- Triệu Phong, còn không mau mau nhận lấy cái chết!
Đào Phiến phi tặc âm lãnh quát lớn, vẻ mặt tàn nhẫn oán độc, rốt cuộc cũng chặn đứng được Triệu Phong.
Triệu Phong tu tập tìm hiểu Điện Chi Truyền Thừa, cộng thêm Âm Ảnh Phi Phong, tốc độ gần như ngạo thị toàn trường.
Những kẻ tốc độ có thể so sánh được với hắn, cũng chỉ có Lão Tộc trưởng Vân gia cùng với Đào Phiến phi tặc mà thôi.
Đào Phiến phi tặc thân là đệ tử chân truyền của Thủy Nguyệt đại đạo, cũng cực kỳ am hiểu tốc độ và thân pháp.
- Đà chủ đại nhân cẩn thận, tên tặc nhân này thủ đoạn tầng tầng bất tận…
Điệp Diệp thì ở một bên khác, vừa mới đánh trọng thương một gã địch nhân Chân Nhân Cấp, định chạy qua tiếp ứng cho Triệu Phong.
Lần này đi đến Phân đà Thiên Thủy, nhiệm vụ quan trọng nhất của Điệp Diệp chính là phụ tá Triệu Phong, quan trọng hơn nữa là phải bảo hộ sự an toàn cho Triệu Phong.
Ánh mắt Triệu Phong cũng có chút sáng lên, thực lực Điệp Diệp so với ngoài mặt thể hiện ra còn cường đại hơn, gần như có chút vượt qua cả hai người bọn Vân Sát và Trần Mộng Chẩm nữa.
- Điệp Diệp, ngươi qua bên kia nghĩ cách cứu viện Phó Đà chủ Trần Mộng Chẩm, tên tặc nhân này, ta tự có cách đối phó!
Thanh âm của Triệu Phong trực tiếp vang vọng bên trong phương diện tinh thần của Điệp Diệp.
Điệp Diệp vốn dĩ có chút chần chừ, nhưng mà thanh âm của gã thiếu niên Đà chủ tân nhậm này giống như lôi ngâm không ngừng quanh quẩn trong đầu nàng, có một loại uy nghiêm không được phép trái nghịch.
- Được!
Thân thể Điệp Diệp khẽ chuyển, đánh thẳng về phía một phương Bách Hoa Môn, mục tiêu chính là cứu Trần Mộng Chẩm.
Nếu như có thể giải cứu thành công, như vậy bên phía Phân đà Thiên Thủy sẽ có thêm được một vị cường giả cấp bậc Phó Đà chủ, lúc đó sẽ có khả năng trở mình.
Chẳng qua, bên phía Bách Hoa Môn bên này, vẫn còn một vị cường giả Chân Nhân Cấp và hai cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh giám sát chặt chẽ Trần Mộng Chẩm.
Trong quá trình Điệp Diệp đánh tới, còn lọt vào sự dây dưa của một vị cường giả Chân Nhân Cấp khác nữa.
Toàn trường, cục diện quan trọng nhất, chính là cuộc đối chiến giữa Triệu Phong cùng với Đào Phiến phi tặc bên này.
Lão Tộc trưởng Vân gia đã bị hai người bọn Vân Sát và Cao Trưởng lão tạm thời ổn định.
Các cường giả còn lại như Điệp Diệp, thì ứng phó với đám cường giả của Bách Hoa Môn, phụ trách việc nghĩ cách cứu viện Trần Mộng Chẩm, quấn lấy nhau chặt chẽ.
Song phương lúc này tạm thời duy trì thế cân bằng.
Mà địch quân thì vẫn còn một nhân vật đầu lĩnh là Đào Phiến phi tặc, thủ đoạn đáng sợ, một khi Triệu Phong không thể chế trụ được hắn, vậy thì cục diện sẽ hoàn toàn nghiêng về một phía.
Sức sát thương của Đào Phiến phi tặc đối với cường giả Chân Nhân Cấp bình thường thật sự quá lớn, ngay cả Phó Đà chủ Trần Mộng Chẩm cũng đều bị hắn bắt giữ.
Lúc này, Triệu Phong cùng với Đào Phiến phi tặc xa xa giằng co. Chân linh khí trên người của đối phương dao động càng ngày càng mạnh mẽ hơn, uy áp và dư ba cường đại khiến cho những người ở gần đó không ai dám tiếp cận.
