Trên thuyền Lam Lôi Hải Thiên, bốn tên “tù binh” liên thủ, lực kháng Tôn Chủ giáp đen.
- Băng Hoàng Thương!
Trận kỳ giao cho Tiểu Tặc Miêu, Triệu Phong rảnh tay, thúc dục lực lượng huyết mạch, múa bản thể Băng Hoàng Thương, một chuỗi thương ảnh băng liên giống như thủy tinh u lam, hào quang rực rỡ chói lọi, phát ra một luồng hàn uy cấm kỵ, không ngừng nổ vang, đóng băng cả một khu vực.
Cùng lúc đó.
Phong Lôi Chi Dực sau lưng của Triệu Phong, cũng ngưng kết từng tia Tử Diệt Phong Lôi, kèm theo một luồng hàn lực của Thượng Cổ Băng Hoàng, hóa thành cơn lốc xoáy hủy diệt, không ngừng ập tới chỗ Tôn Chủ giáp đen.
Ngoại trừ huyết mạch đồng tử ra, chiến lực của Triệu Phong, nếu bộc phát toàn diện, liền trở thành chủ lực đối kháng với Đại Đan Nguyên Cảnh.
Ba người Lý vân Nhai giật mình rung động, toàn lực ra tay hiệp trợ, cùng chống chọi lại Tôn Chủ giáp đen.
- Là Thần binh Thượng Cổ truyền thừa hiếm thấy…
Ánh mắt của Tôn Chủ giáp đen ngưng tụ, với tu vi Đại Đan Nguyên Cảnh trung kỳ của hắn, vậy mà trong thời gian ngắn lại không xử lý được một tên pháo hôi trong đội cảm tử.
Điều này khiến hắn còn mặt mũi nào mà tồn tại nữa?
- Thập Phương Chiến Thiên!
Tôn Chủ giáp đen lại lần nữa vung lên chiến kích, thế công tăng mạnh, quang ảnh chiến kích lạnh lẽo, bá đạo dữ tợn, ập về phía thuyền Lam Lôi Hải Thiên.
Phành phành phành...
Thuyền Lam Lôi Hải Thiên rung động lắc lư một hồi, đám sương mù u ám xung quanh, cũng bong ra từng mảng, tán loạn hết sức.
Thế công của bốn người Triệu Phong, cũng lập tức sụp đổ tan rã, không ngừng bị áp chế.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu huy động trận kỳ, dẫn động một luồng lực lượng Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, một phần dùng để phòng ngự đánh trả, còn một phần dùng để tu bổ những lỗ hổng vừa xuất hiện.
Cho đến nay.
Nội tình của Quỷ Thi Trớ Chú đại trận vẫn rất thâm hậu, thực lực của bách thi nguyền rủa cũng rất cao, hấp thu được không ít tàn phách tinh khí của Tôn Giả, không ngừng cung cấp năng lượng cho trận pháp.
- Trận pháp này thật khó chơi…
Tôn Chủ giáp đen nhíu mày, hắn toàn lực phát động Thần binh Địa cấp, mặc dù chiếm ưu thế, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, lại không làm gì được thuyền Lam Lôi Hải Thiên.
- Số lượng quỷ thi trớ chú, chỉ mới sử dụng được hai phần ba.
Triệu Phong âm thầm gật đầu, Phong Lôi Chi Dực sau lưng chấn động, mượn sự yểm trợ của Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, phát động phản công liên tục.
Gần nửa năm nay, tiến bộ của hắn quả thực không nhỏ, dưới tình huống không sử dụng huyết mạch đồng tử, chiến lực đã tiếp cận Đại Đan Nguyên Cảnh.
Có thể làm được đến bước này, trong mắt cường giả của hai đại Tông phái Nhị Tinh, đã là kinh thế hải tục rồi.
- Chậc chậc, tùy tiện bắt một người qua đường, không ngờ lại có thể phát huy tác dụng lớn như vậy.
“Lão giả mặt đen” của Lục Hoàn Cung ở đằng sau đốc chiến, cũng cảm thấy ngoài dự liệu.
Thuyền Lam Lôi Hải Thiên thân là pháo hôi đi chịu chết, có mục đích là ở trung tâm chiến trường, kiềm chế địch quân Đại Đan Nguyên Cảnh, điều này có ảnh hưởng không nhỏ đến thế cục chiến đấu.
- Toàn diện tiến công.
Phái sau trận doanh của Lục Hoàn Cung, thanh âm của Nửa bước Vương Giả vang lên, rung chuyển linh hồn.
