Hư Hải Linh điện nhìn từ bên ngoài, là cả thành cung đại điện do rất nhiều cung điện nối nhau mà thành, quanh quẩn ở trong một tầng ánh sáng lưu ly màu lam, giống ngọc bích sáng lóa mỹ lệ.
Nhưng chờ tiến vào linh điện, mới có thể phát hiện, trong đó là một linh thành nửa phong bế mỹ lệ phong phú.
Không gian thực tế trong linh điện, so với vẻ ngoài, lớn hơn không biết bao nhiêu lần, ít nhất Thiên Bồng Đại quốc, không cách nào sánh kịp.
Vù vù vù…
Trong "Đại thành" bên trong linh điện, tàn quang thân ảnh cường giả đủ mọi màu sắc, bay qua bay lại trên không trung, kể cả một số phi cầm linh sủng khổng lồ, hoặc là thuyền biển quy mô không đồng nhất.
Trong đó một số thuyền Hư Không Hải to lớn, quy mô thể tích, không chỉ gấp mười lần thuyền Lam Lôi Hải Thiên, có thể chịu tải mấy trăm người.
Tại linh thành nửa phong bế trong tầm mắt, có thể thấy một số lầu các cung điện to lớn trang nghiêm, có thị vệ trấn thủ linh điện.
Ngoài ra.
Linh điện các nơi, còn có thể thấy các "Cửa hàng" lớn nhỏ, cách điệu không đồng nhất.
Mà trong một số chợ phồn hoa, có đông đảo "Quầy hàng tư nhân" sản xuất giao dịch, những "Người bày quầy" kia, cũng là cường giả đến từ khắp nơi.
Những khu vực chợ phồn hoa này, dòng người tấp nập, tiếng ồn ào đủ loại khắp mọi chốn.
Mỗi khu vực của đại thành linh điện, đều được rừng rậm núi non bao quanh, cảnh trí hợp lòng người, đỉnh đầu thì là bầu trời xanh thẳm, tựa hồ có thể thấy tình hình "Hư Không Hải Ngoại Vực".
Một đám thủy thủ đoàn, ánh mắt kinh ngạc, mở rộng tầm mắt.
"Không gian bên trong Hư Hải Linh điện này, so với di tích Tử Thánh, chỉ lớn hơn chứ không nhỏ thua.
Triệu Phong sợ hãi cảm thán, cảm nhận được một luồng khí tức cùng loại với Di tích Tử Thánh.
Giữa Hư Hải Linh điện cùng di tích Tử Thánh, hiển nhiên có chút giống nhau.
Một trong số đó là, không gian bên trong hai nơi, đều là do con người mở ra, không phải là không gian sinh ra tự nhiên.
Khác nhau cũng rõ ràng.
Di tích Tử Thánh là một không gian phong bế truyền thừa bí cảnh, có năng lực vận chuyển độc lập, bình thường không cần tài nguyên như nguyên tinh thạch.
Mà Hư Hải Linh điện, thuộc dạng "Lãnh thổ nho nhỏ" do một cá nhân tạo ra, câu thông với ngoại giới, mỗi ngày cần lượng lớn nguyên tinh thạch để duy trì vận chuyển.
Chỉ cần có nguồn năng lượng của nguyên tinh thạch, "Hư Hải Linh điện" sex có thể mãi mãi không suy.
Đương nhiên.
Cho dù ai cao ai thấp, loại năng lực mở không gian, đều khiến người ta theo không kịp.
- Chất lượng nguyên khí trong Hư Hải Linh điện này, so với Bát Hoang Sơn chúng ta, mạnh hơn rất nhiều lần, chỉ sợ có thể đánh sánh bằng thánh địa của ba đại Tông phái chí cao…
Trong mắt Lâu Lan Chỉ Thủy một mảnh chấn động, lâm vào trong quy mô hùng vĩ, cảnh tượng phồn hoa kia.
Trong linh điện nhìn như không lớn, thậm chí có sự phồn hoa thịnh thế bực này, cấp bậc so với "Tiếp tế", "Trạm trung chuyển" Bát Hoang Sơn này cao hơn mấy cấp độ.
Nói đơn giản.
Nơi này là trung tâm tụ hợp thương mậu của cường giả Ngoại Vực, là khu vực giao dịch cao đoan trên biển Hư Hải.
