chẳng qua là vì biểu tỷ không có chỗ dựa ”
Lão thái thái bỗng nhiên bóp chặt thư, trầm mặc suy nghĩ một chút, nhìn về phía tôn tử: “ Con bây giờ chạy ra làm ầm làm ĩ, nói muốn ở lại Tào gia, rồi nhìn tình huống biểu tỷ ngươi ở Tào gia ”
Tạ Cảnh “vâng” một tiếng, sau đó lập tức bắt lấy cánh tay tổ mẫu lay: “ Tổ mẫu người ở lại đây đi, khách điếm kia bẩn muốn chết, cũng không biết có bao nhiêu người đã ở qua, con không đi đâu ”
Thanh âm Tạ Cảnh truyền ra ngoài xe ngựa, trên mặt Hoắc thị lộ ra mấy phần giễu cợt, thầm nghĩ tiểu tử Tạ gia quả nhiên gia giáo đều không có.
Phu thê Tạ gia nghe được thanh âm nhi tử gây chuyện, cũng không khỏi nhướng mày.
Hai mặt nhìn nhau, thầm nghĩ tên hỗn thế tiểu ma vương mặc dù thích gây chuyện nhưng chưa hề quá mức, chẳng lẽ lão thái thái bỗng nhiên nghĩ tới điều gì?
Suy nghĩ xong, hai phu thê ăn ý, Tạ gia nương tử xốc rèm, hướng xe ngựa phía trước khuyên nhủ: “ Cảnh nhi đừng ầm ĩ, sẽ không ở khách điếm quá lâu, chỉ ở vài ngày, nhịn một chút ”
“ Không, con không đi, các người không đồng ý, con sẽ không cùng các người ”
Nói xong Tạ Cảnh xốc màn xe lên, từ trên xe ngựa nhảy xuống.
Tạ tam gia cùng thê tử thò đầu ra ngoài, nổi giận mắng: “ Tên mất dạy này, cũng không nhìn một chút đây là chỗ nào, ngươi tưởng rằng đây là Không Thành ở Lương Châu chắc? Còn kêu la nữa ta liền đem ngươi vứt xuống, để mình ngươi ở lại Tào gia! ”
Có ai nghĩ được Tạ gia công tử lại là tên bướng bỉnh, ném ra một câu: “ Ném liền ném, ở liền ở ”. Sau đó chạy vào Tào phủ.
Hoắc thị chỉ cảm thấy có một trận gió từ bên cạnh thổi qua, chờ phản ứng lại, bóng dáng Tạ gia tiểu tử đã biến mất!
Mà Tạ tam gia cũng quá hoang đường, trực tiếp ném một câu “không cần phải để ý đến hắn, đi!”, thật đúng là đi thật!
Tạ lão thái thái xốc màn xe lên, thần sắc lo lắng nhìn hướng Tào phủ, không còn thấy bóng dáng tôn tử, giống như không muốn ở lại Tào gia, mắt thấy xe ngựa khởi hành, liền nhìn về phía Hoắc thị, cảnh cáo nói: “ Tôn nhi ta ở lại chỗ của ngươi, nếu có chút gì ngoài ý muốn, ta sẽ tìm ngươi hỏi tội ”
Hoắc thị: . . .
Cái quái gì vậy!
Nhìn thấy xe ngựa rời đi, bà tử ở một bên khó hiểu: “ Thật sự không đợi tiểu công tử? ”
Mi tâm Hoắc thị trau lại, suy nghĩ mấy người kia hơn phân nửa là tức giận, không bao lâu nữa sẽ phái người tới đón, nàng ta cũng không chút để ở trong lòng, chỉ dặn dò: “ Phái hai người nhìn kỹ tên tiểu tử Tạ gia, đừng để hắn tùy tiện chạy loạn ”
Trên xe ngựa, Tạ nương tử lo lắng nói: “ Cứ để Cảnh nhi ở Tào phủ như vậy, Hoắc thị có thể nảy sinh ý đồ xấu với Cảnh nhi không? ”
Tạ tam gia nghe vậy, cười khúc khích: “ Là nhi tử của nàng, lo lắng cho hắn còn không bằng lo lắng cho Hoắc thị ”
*
Ông Cảnh Vũ thời thời khắc khắc đều chú ý tới Tào gia, ngoại trừ thu mua nha đầu Tào gia, còn phái người ở bên ngoài Tào phủ nhìn kỹ, để đảm bảo không có bất ngờ xảy ra.