Ưu thế của đối phương, dần mở rộng, bên phía Lục Hoàn Cung, tất nhiên cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này.
- Giết!
Trận doanh của hai đại Tông phái Nhị Tinh, có rất nhiều cường giả đầu nhập vào, binh lực càng ngày càng nhiều.
Trong lòng Triệu Phong mừng thầm, đây chính là kết quả mà hắn muốn.
Thế cục hỗn loạn, khiến hắn có thể tiến thối tự nhiên.
Chẳng qua, vị lão giả mặt đen của Lục Hoàn Cung, vẫn cẩn thận bảo trì một đoạn khoảng cách với thuyền Lam Lôi Hải Thiên.
- Tiểu bối, nếu trận chiến này có thể thủ thắng, Lục Hoàn Cung chúng ta có thể miễn thân phận tù binh cho ngươi, thậm chí cho phép ngươi trở thành một thành viên trong số chúng ta.
Lão giả mặt đen dùng linh thức truyền âm, ném một cành ô-liu cho Triệu Phong.
- Một lời đã định.
Triệu Phong bày ra dáng vẻ kinh hỉ, càng ra sức đánh trả Tôn Chủ giáp đen.
Khóe miệng lão giả mặt đen nhếch lên một tia lãnh ý, cười thầm nói:
- Quỷ Thi Trớ Chú đại trận và Thần binh truyền thừa của tiểu tử này, đều là thứ không tầm thường. Chờ sau khi chiến tranh chấm dứt, hắn sẽ trở thành cừu non chờ làm thịt thôi.
Đương nhiên, trước mắt là thời khắc mấu chốt trên chiến trường, Triệu Phong vẫn còn giá trị lợi dụng rất lớn.
Theo thời gian trôi qua.
Chiến đấu giữa song phương, càng trở nên gay cấn, địch ta lộn xộn.
Triệu Phong vẫn vô cùng tỉnh táo, giữ lại một phần thực lực, cũng chỉ xuất ra hai phần ba quỷ thi trớ chú, cũng không gọi Khô Lâu đường chủ xuất chiến.
Hắn tất nhiên sẽ không tin lời hứa của lão giả mặt đen.
- Thời cơ không sai biệt lắm…
Triệu Phong lại để cho thuyền Lam Lôi Hải Thiên đi vòng quanh khu vực hạch tâm hỗn loạn nhất trên chiến trường.
Tôn Chủ giáp đen ở phía bên kia, dốc cạn sức lực cũng không làm gì được.
Ngược lại, thuyền Lam Lôi Hải Thiên chạy đi khắp nơi, lại càng khiến cho thế cục trở nên hỗn loạn.
- A a…
Quỷ Thi Trớ Chú đại trận bao phủ xung quanh thuyền Lam Lôi Hải Thiên, thỉnh thoảng nuốt chửng một vài cường giả Chân Chủ Cấp, Nửa bước Đan Nguyên Cảnh.
Dưới Đan Nguyên Cảnh, chỉ cần hơi nhiễm một chút oán lực nguyền rủa, cũng sẽ hóa thành một vũng máu.
Càng về sau…
Triệu Phong thậm chí cũng không để ý địch ta song phương nữa, chỉ cần thời cơ tốt, cho dù cường giả của Lục Hoàn Cung ở gần đó, cũng sẽ bị Quỷ Thi Trớ Chú đại trận nuốt chửng.
Bởi vì chiến đấu giữa thuyền Hư Không Hải và Đại Đan Nguyên Cảnh có thanh thế rất lớn, cho nên hoàn toàn có thể tạo thành biểu hiện giả dối như dư âm ngộ thương người mình.
Vị lão giả mặt đen của Lục Hoàn Cung ở đằng sau đốc chiến, cũng đầu nhập vào chiến đấu, hoàn toàn không bận tâm đến Triệu Phong ở bên này.
- Khặc khặc… Tàn sát hai ba Tôn Giả nữa, số Tôn Giả bị Quỷ Thi Trớ Chú đại trận nuốt chửng, sẽ đạt tới hai mươi.
Khô Lâu đường chủ ở bên trong Vạn Quỷ Châu, cảm thấy trong lòng ngứa ngáy không thôi.
Từ khi hình thành Quỷ Thi Trớ Chú đại trận cho đến nay, tàn phách tinh khí hấp thu được từ Tôn Giả, đã có mười mấy người rồi.
Nhất là trên chiến trường này, số lượng Tôn Giả có thể nuốt chửng được là tối đa.