- Vị thuyền trưởng đại nhân này, ngài hình như là lần đầu tiên tiến vào 'Hư Hải Linh điện? Nếu có nhu cầu gì, tiểu Mã có thể dốc sức vì đại nhân, bảo đảm ngài không chút trở ngại ở trong linh điện, không chịu bất kỳ thiệt thòi gì…
Một thanh âm cung kính truyền đến.
Triệu Phong dừng lại, dò xét một thiếu niên trang phục tiểu sinh tuấn tú đối diện.
Thiếu niên kia cưỡi một thớt ngựa trắng, đôi mắt sáng ngời, mỉm cười khom mình hành lễ.
Ánh mắt của hắn, không chú ý phần đông cường giả Ngoại Vực trong biển người, kể cả một số tôn giả Đan Nguyên cảnh, duy chỉ dừng ở trên người "Triệu Phong".
- Tiểu Mã? Chỗ ngươi thu phí thế nào?
Triệu Phong sinh hứng thú, khẽ gọi tên thiếu niên, đối phương tuổi xấp xỉ với hắn, cũng đã có tu vi Chân Chủ đại thành.
Nhưng, đây không phải là trọng điểm khiến hắn sinh ra hứng thú.
Tiểu sinh tuấn tú tự xưng "Tiểu Mã" kia, tựa hồ chuyên làm người dẫn đường, có thể sinh tồn ở địa phương tiêu hao xa hoa như "Hư Hải Linh điện", hiển nhiên không đơn giản.
"Mã, là ngoại hiệu của ta. Thuyền trưởng đại nhân ngài tới 'Hư Hải Linh điện’, có lẽ sẽ có nhu cầu gì đó. Tiểu nhân có thể dẫn đường, làm trợ thủ cho ngài. Về phần thu phí… thì toàn bộ dựa vào đại nhân thưởng.
Tiểu sinh tuấn tú lộ nụ cười ấm áp.
Hắn hơi khom người, chỉ dùng dư quang khóe mắt, dò xét "Thuyền trưởng thiếu niên" kia.
Kì thực, trong nội tâm "Tiểu Mã", cực kỳ thấp thỏm, không yên.
Mặc dù "Khách hàng" trước mắt này, cũng không phải là tôn giả Đan Nguyên cảnh, nhưng trực giác nói cho hắn biết, đây sẽ là một vị đại kim chủ, đại khách quý.
Từ lúc đội nhân mã này làm Hư Hải lệnh, Tiểu Mã đã "Nhìn chằm chằm vào" vị thuyền trưởng thiếu niên kia.
- Được chúng ta cứ dựa theo nhu cầu.
Triệu Phong dù bận vẫn ung dung, hơi dừng lại:
- Về phần thưởng bao nhiêu, thì phải xem ngươi mang đến cho ta lợi ích gì.
- Đa tạ đại nhân.
Tiểu Mã như được đại xá, trong lòng thở phào một hơi.
- Thuyền trưởng đại nhân, không biết ngài tới 'Hư Hải Linh điện’, có nhu cầu gì. Tiểu Mã sẽ cống hiến sức lực cho ngài.
Tiểu Mã lau mồ hôi giọt trên trán, theo sát sau lưng Triệu Phong, giống như một người hầu nhỏ.
- Dẫn ta đi dạo một vòng trước đã.
Triệu Phong không trả lời ngay, có vẻ không nóng không vội.
- Được, đại nhân, mời theo tiểu nhân.
Tiểu Mã vẻ mặt nhiệt tình, mang theo bọn người Triệu Phong, giới thiệu các nơi ở Hư Hải Linh điện.
Đầu tiên đập vào mi mắt, là từng tòa lầu các trang nghiêm đẹp đẽ quý giá, hết sức cao lớn, cơ bản đều có thị vệ linh điện canh gác.
- Đại nhân mời xem điện các có thị vệ linh điện canh gác này, đều là nơi giao dịch của chính phủ 'Hư Hải Linh điện’, bao quát các loại giao dịch chín thành trở lên ở trên Hư Không Hải, ví dụ như công pháp truyền thừa, linh đan trân tài, thiên linh địa bảo, phi cầm linh sủng, thần binh kỳ bảo, xây dựng thuyền biển, quán trà khách điếm, bảo tiêu hộ tống...
Tiểu Mã giới thiệu thao thao bất tuyệt.
- Chính phủ?