Ước chừng một lúc, có người trở về đem chuyển Tạ gia phụ tử ở ngòai Tào phủ cãi nhau, Tạ tiểu công tử ở lại Tào gia.
Ông Cảnh Vũ tay cầm sổ sách dừng lại, cẩn thận suy nghĩ một chút.
“ Nương tử, nô tỳ hình như nghe qua Lương Châu có một tên hỗn thế tiểu ma vương, hình như là Tạ gia công tử, tới chẳng lẽ là hỗn thế tiểu ma vương kia? ”
Ông Cảnh Vũ lắc đầu, suy nghĩ nói: “ Lời đồn không thể quá tin, với lại Tạ gia có thể dẫn tiểu công tử đó đến, vậy tuyệt đối có thể trị được hắn ”
Nàng nghĩ, nếu là tin đã đến tay Tạ lão thái thái, vậy Tạ tiểu công tử gây sự, sau đó thuận lợi ở lại Tào phủ, như thế cũng là có khả năng.
Nghĩ thông suốt, Ông Cảnh Vũ cảm thấy khoan khoái, cười cười, tiếp tục xem sổ sách: “ Không cần lo lắng, sáng mai chuyện ở Tào gia liền có kết quả ”
Minh Nguyệt thản nhiên nghiền ngẫm, nói: “ Cho dù có kết quả, thì cùng lắm Tào đại cô nương trước ngày xuất giá có thể trôi qua thoải mái ở Tào gia, đồ cưới của mẫu thân cũng có thể lấy lại, nhưng Hoắc thị cũng chưa chắc sẽ bị trừng phạt ”
Ông Cảnh Vũ đặt bút viết xuống sổ sách, cũng không ngẩng đầu lên: “ Sẽ không, người Tạ gia tương đối cứng nhắc ”
Nàng dừng lại một chút phân tích: “ Hôm nay dở thủ đoạn trước cửa Tào gia, Tạ gia cũng không sợ bị làm hỏng thanh danh, cái này nói rõ bọn họ sẽ không vì thanh danh mà nén giận ”
Nói đến đây lại cười một tiếng: “ Trước đó không dám khẳng định, nhưng hiện tại ta ngược lại cực kỳ chắc chắn. Từ ngày mai về sau, tin tức Hoắc thị đánh đập kế nữ rất nhanh sẽ truyền ra ngoài, những người sợ mất thanh danh, tất nhiên là sẽ không tiếp tục qua lại với nàng ta, đối với nàng ta cũng là trừng phạt ”
Ông Cảnh Vũ không có đoán sai, Tạ Cảnh ở lại đúng là vì tìm biểu tỷ.
Mặc dù có người nhìn theo dõi hắn, nhưng hắn là tên hỗn thế tiểu ma vương có tiếng thông minh, toàn bộ Tạ phủ đều quản không nổi hắn.
Cho dù lúc này đang ở Kim Đô, hắn cũng không phải bị giam ở một chỗ, cũng không phải toàn bộ từ trong ra ngoài phủ đều nhìn bám theo hắn.
Sờ quần áo gã sai vặt trên người, sau đó cúi đầu bình tĩnh ung dung đi lại ở Tào phủ, mò đến nơi đám hạ nhân tán gẫu.
Hôm nay người Tạ gia đến, trong phủ đều đang nhắc đến chuyện này.
Đều nói Tạ gia đến cùng là có chuyện gì xảy ra, mười mấy năm đều không qua lại, vậy mà bây giờ ngược lại mò tới, nếu như bị bọn hắn biết được đại cô nương sống không khác gì hạ nhân trong phủ. Cô nương còn bị bhốt lại, hôm nay mới được thả ra.
Tạ Cảnh càng nghe càng tức, đi lại trong phủ tìm nơi biểu tỷ ở, chợt thấy có người bưng chén thuốc, còn cùng người bên cạnh nói: “ Đại cô nương uống liều thuốc mạnh như này, nếu ngày mai bệnh vẫn không có thuyên giảm, chủ mẫu không biết sẽ tức giận như nào ”
Thần sắc trên mặt Tạ Cảnh trầm xuống, đi theo sau lưng các nàng đến một tiểu viện cũ nát.
