Chúa Tể Chi Vương

Chương 318: Lại trảm một tay



Vẻ mặt Triệu Phong không chút biểu tình, khởi động lực phòng ngự cường đại của Tam Hoa Bảo Liên, xung quanh hình thành một đám lớn những đóa hoa sen tam sắc sặc sỡ.

Hiện tại, hắn đã tấn chức Chân Linh Cảnh, các loại uy năng, kỳ hiệu của Tam Hoa Bảo Liên, tự nhiên cũng gia tăng lên thật lớn!

- Điện Chi Thúc!

Trong lòng bàn tay của Triệu Phong ngưng tụ bùng nổ ra từng đoàn từng đoàn quang thúc lôi điện, thô to chừng cánh tay, bắn thẳng về phía Đào Phiến phi tặc.

Đám quang thúc điện lôi này, mặc dù không có sự sắc bén giống như Điện Chi Nhận, nhưng lại có lực trùng kích cường đại, lực phá hoại mạnh mẽ, thích hợp cho chính diện ngạnh kháng.

Chẳng qua, lần này chính diện đối kháng với Đào Phiến phi tặc, nhất định phải có một phen khổ chiến rồi.

Đào Phiến phi tặc đã có ý đồ muốn đối kháng Triệu Phong, há có thể không chuẩn bị trước cơ chứ?

Rắc rắc!

Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến trong tay của hắn nháy mắt hóa thành hình dạng ô che, đường kính chừng một trượng, bảo vệ thân thể, không ngừng luân chuyển với tốc độ cực nhanh. Quang thúc lôi điện của Triệu Phong vừa mới đánh tới, đã thoải mái hóa giải đi hết.

Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến có thể hóa thành hình thái phòng ngự dạng ô che, khuyết điểm chính là chỉ có thể phòng ngự một mặt mà thôi, tính toàn diện thì không bằng được Tam Hoa Bảo Liên.

Lần trước ở Bảo tàng Thủy Nguyệt, Đào Phiến phi tặc căn bản là không nghĩ tới chuyện phòng ngự, bởi vì lúc đó hắn lực áp toàn trường, chỉ là về sau lại khinh địch, mới bị Triệu Phong thành công ám toán một trận.

Hơn nữa lúc này đây, Tam Hoa Bảo Liên cũng đồng thời phát ra hai loại kỳ hương thôi miên cùng thôi tình, tác dụng ảnh hưởng đối với Đào Phiến phi tặc đã giảm xuống thật lớn.

Trận chiến đấu lần trước, hiệu quả do kỳ hương thôi miên do Tam Hoa Bảo Liên phát ra, tạo thành hiệu quả, khiến cho Đào Phiến phi tặc càng đánh cành mệt, cuối cùng mới bị Thần Linh Nhãn của Triệu Phong tìm được sơ hở.

Cho nên lần này Đào Phiến phi tặc cố ý trở về, phối chế giải dược, đối với hai loại kỳ hương bất lành do Tam Hoa Bảo Liên phát ra ít nhất cũng có sáu bảy thành sức chống cự.

- Hừ! Ta chẳng những tiến hành phối chế giải dược đối với kỳ hương của Tam Hoa Bảo Liên, hơn nữa còn chuẩn bị luôn một kiện bảo vật Hồn đạo hiếm thấy, có thể gia tăng sức chống cự đối với phương diện tinh thần nữa!

Trong mắt Đào Phiến phi tặc mơ hồ có một tia tự mãn.

Tam Hoa Bảo Liên của Triệu Phong, kỳ hương cực kỳ cường đại, hắn liền phối chế giải dược đối phó.

Mà tinh thần huyễn thuật của Triệu Phong lợi hại, hắn liền chuẩn bị một kiện bảo vật Hồn đạo!

- Đào Phiến phi tặc đã có thể phát huy được uy năng chân chính của Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến, công thủ toàn diện, đối mặt với cường giả Chân Nhân Cấp bình thường cũng không chút lo lắng. Hơn nữa, lần này hắn chính là có chuẩn bị mà đến!

Ánh mắt Triệu Phong khẽ lóe lên.

Như thế mà nói, hắn và Đào Phiến phi tặc, bất luận công kích, phòng ngự, tốc độ… đều không thể tìm thấy bất cứ khuyết điểm nào.