Mấy phương cường giả ở gần đó cũng đều ở phân một chút lực chú ý đến trận chiến mang tính mấu chốt bên này.
- Đào Phiến phi tặc, lần trước ngươi thua trong tay của ta, bị ta chém rớt một tay, ngươi vẫn còn ngoan cố không chịu sửa đổi! Lần này đây, ta sẽ lại trảm của ngươi một tay, phế bỏ tu vi của ngươi!
Cao tầng của ba phương thế lực Bách Hoa Môn, Phân tộc Vân gia, Phân đà Thiên Thủy cũng đều lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Trong suy nghĩ của bọn họ, Triệu Phong giằng co cùng với Đào Phiến phi tặc, thì Triệu Phong hẳn phải là một phương yếu hơn mới đúng.
Nhưng mà nghe khẩu khí của Triệu Phong, dường như Đào Phiến phi tặc mới là thủ hạ bại tướng của hắn.
- Rốt cuộc là thật hay giả? Đà chủ tân nhậm này, đã từng đánh bại Đào Phiến phi tặc, hơn nữa còn chém rớt một cánh tay của tên tặc nhân này sao?
- Không thể nào! Triệu Phong này chỉ vừa mới đột phá Chân Linh Cảnh mà thôi, trước kia chẳng qua cũng chỉ là cấp bậc Thoát Phàm Cảnh…
Ba phương thế lực đều kinh nghi khó hiểu.
Lời ấy của Triệu Phong vừa dứt, Đào Phiến phi tặc nhất thời rít gào giận dữ, vẻ mặt tràn ngập phẫn nộ cùng sát khí, cảm thấy trên mặt hoàn toàn tê dại.
Ngày đó ở Hoành Thủy Vịnh, hắn bị Triệu Phong tính kế, đánh bại, chặt đứt một cánh tay, chính là mối nhục nhã bằng trời, cả đời khó có thể nào quên nổi.
Không ngờ cái tên Triệu Phong này, còn ở trước mặt tất cả mọi người, moi móc ra điểm xấu hổ nhất trong lòng hắn.
Biểu tình tức giận phẫn nộ của Đào Phiến phi tặc, nhất thời khiến cho tất cả mọi người đều kinh hãi. Chẳng lẽ đây là sự thật sao?
- Nhận lấy cái chết!
Sát khí phẫn nộ của Đào Phiến phi tặc bùng nổ lên tới cực điểm, cả người giận dữ đến mức run rẩy mãnh liệt.
Vù vù!
Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến trong tay hắn vung lên, tầng tầng phiến ảnh băng lam sắc giống như gợn sóng khủng bố, tựa như mang theo lực lượng vô cùng tận do một ngọn băng sơn trăm vạn cân sụp đổ tạo thành, những nơi nó lướt qua, đồi núi cũng bị san bằng.
Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến chung quy vẫn là lợi khí công kích duy nhất trong Thủy Nguyệt Tứ Bảo, uy năng mạnh mẽ tuyệt luân.
Cho dù là cường giả Chân Huyền Cấp gặp phải công kích như thế này, cũng phải động dung mấy phần.
Vụt!
Thân hình Triệu Phong nhoáng lên, hóa thành một đạo hư ảnh điện quang, đồng thời Âm Ảnh Phi Phong sau lưng cũng đột nhiên chấn động lên một trận.
Ô…ô…ô…n…g! Vụt vụt!
Thân hình Triệu Phong đột nhiên phân chia ra làm ba đạo hư ảnh.
Ba gã Triệu Phong giống nhau như đúc, hóa thành ba đạo Điện Quang Âm Ảnh, theo ba hướng khác nhau đánh thẳng về phía Đào Phiến phi tặc.
Đây đúng là một trong những năng lực thần bí của Âm Ảnh Phi Phong, chế tạo ra Âm Ảnh Phân Thân!
Hiện tại, tu vi cảnh giới của Triệu Phong cũng đã đủ cao, có thể thi triển ra các loại bí thuật thần bí bên trong Âm Ảnh Phi Phong.
Dù là phần đông các cường giả Chân Linh Cảnh ở hiện trường, trong thời gian ngắn cũng không có cách nào nhìn ra được ba gã Triệu Phong này ai thật ai giả cả.
- Toàn bộ đều chết hết cho ta!