Triệu Phong bỗng nhiên hiểu rõ, những lầu các có thị vệ linh điện canh gác kia, chủ sản nghiệp đó, đều là Hư Hải Linh điện.
Nói chính xác hơn một chút, chính là Linh Vực Thánh Địa.
- Những nơi giao dịch của chính phủ này, công bình công chính, không hãm hại lừa dối, rất có uy tín. Nhưng khuyết điểm là, giá cách giá thị trường, hơi cao một chút.
Tiểu Mã thuận tiện bình luận.
Sau đó.
Ánh mắt Triệu Phong, lại rơi vào một số cửa hàng tư nhân không có thị vệ linh điện canh gác.
- Những sản nghiệp cửa hàng này, cũng bao gồm đủ loại, so với chính quy, có một số nơi quy mô, cũng không nhỏ hơn chính phủ. Phía sau chúng, phần lớn là mấy đại thế gia, thế lực lớn. Thậm chí có trùm Tông phái Nhị Tinh tham dự.
Tiểu Mã tiếp tục nói.
Phi hành, một số phong cảnh sơn thủy điểu ngữ hoa hương, xen kẽ ở các nơi.
- Những sạp hàng kia, bị hạn định ở ‘Chợ tự do’. Những thứ này là do bên mua lén giao dịch với người bán, ưu khuyết không đều, khá lộn xộn, thiếu bảo đảm. Nhưng hơn ở từ do linh hoạt...
Mọi người đi tới chợ tự do.
Chợ tự do, cả vùng tiếng rao hàng trả giá ồn ào, giống như một chợ bán thức ăn.
Hai bên giao dịch ở đây, tu vi phần lớn là tầng Chân Chủ, có một số bán bộ Đan Nguyên cảnh, cũng không thiếu một số nhỏ Tiểu Đan Nguyên cảnh.
Thậm chí, còn có cá biệt tôn chủ Đại Đan Nguyên Cảnh, tiến vào chợ tự do, thử thời vận.
- Hắc hắc, nếu vận khí tốt, ở chợ tự do, cũng có thể với giá cải trắng, đào được thần binh kỳ vật giá trên trời.
Tiểu Mã vui tươi hớn hở nói.
- Loại địa phương lộn xộn này, hạng người nào cũng có, có thể đào được bảo bối gì tốt chứ.
Lâu Lan Chỉ Thủy hờ hững nói.
Ánh mắt nàng, phần lớn là dừng ở nơi giao dịch của chính phủ, hoặc là một số cửa hàng giao dịch lớn.
- Vị cô nương này, lời ấy sai rồi.
Tiểu Mã rung đùi đắc ý, mang theo giọng điệu thần bí nói:
- Mười năm trước, có vị tôn chủ đại nhân, dùng một trăm nguyên tinh thạch thượng phẩm, ở trong chợ tự do này, đào được nửa miếng Thượng Cổ kỳ vật 'Thiên Tâm thần bội’, giá trị vật ấy vượt xa thần binh Địa Giai bình thường. Về sau, vị tôn giả đại nhân kia, bằng vào nửa miếng 'Thiên Tâm thần bội’, tiềm tu mấy năm, không ngờ một kích đột phá đến vương giả cấp Hư Thần cảnh, oanh động mấy quần vực xung quanh, ngay cả Linh Vực Thánh Địa cũng bị kinh động.
Thượng Cổ kỳ vật, Thiên Tâm thần bội.
Trong lòng Triệu Phong vừa động, không ngờ thế gian có kỳ vật như vậy.
Thời kì sớm nhất của trời đất này, là thái cổ.
Rồi sau đó trải qua thượng cổ, thái cổ, hình thành phạm trù trời đất hôm nay.
Thượng cổ, là gần thời kỳ trước khi Thái cổ vỡ nát nhất, thời kỳ đó lưu lại một số kỳ vật thiên địa, có đủ loại sắc thái thần thoại.
- Meo meo.
Tiểu tặc miêu chẳng biết từ lúc nào, ngồi ở trên vai Triệu Phong, đôi mắt mèo, xoay vòng vòng.
- Chỗ đó là gì?
Ánh mắt một số thuyền viên, ném tới một cạnh kỹ trường khổng lồ, quy mô so với cạnh kỹ trường thần quỷ lãnh thổ Thanh Hoa, còn lớn hơn gấp mười lần.
Cạnh kỹ trường khổng lồ kia, chiếm diện tích mấy trăm dặm, chính giữa là mấy đài thi đấu thể, bốn phía thì là thính phòng.