Đào Phiến phi tặc có được Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến, công kích tự nhiên càng mạnh hơn một chút. Nhưng mà vấn đề chính là, Triệu Phong có được Tam Hoa Bảo Liên, phòng ngự phụ trợ so với hắn càng cường đại hơn.

Luận tốc độ, thân pháp, song phương cũng đều không phân biệt cao thấp, sàn sàn như nhau.

Theo thời gian trôi qua, Triệu Phong và Đào Phiến phi tặc quần kích mãnh liệt, quang ảnh lôi điện không ngừng bắn ra tung tóe, kinh tâm động phách.

Thỉnh thoảng, Triệu Phong mở ra Thần Linh Nhãn, phát động tinh thần huyễn thuật!

Ô…ô…ô…n…g!

Một hạt châu màu hổ phách trước ngực của Đào Phiến phi tặc đột nhiên nở rộ ra một tầng quang huy thần bí, bên tai phảng phất như truyền đến thanh âm ngâm tụng kinh văn nhàn nhạt.

Thân hình Đào Phiến phi tặc chấn động, trên trán toát ra một tầng mồ hôi lạnh, nhất thời giãy dụa thoát ra.

Tinh thần huyễn thuật do Triệu Phong phát ra, chuyên tìm đến sơ hở phương diện tinh thần của một người, cho dù Đào Phiến phi tặc có được bảo vật Hồn đạo, nhưng cũng thiếu chút nữa thất thố.

Bảo vật Hồn đạo cực kỳ hiếm thấy, có mạnh có yếu. Bảo vật Hồn đạo của Đào Phiến phi tặc phẩm chất tương đương với Thần binh Phàm cấp Cực phẩm!

- Khốn kiếp!

Đào Phiến phi tặc cảm giác khó giải quyết sâu sắc.

Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến của hắn uy lực cường đại, thủ đoạn Tà đạo tầng tầng bất tận, cho dù đổi lại một đối thủ Chân Nhân Cấp đỉnh phong nào khác, cũng đều có thể dễ dàng giải quyết được.

Thế nhưng mà không ngờ Triệu Phong lại có được Tam Hoa Bảo Liên, cộng thêm Thần Linh Nhãn, đủ các phương diện đều hoàn toàn khắc chế các thủ đoạn của hắn.

Trên thực tế, Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến này còn có thể phát động ra tinh thần huyễn thuật nữa. Thân là bảo vật Tà đạo, mục đích chính là vì phối hợp các lại kỳ hương, độc tán, phát ra uy năng lớn nhất.

Chẳng qua, cái loại tinh thần huyễn thuật này, mặc dù Đào Phiến phi tặc từng mấy lần thử qua, nhưng đối với khác thì hữu dụng, đối với Triệu Phong thì căn bản một chút phản ứng cũng đều không có.

Đúng lúc này, Phó Đà chủ Trần Mộng Chẩm đã khôi phục lại chiến lực, gia nhập vào chiến trường.

Trong lòng Trần Mộng Chẩm cũng có chút cảm kích Triệu Phong, muỗn chạy tới hỗ trợ đối phó Đào Phiến phi tặc.

- Ngươi đi viện trợ những người khác đi!

Thế nhưng, ngay khi nàng vừa định phóng về phía Triệu Phong, thì Triệu Phong mặc dù cũng không có quay đầu nhìn lại, nhưng thanh âm của hắn đã vang vọng trong đầu của nàng.

- Vâng, Đà chủ!

Trần Mộng Chẩm cực kỳ kính phục, thoáng liếc mắt nhìn Triệu Phong một cái.

Ngay trong khoảnh khắc khi cái gã thiếu niên này thành công cứu viện nàng thoát khốn, Trần Mộng Chẩm mới cảm nhận được lực lượng khủng bố đáng sợ ẩn chứa trong huyết mạch nhãn đồng của hắn.

Lúc này, Triệu Phong cũng đã thành công ổn định được Đào Phiến phi tặc. Nếu đổi lại là nàng hoặc là Vân Sát thay thế, cũng không nhất định có thể làm được, ít nhất là không làm được tốt như vậy.

Theo sự gia nhập của Trần Mộng Chẩm, chiến cuộc bắt đầu nghịch chuyển.