Đào Phiến phi tặc bắn ra một đạo phiến ảnh, đem uy năng phát ra gia tăng lên, phiến ảnh đồng thời bao trùm luôn cả ba Triệu Phong.
Cho dù là ba cường giả Chân Nhân Cấp, đối mặt với công kích cường đại của Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến, cũng tuyệt đối khó toàn thân trở ra.
Phốc phốc!
Hai đạo Âm Ảnh Phân Thân trong đó, ngay khoảng khắc tiếp cận Đào Phiến phi tặc, đã bị đánh cho tan biến đi mất.
Mà gã Triệu Phong thứ ba, xoay người phóng chạy ra khỏi phạm vi uy năng, hướng về phía xa bỏ chạy đi.
- Chạy đi đâu?
Đào Phiến phi tặc khẽ liếm môi, rất nhanh phóng người đuổi theo.
Phốc!
Tên Triệu Phong thứ ba, cũng bị một phiến đánh cho tan biến luôn.
- Hửm?
Đào Phiến phi tặc ý thức được chuyện không ổn. Với thực lực chân chính của Triệu Phong, không có khả năng dễ dàng bị một phiến diệt sát như vậy. Thực lực và mưu kế của đối phương, chính bản thân hắn đã từng thỉnh giáo qua, nên biết rất rõ.
Vụt!
Một cái đài sen do một đám đóa hoa tam sắc vây quanh, mang theo một gã thiếu niên tóc lam, ở một chỗ cách xa nơi giao chiến đột nhiên xuất hiện.
Đừng quên rằng, Âm Ảnh Phi Phong của Triệu Phong có năng lực ẩn nấp vô cùng cường đại.
Toàn trường nhất thời ồ lên một trận. Ba phương nhân mã, một ít cao tầng, toàn bộ đều kinh hô thất thanh một trận.
Triệu Phong sẽ chấp nhận cùng Đào Phiến phi tặc đại chiến một trận hay sao? Đương nhiên là sẽ không!
Hắn nhanh chóng xoay chuyển, vứt bỏ Đào Phiến phi tặc, lao thẳng tới phía đám người Bách Hoa Môn.
Mục tiêu chính là nghĩ cách cứu viện Trần Mộng Chẩm!
Lúc nãy, Triệu Phong đề cập đến chiến tích lúc trước đã đánh bại Đào Phiến phi tặc, một bộ dáng nắm chắc thắng lợi trong tay, thực chất đều là vì muốn xây dựng nên hình tượng khí thế cường ngạnh như muốn tái chiến một trận.
Dưới loại không khí như thế, ai mà có thể ngờ được, hắn lại tránh né chiến đấu cơ chứ?
Hết thảy, đều là vì muốn chuẩn bị đầy đủ cho việc vứt bỏ Đào Phiến phi tặc!
Muốn Triệu Phong cứng đối cứng với Đào Phiến phi tặc? Hắn vẫn còn chưa ngu ngốc như vậy. Đây chính là chuyện cố sức làm mà không chút lợi ích gì, ảnh hưởng đối với đại cục không lớn, trừ phi hắn có thể trong khoảng thời gian ngắn chiến thắng được Đào Phiến phi tặc!
Thế nhưng vấn đề chính là, Đào Phiến phi tặc đã từng bị thất bại một lần trong tay Triệu Phong, ngày hôm nay chiến lực tăng nhiều, tuyệt đối sẽ không khinh địch như trước đây, phương pháp đồng dạng khó có thể thành công được.
Lúc này đây, Triệu Phong đã thành công vứt bỏ được Đào Phiến phi tặc, sát tiến vào trong đội hình của Bách Hoa Môn.
Điện Chi Hoàn Ba!
Đùng… Ô…ô…ô…n…g!
Trên người Triệu Phong phiếm động một tầng điện văn thanh sắc, xích điện lôi không ngừng luân chuyển, tạo thành hình dạng vòng tròn, lan tỏa ra bốn phương tám hướng.
Những tồn tại dưới Chân Linh Cảnh, gần như bị miễu sát ngay tại chỗ.
Dưới sự giúp đỡ của Triệu Phong, Điệp Diệp đã thành công giết thẳng tới gần chỗ của Trần Mộng Chẩm.
Kế hoạch cứu viện, chỉ còn thiếu chút nữa là thành công!