Tại lúc tỳ nữ bưng thuốc tiến vào viện, hắn tung hòn đá trong tay, sau đó nhắm ngay cánh tay tỳ nữ, lại dùng lực ném tới.
“Ba” một tiếng, hòn đá đánh trúng tỳ nữ.
Tỳ nữ bị đau, chén thuốc trong tay cũng rơi xuống, “bịch” một tiếng, chén thuốc lập tức đổ đầy trên mặt đất.
Tạ Cảnh tính toán, nấu một chén thuốc cũng phải mất nửa canh giờ, đủ để hắn đi tìm tổ mẫu, sau đó lại trở về một chuyến.
Chạng vạng tối, Tạ Quyết về thành, mơ hồ nghe được mọi người đang bàn tán chuyện Tào gia, là Tạ gia từ Lương Châu tới, đang náo loạn ở Tào gia.
Tạ Quyết suy tư một lát, ghìm ngựa lại, để Thạch giáo úy đi tìm hiểu Tào gia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Ông Minh Tuyển bên cạnh kinh ngạc hỏi: “ Muội phu không phải người yêu thích náo nhiệt, sao lại thấy hứng thú với chuyện Tào gia rồi? ”
Bên cạnh không còn người nào, Tạ Quyết thản nhiên nói: “ A Vũ sẽ cảm thấy hứng thú ”
Ông Minh Tuyển hơi híp mắt lại, có chút không rõ ràng cho lắm.
Thầm nghĩ đến muội muội của hắn mà hắn còn không hiểu rõ à, A Vũ lúc nào thích nghe chuyện bát quái?
Chỉ chốc lát Thạch giáo úy liền nghe ngóng trở về.
Hắn lên ngựa, mới nói: “ Tạ gia không biết tại sao, khí thế cực lớn đem ngoại tôn nữ ra khỏi Tào gia, cũng chính là Tào đại cô nương, nghe nói đại cô nương kia chẳng biết tại sao, liền cả đường đều đi không được, phải để Tạ gia tiểu công tử ôm ra, người Tào gia cản đều cản không được ”
“ Đúng rồi, Tạ gia lão thái thái càng là tại trước cửa Tào gia mắng mấy câu. Nói Tào trung thừa trước kia có lỗi với nữ nhi bà, hiện tại đến cả ngoại tôn nữ của bà cũng muốn hại chết, không muốn để ngoại tôn nữ ở lại Tào gia nữa, sợ ở lại đến cả mạng cũng không còn. Hiện tại cũng đang nói chủ mẫu Tào gia rắc tâm đen tối, đánh đập kế nữ ”
“ Người bên ngoài càng phỏng đoán lời của Tạ gia lão thái thái, nói có khả năng Tào trung thừa khi nguyên phối còn sống sớm đã bị Hoắc thi câu mất hồn ”
Ông Minh Tuyển mặc dù không biết muội phu kêu Thạch giáo úy đi nghe ngóng chuyện này để làm gì, nhưng nghe đến đây, vẫn lắc đầu một cái, nhẹ nói một tiếng: “ Tào gia thật không ra làm sao, hiện tại thành trò cười, đoán chừng Tào trung thừa cũng bị vạ lây ”
Đúng, cũng chịu không ít khổ.
Không nói những cái khác, hiện tại đích trưởng nữ sắp trở thành nàng dâu hoàng tộc, bọn hắn ngược đãi như thế, hắn thân làm phụ thân cũng như làm gia chủ, phải đứng mũi chịu sào.
Không có mấy người biết chuyện Vĩnh Ninh hầu phủ phu nhân ở phía sau trợ giúp, Tạ Quyết cơ hồ cũng đoán kết cục Tào gia, cũng biết kết quả này là điều thê tử muốn.
Nghĩ đến đây, khóe miệng Tạ Quyết khẽ cong lên một chút, roi ngựa vung lên, ruổi ngựa đi về phủ, muốn sớm trở về nghe nàng nói vài câu vui vẻ.