Trần Mộng Chẩm, Điệp Diệp đều là chiến lực cấp Phó Đà chủ, nhanh chóng đã thành công đánh chết và làm trọng thương ba vị cường giả Chân Nhân Cấp của địch nhân.

Ngay sau đó, Trần Mộng Chẩm lại gia nhập vào vòng chiến của Vân Sát, lực áp Lão Tộc trưởng Vân gia.

Lão Tộc trưởng Vân gia bi phẫn rít gào, dưới tình huống bất đắc dĩ, đành phải dẫn dắt nhân mã lui lại.

Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một tia ý cười nhàn nhạt. Giải cứu Trần Mộng Chẩm quả thật chính là mấu chốt để xoay chuyển đại cục.

Sau khi đánh lui Phân tộc Vân gia, sĩ khí một phương Bách Hoa Môn giảm mạnh, liền bị đám người Điệp Diệp giết cho không biết trời đất gì nữa.

- Đà chủ, ta đến hỗ trợ ngươi một tay!

Song chưởng Điệp Diệp huy động một đôi Hồ Điệp Nhận, thân pháp biến ảo linh hoạt, xinh đẹp lung linh, nháy mắt gia nhập vào vòng chiến của Triệu Phong.

Luận chiến lực, Điệp Diệp mơ hồ còn vượt qua Vân Sát và Trần Mộng Chẩm một chút, so với Đào Phiến phi tặc cũng chỉ kém hơn nửa bậc mà thôi.

Triệu Phong và Điệp Diệp liên thủ, liền lực áp Đào Phiến phi tặc.

- Triệu Phong, có bản lĩnh thì đơn đả độc đấu…

Đào Phiến phi tặc không ngừng kêu gào, sự phẫn nộ trong lòng rất nhanh đến biên giới bùng nổ rồi.

Hắn không nghĩ tới dưới loại tình huống như thế này, lại còn bị Triệu Phong thành công trở mình!

Tình huống đồng dạng lại phát sinh thêm một lần nữa, lần này quả thật chịu đủ nghẹn khuất a.

Lực lượng huyết mạch của Triệu Phong cũng đã phát huy lên đến bảy tám phần, da thịt toàn thân phiếm động một tầng hoa văn lam nhạt lạnh như băng, phong cách cổ xưa mà cao quý.

Dưới sự gia trì của lực lượng huyết mạch, mỗi một lần công kích của hắn phảng phất như có một loại hàn ý lạnh lẽo tràn ngập linh hồn.

Đồng thời với việc tăng phúc uy năng, về mặt ý cảnh cũng trùng kích mạnh mẽ vào linh hồn tâm thần.

Đào Phiến phi tặc đối kháng với sự liên thủ của hai người Triệu Phong và Điệp Diệp, tâm thần thoáng có chút mệt mỏi. Mặc dù hắn có được bảo vật Hồn đạo, nhưng mà tinh thần huyễn thuật của Triệu Phong quả thật quá mức mạnh mẽ rồi.

Luận về nội tình của tinh thần nguyên, Triệu Phong so sánh với những người cùng cấp không biết mạnh mẽ hơn bao nhiêu lần, chỉ là đại bộ phận đều trong trạng thái bị động, không dễ dàng điều động được mà thôi.

Theo sự gia nhập của Điệp Diệp, Triệu Phong liền có thêm được thời gian tiến hành phát động tinh thần huyễn thuật.

Thần Linh Nhãn của hắn không ngừng đảo qua một đám cường giả Bách Hoa Môn phụ cận gần đó.

Bịch bịch!

Lại thêm một cường giả Chân Nhân Cấp cùng với hai vị Nửa bước Chân Linh Cảnh đổ sụp xuống mặt đất, mất đi chiến lực, bị người của Phân đà Thiên Thủy tập sát.

Tình huống hiến cuộc đã hoàn toàn nghiêng về một phía.

Thực lực của Triệu Phong cũng không phải là ngạo thị toàn trường, nhưng lại có thể ảnh hưởng đến mỗi một góc trong đại cục toàn trường này.

Phân đà Thiết Huyết Giáo phản kích tuyệt đối!

Bách Hoa Môn không ngừng tan tác!

Phân tộc Vân gia hoang mang bỏ chạy!

Triệu Phong và Điệp Diệp phụ trách truy sát Đào Phiến phi tặc.