- Nơi đó là cạnh kỹ trường Hư Hải do chính phủ linh điện tổ chức, bình thường có luận bàn hữu nghị, đánh trận lôi đài, thậm chí còn có sinh tử chiến, thường xuyên dùng để giải quyết một số mâu thuẫn tranh cãi.
Tiểu Mã cười nói.
Lúc này.
Trong cạnh kỹ trường Hư Hải kia, nguyên khí thiên địa rung chuyển, quang ảnh lắc lư.
- Chiến đấu cấp Tôn giả.
Triệu Phong chỉ có thể nhìn đến quang ảnh chiến đấu trong cạnh kỹ trường, cảm thụ khí tức của hắn, chi tiết cụ thể thì thấy không rõ.
- Mấy ngày gần đây, hai thiên tài 'Chân Vũ thánh địa’, vào trú 'Hư Hải cạnh kỹ trường’, khiến cho nhân khí ở đây bạo tăng. Ngày gần đây nhất, chỉ bàn phí thu vào, cạnh kỹ trường đã kiếm được lượng lớn nguyên tinh thạch rồi...
Tiểu Mã cảm khái nói.
Thiên tài Chân Vũ thánh địa?
Lâu Lan Chỉ Thủy, cùng với chúng thủy thủ đoàn, nghiêm nghị đối kính, thậm chí sinh ra hiếu kỳ nồng đậm.
Cả vùng biển, tổng cộng có ba Linh Vực Thánh Địa lớn, đó không thể nghi ngờ là đất siêu nhiên trong truyền thuyết, uy hiếp tám biển.
- Chỉ có Linh Vực Thánh Địa, mới có thể sinh ra Tông phái Tam Tinh...
Trong lòng Triệu Phong nhịn không được cũng có một tia hiếu kỳ, thiên tài đến từ Linh Vực Thánh Địa, rốt cuộc có thực lực gì.
Đến nay.
Hắn nhiều nhất chỉ có mối liên hệ với thiên tài Tông phái Nhị Tinh, Tông phái Nhị Tinh rưỡi.
Trên thực tế, loại người như "Lữ Thiên Nhất", thực sự không phải là đệ tử cấp cao nhất của Tịnh Nguyệt Linh Tông, dù sao ngưỡng cửa truyền thừa di tích Tử Thánh, cũng có tuổi tác hạn chế.
Tông phái Nhị Tinh đỉnh phong, Tam Tinh cao hơn nữa, Triệu Phong chưa từng tiếp xúc qua.
Theo hắn biết.
Phân chia cấp Tinh của Tông phái, cùng một cấp Tinh, thực lực có thể chênh lệchmười lần, ví dụ như chênh lệch của Nhị Tinh bình thường cùng Nhị Tinh đỉnh phong.
Đồng dạng là Tông phái Nhất Tinh, năm đó Xích Nguyệt Ma giáo có thể đối kháng mười tông đại lục.
- Nếu thuyền trưởng đại nhân có hứng thú, có thể vào xem.
Tiểu Mã đề nghị.
- Được, để chúng ta kiến thức thử thiên tài của Linh Vực Thánh Địa.
Triệu Phong thuần túy là hiếu kỳ.
Vù vù vù…
Đoàn người thuyền Lam Lôi Hải Thiên, ở dưới sự dẫn dắt Tiểu Mã, bay về phía cạnh kỹ trường Hư Hải.
Bỗng nhiên.
Vào lúc tiếp cận cạnh kỹ trường Hư Hải, Thần linh Nhãn của Triệu Phong, cùng với huyết mạch trong cơ thể, sinh ra một tia dao động nhẹ nhàng.
Bọn người Triệu Phong, mới vừa vào cạnh kỹ trường, quanh đó lục tục có không ít người, phá không bay về phía cạnh kỹ trường Hư Hải.
Trong đó có một vị tôn chủ sam xẫm Đại Đan Nguyên Cảnh, sau lưng theo sát một nam một nữ.
Nam anh tuấn bất phàm, nữ yêu kiều động lòng người.
- Ừm, lần này tới 'Hư Hải Linh điện’, tiện đường xử lý thi thể của cự hải kình, mặt khác cũng để các ngươi mở mang tầm mắt. Dù sao, thiên tài của Linh Vực Thánh Địa, ngay cả lão phu cũng có hơi cảm thấy hứng thú.