Bên phía Phân đà Thiên Thủy, cao thấp trên dưới đều vô cùng phấn chấn, vẻ mặt lộ rõ sự kỳ vọng mãnh liệt.
- Hừ! Lại tiến thêm một bước nữa, ta lập tức giết chết nàng ta!
Một gã cường giả Chân Nhân Cấp của Bách Hoa Môn, giơ tay lên chặn ngang trên cổ Trần Mộng Chẩm, hung tợn uy hiếp.
Bước tiến của Điệp Diệp nhất thời cứng đờ, tiến lui đại loạn.
- Triệu Phong, đừng vui mừng vội!
Đào Phiến phi tặc từ phía sau đuổi giết đánh tới.
Triệu Phong mặc kệ một chút thời gian cùng khoảng cách, ra lệnh cho Điệp Diệp:
- Giết qua đi! Cứu người!
- Việc này…
Điệp Diệp có chút chần chừ, nhưng mà mệnh lệnh của Triệu Phong cũng không thể trái nghịch, liền đánh về phía Trần Mộng Chẩm.
Cao tầng Phân đà Thiên Thủy, không ít người sắc mặt đại biến:
- Chẳng lẽ Đà chủ đại nhân không để ý đến an nguy của Phó Đà chủ sao?
Hiện tại một gã cường giả Chân Nhân Cấp của địch nhân đang nắm mệnh môn của Phó Đà chủ Trần Mộng Chẩm trong tay, nếu như cường ngạnh xông qua, địch nhân tuyệt đối sẽ không chút lưu tình, giết chết Trần Mộng Chẩm.
- Chẳng lẽ ta sẽ chết ở nơi này? Vị tân Đà chủ này, không ngờ lại vô tình như thế!
Khóe miệng Trần Mộng Chẩm nhếch lên một tia chua xót, vẻ mặt bi ai.
Mệnh lệnh lạnh lùng vô tình của Triệu Phong, gần như khiến cho trái tim của các thành viên Phân đà Thiên Thủy rét lạnh.
Chỉ có Đào Phiến phi tặc đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, sắc mặt đại biến:
- Giết chết ả nữ nhân kia ngay!
Hắn đã từng tiếp xúc với Triệu Phong, hiểu được chỗ đáng sợ của gã thiếu niên này.
Nhưng mà, lời nhắc nhở của hắn đã chậm!
Triệu Phong đứng ở trên Tam Hoa Bảo Liên, cao cao tại thượng, mắt trái sâu thẳm lam nhạt, giống như một cái hàn đàm thâm thúy vô tận vậy.
Một cỗ hàn ý vô hình vô ảnh thẩm thấu qua hư không, phóng thẳng vào thế giới tinh thần của mọi người.
- A!
Tên cường giả Chân Nhân Cấp đang khống chế Trần Mộng Chẩm kia, ánh mắt vừa chạm phải ánh mắt của Triệu Phong, nhất thời rùng mình một cái khó hiểu.
Ngay sau đó, hắn cảm giác được mắt trái của Triệu Phong đã hóa thành một mảnh thâm uyên băng hàn sâu thẳm vô tận, khiến cho ý thức tâm thần của hắn hoàn toàn chìm đắm vào trong đó.
Sau khi tấn chức Chân Linh Cảnh, uy lực Thần Linh Nhãn của Triệu Phong đã gia tăng lên rất lớn.
Bịch!
Gã cường giả Chân Nhân Cấp đang khống chế Trần Mộng Chẩm, toàn thân toát mồ hôi ướt đẫm, gân cốt mệt mỏi, trong mắt tràn ngập sợ hãi đến cực điểm, tinh thần không còn dấy nổi một tia khí lực, thân thể cũng không thể khống chế nổi nữa.
Một màn này, khiến cho toàn trường nhất thời kinh ngạc đến ngây người.
Mọi người chỉ nhìn thấy mắt trái của Triệu Phong vừa mới liếc mắt nhìn về phía bên này, thì gã cường giả Chân Nhân Cấp kia trong khoảnh khắc đã dại ra, rũ người ngã xuống.
Ngay sau đó, hai gã cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh bên cạnh Trần Mộng Chẩm cũng đồng thời “bịch bịch” hai tiếng ngã xuống, trực tiếp lâm vào hôn mê.
- Huyết mạch nhãn đồng thật cường đại!