Đào Phiến phi tặc nghẹn khuất và phẫn nộ mãnh liệt. Triệu Phong cùng với Điệp Diệp liên thủ công kích, khiến cho hắn đã dính phải thương thế.

- Đào Phiến phi tặc, ta đã nói rồi, lần này sẽ chém rơi một cánh tay còn lại của ngươi, phế bỏ tu vi của ngươi!

Triệu Phong quát lạnh một tiếng, càng đánh càng hăng.

Chân Linh Chi Nguyên trong cơ thể của hắn đã hình thành quy mô, gần như không thua kém gì với cường giả Chân Nhân Cấp tiểu thành bình thường.

Hắn còn có lực lượng huyết mạch, Thần Linh Nhãn, Điện Chi Truyền Thừa, tổng hợp lại, tạo thành chiến lực cực kỳ cường đại.

Huống chi, Triệu Phong còn có Huyền Hoa Bảo Điển, bước đầu đã đọc qua các nội dung trong đó, đối với các loại thủ đoạn Tà đạo của Đào Phiến phi tặc, cũng đều dễ dàng bị hắn phá giải.

Đào Phiến phi tặc cắn răng một cái, Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến mạnh mẽ khép lại, phát ra thanh âm lách cách.

Vụt vụt vụt!

Từ bên trong Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến một hơi phát ra bảy loại ám khí tuyệt mệnh!

Bên trong hư không, bảy loại ám khí kia lóe lên, có phi tiêu, có độc châm, có bạo vũ châm… đủ các loại ám khí, không ngừng lóe lên rồi biến mất.

Mỗi một loại ám khí này, tốc độ đều cực kỳ kinh khủng, vượt xa tốc độ âm thanh, phát ra một tiếng rít vang đâm thẳng màng nhĩ, gần như vượt qua phản ứng cực hạn của cường giả Chân Nhân Cấp.

Dưới tình huống bình thường, chỉ cần một loại ám khí thôi, liền có cơ hội diệt sát một vị cường giả Chân Nhân Cấp.

Bảy loại ám khí tề phát, về mặt lý luận hoàn toàn vượt cấp diệt sát một vị cường giả Chân Huyền Cấp.

- Không tốt!

Điệp Diệp miễn cưỡng chỉ có thể né tránh được ba đạo ám khí mà thôi, mà một thanh gai độc gần như là bắn sát ngay má phải của nàng, cắt rơi mấy sợi tóc mai của nàng xuống.

Vẫn còn một đám bạo vũ châm khủng bố, giống như một tầng mưa bụi bắn tới, che trời lấp đất.

Xẹt xẹt!

Thanh âm điện minh vang vọng, Triệu Phong đã phóng tới bên cạnh, đưa tay kéo Điệp Diệp tiến thẳng vào trong Tam Hoa Bảo Liên.

Leng keng… phốc!

Với lực phòng ngự vô cùng cường đại của Tam Hoa Bảo Liên, khó khăn lắm mới có thể ngăn cản được đám ám khí công kích cuồng bạo kia.

Triệu Phong cũng ướt sũng mồ hôi lạnh, may mắn là hắn phản ứng kịp thời.

Nếu như không phải hắn kịp thời bảo vệ, lần này Điệp Diệp liền nguy hiểm rồi.

- Cảm ơn!

Điệp Diệp khẽ le lưỡi ra một cái, trong lòng vẫn chưa hết hoảng sợ.

Thừa dịp khoảng khắc này, Đào Phiến phi tặc rất nhanh phá không bỏ chạy, vẻ mặt vẫn tràn ngập oán hận không cam lòng.

Hắn vốn tưởng rằng bảy loại ám khí kia ít nhất có thể đánh trọng thương hoặc là đánh chết Điệp Diệp, nhưng mà tốc độ phản ứng của Triệu Phong quả thật là quá nhanh, ngay trong khoảnh khắc khi Đào Phiến phi tặc phát động ám khí, liền đã có thể nhìn ra manh mối.

- Đào Phiến phi tặc, ngươi trốn không thoát sự truy sát của chúng ta đâu!

Tiếng cười của Triệu Phong giống như sấm động vang vọng hư không, trong phạm vi mấy chục dặm xung quanh, đều có thể nghe ra được.

Hắn có Tam Hoa Bảo Liên, phụ trợ phi hành siêu cường, mà chân lực tiêu hao càng ít hơn, có được tốc độ càng nhanh hơn nhiều.

Hơn nữa, có thêm Điệp Diệp ở đây, nàng cũng có thể rót chân linh khí vào trong Tam Hoa Bảo Liên, nhanh chóng gia tăng tốc độ.

Tốc độ của hai người bọn Triệu Phong dễ dàng chiến thắng được Đào Phiến phi tặc một bậc, một đường cường mãnh truy kích.

Đào Phiến phi tặc chật vật không chịu nổi, chân lực tiêu hao cực lớn, tinh thần mỏi mệt, trên người bị thương vài chỗ, trên mặt vẫn còn mấy vết cháy đen, tóc còn bốc lên khỏi xanh nghi ngút.

Càng khó chịu hơn nữa chính là, Triệu Phong mỗi khi truy đuổi một lúc, tìm được sơ hở sẽ liền phát động tinh thần huyễn thuật, khiến cho Đào Phiến phi tặc kinh tâm động phách, vài lần thiếu chút nữa thất thủ, bởi vậy phương diện tâm thần cực kỳ mệt mỏi, vô tâm tái chiến.

- Đáng tiếc trong tay ta không có vũ khí viễn trình cường lực!

Triệu Phong có chút tiếc hận.

La Hầu Cung của hắn nói thế nào cũng chỉ là Thần binh Phàm cấp, đối với Đào Phiến phi tặc, sức uy hiếp không lớn, còn không bằng quang thúc điện lôi của hắn.

- Đà chủ, Đào Phiến phi tặc kiên trì không được bao lâu nữa đâu!

Điệp Diệp có chút cười, nói.

Chiến đấu đến tận lúc này, Đào Phiến phi tặc tinh thần mệt mỏi kiệt lực, chân lực tiêu hao cũng vượt xa hai người bọn Triệu Phong.

Một lúc nào đó, Triệu Phong tìm được cơ hội, Thần Linh Nhãn mở ra, lại phát động tinh thần huyễn thuật.

Đào Phiến phi tặc mệt mỏi, sức chống cự giảm mạnh, khỏa Phật châu trước ngực, quang huy phát ra cũng thoáng ảm đạm hơn nhiều.

Vụt!

Tâm thần Đào Phiến phi tặc chấn động, ý thức nhất thời bị dắt đi.

Vụt vụt!

Ngay sau đó, trong tay Triệu Phong ngưng tụ lên một thanh Điện Chi Nhận, xuất hiện ngay bên cạnh Đào Phiến phi tặc.

- A!

Đào Phiến phi tặc vừa mới phản ứng lại, thì cánh tay còn lại của hắn đã bị Điện Chi Nhận của Triệu Phong chặt đứt, máu tươi cuồng phun.

Rơi xuống cùng với cánh tay của hắn, còn có Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến nữa.

Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến và Tam Hoa Bảo Liên, cả hai chính là tuyệt phối a!

Trong lòng Triệu Phong chợt động, vừa định ra tay…

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu từ trong Túi Linh sủng nhảy ra, hư ảnh thoáng lóe lên, liền đoạt đi Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến!

- Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến của ta!

Hai mắt Đào Phiến phi tặc đỏ bừng, cũng bất chấp nghĩ nhiều nữa, thiêu đốt chân linh khí, đẩy lui Triệu Phong, đánh thẳng về phía Tiểu tặc miêu.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu lại lóe lên, hoàn toàn biến mất.

Lúc này, Đào Phiến phi tặc đã mất đi hai cánh tay, cho dù có thiêu đốt chân linh khí, chiến lực cũng không có chỗ mà phát huy.

Triệu Phong vội vàng quay trở lại trong Tam Hoa Bảo Liên, để phòng ngừa Đào Phiến phi tặc lâm vào đường cùng, phát động tự bạo để lôi hắn chết cùng.

Chẳng qua, hắn vẫn là đánh giá quá cao Đào Phiến phi tặc rồi.

- Chạy!

Đào Phiến phi tặc vẫn còn cực kỳ ham sống, không tiếc thiêu đốt chân linh khí, tốc độ gần như gia tăng gấp đôi, phóng vọt vào trong hư không.