Lão Tộc trưởng Vân gia đang trong lúc chiến đấu kịch liệt, cũng phải hít thật mạnh một ngụm khí lạnh.
Vân Sát, Cao Trưởng lão cùng với đám cao tầng của Phân đà Thiên Thủy gần như cũng dại ra trong chớp mắt.
Mà Trần Mộng Chẩm thân là đương sự, cũng kinh ngạc đến ngây người, đôi mắt xinh đẹp trừng lớn không chớp lấy một cái.
- Đây chính là huyết mạch nhãn đồng của Đà chủ đại nhân?
Ngay cả Điệp Diệp cũng ngây người một chút, sau đó chợt phản ứng lại, không chút trở ngại, thành công giải cứu được Trần Mộng Chẩm.
Xôn xao!
Các thành viên của Phân đà Thiên Thủy nhất thời phản ứng trở lại, kinh hô hò hét một trận.
Một khi Phó Đà chủ Trần Mộng Chẩm được giải cứu thành công, chiến cuộc chắc chắn sẽ phát sinh nghịch chuyển kinh thiên.
Bắt đầu từ lúc Triệu Phong gia nhập, giết chết cường giả Chân Nhân Cấp, vứt bỏ Đào Phiến phi tặc, giải cứu Trần Mộng Chẩm, toàn bộ quá trình này chỉ mất thời gian có mười hơi thở mà thôi!
Cũng chính là nói, chỉ mất thời gian có mười hơi thở, Triệu Phong đã xoay chuyển được thế cục.
- Triệu Phong, cho dù ngươi cứu được ả ta cũng vô dụng thôi! Trong người ả ta vẫn còn trúng Thiên Hương Nhuyễn Tùng Tán của ta! Trong vòng ba ngày chẳng những là không có chiến lực, hơn nữa cốt cách toàn thân còn có thể bị chấn động vỡ vụn bất cứ lúc nào nữa!
Đào Phiến phi tặc mở miệng cười ha hả, thanh âm chấn động toàn trường.
Hắn đã áp chế Trần Mộng Chẩm, sao lại không dự đoán được vạn nhất, tự nhiên sẽ lưu lại một đường thủ cuối cùng.
- Thiên Hương Nhuyễn Tùng Tán?
Trong đầu Triệu Phong nhất thời hiện ra các tin tức tương quan từ trong Huyền Hoa Bảo Điển.
Huyền Hoa Bảo Điển này có thể nói chính là tập trung tất cả các kiến thức của bàng môn tả đạo, nhất là hấp thu toàn bộ tinh hoa kiến thức của cả Bách Hoa Môn.
- Người đâu! Mau lấy cho ta độc Chu Dịch, Khúc Chung Thạch, một thùng nước tiểu ngựa, mười viên Linh đan các loại Hàn thuộc tính như Băng Hàn Đan chẳng hạn…
Triệu Phong hạ đạt mệnh lệnh.
- Vâng, Đà chủ!
Những người của Phân đà Thiết Huyết Giáo mặc dù có chút khó hiểu, nhưng vẫn là dựa theo mệnh lệnh của Triệu Phong đi làm việc.
Nào ngờ, mệnh lệnh của Triệu Phong vừa dứt, Đào Phiến phi tặc đã hoảng hốt thất sắc kêu lên:
- Điều này sao có thể? Làm sao ngươi biết được giải dược của Thiên Hương Nhuyễn Tùng Tán? Đây chính là bí mật bất truyền của Bách Hoa Môn…
Thiết Huyết Giáo vốn môn đồ rất nhiều, cộng thêm những vật liệu Triệu Phong nói ra cũng đều rất bình thường, nhiều người lực lớn, không đến thời gian mười mấy hô hấp, những vật liệu này toàn bộ đã thu thập đầy đủ rồi.
Độc Chu Dịch, Băng Hàn Đan, Khúc Chung Thạch… một vài loại nguyên liệu thông thường toàn bộ đổ hết vào trong thùng nước tiểu ngựa, sau đó hất hết lên trên người của Trần Mộng Chẩm.
Trần Mộng Chẩm chỉ cảm thấy xương cốt mềm yếu vô lực của chính mình càng ngày càng hữu lực hơn, nhất thời liền kinh hỉ.
Mà lúc này, Triệu Phong đang gặp phải sự phản công điên cuồng phẫn nộ của Đào Phiến phi tặc.