Tại chiến trường Nhị Tinh, có đôi khi, không nhất định phải ra tay chém giết, chỉ cần thông qua Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, liền có thể nuốt chửng tàn phách huyết khí của thi thể Tôn Giả vừa mới vẫn lạc, hiệu quả cũng không kém bao nhiêu.
- Quả là cơ hội tốt.
Triệu Phong không khỏi có chút chờ mong, đem số lượng bách thi trớ chú, tăng lên đến hơn bảy mươi, dần dần mở rộng phạm vi của đám sương mù u ám.
Trận giao phong vẫn tiếp tục, vị Tôn Chủ giáp đen cảm thấy áp lực đột ngột tăng mạnh, thế cục không thể nào khống chế được nữa.
Mới đầu.
Hắn còn có thể áp chế thuyền Hư Không Hải, đánh cho phe địch liên tiếp bại lui.
Nhưng bây giờ, hắn thậm chí còn bị thuyền Hư Không Hải của đối phương, nắm mũi dắt đi.
Không đúng.
Tôn Chủ giáp đen không phải kẻ ngu, trong quá trình truy kích, không khó phát hiện ra, lúc Triệu Phong nuốt chửng một vài Tôn Giả, Nửa bước Tôn Giả, uy lực của trận pháp cũng tăng mạnh.
- Lẽ nào hắn lợi dụng chiến trường Nhị Tinh này, để đề thăng uy lực cho Quỷ Thi trận?
Tôn Chủ giáp đen vừa sợ vừa giận.
Nhưng tiếc rằng, bên phía Cửu Tuyệt Điện, lại bị Lục Hoàn Cung hoàn toàn áp chế.
Bên phía Lục Hoàn Cung, vị “Nửa bước Vương Giả” đã ra tay, tồn tại đỉnh cao này vừa ra mặt, lập tức lực áp hai vị Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong mạnh nhất của Cửu Tuyệt Điện.
Bằng không, đám người của Cửu Tuyệt Điện, thân là phe phòng thủ, có được đại trận phòng ngự yểm hộ, thế cục sớm đã không ổn rồi.
- Triệu thuyền trưởng, thừa dịp hai bên còn chưa phân ra thắng bại, thời khắc hỗn loạn này, chính là thời gian thích hợp để chúng ta chạy khỏi chiến trường này.
Lý vân Nhai cẩn thận đề nghị.
Chiến đấu cho đến tận lúc này.
Đám người Đan Nguyên Cảnh như Lý vân Nhai, đều đã bị thương, nguyên khí tán loạn.
Bọn hắn cũng không có thể chất sinh mệnh và huyết mạch đồng tử phòng ngự trị liệu như của Triệu Phong, nên không thể bình yên vô sự như hắn được.
- Không tệ lắm.
Triệu Phong khẽ gật đầu, mặc dù vẫn có chút không cam lòng.
Chiến trường Nhị Tinh này, chính là cơ hội tốt để hắn nuốt chửng Tôn Giả, tăng cường uy lực cho Quỷ Thi Trớ Chú đại trận.
Thế nhưng, hắn cũng minh bạch thế cục lúc này, một khi chiến đấu giữa song phương chấm dứt, đám người đó sẽ rảnh tay, bản thân mình khó có thể ngăn cản nổi.
- Rẽ trái, rút ra khỏi vòng vây.
- Hừ, tiểu bối kia tu vi không đến Đan Nguyên Cảnh, chân nguyên và huyết mạch, há có thể kéo dài?
Trong lòng Tôn Chủ giáp đen giật mình tỉnh ngộ, lập tức chiến lực bộc phát.
Phành phành phành...
Quỷ vụ u ám vây quanh thuyền Lam Lôi Hải Thiên, thỉnh thoảng vỡ tan.
Đám người Triệu Phong, một mặt chống cự, một trặm trốn lui.
Không lâu sau…
- Chạy đi đâu!
Thuyền Lam Lôi Hải Thiên đã chạy tới biên giới chiến trường, Tôn Chủ giáp đen cười dài một tiếng, đuổi sát không buông.
Nghĩ đến việc có thể thu được một chiếc thuyền Hư Không Hải tốt và trận pháp quỷ thi cường đại, trong lòng hắn không khỏi có chút hưng phấn.
- Gia tốc!
Triệu Phong thầm cười lạnh, ra lệnh thuyền Lam Lôi Hải Thiên phát huy tốc độ chính thức.
Vụt…
Thuyền Hư Không Hải ở trong hư không, xẹt qua một đạo quang văn Thủy Lôi, nhanh chóng thoát ly chiến trưởng.
Tốc độ phi hành nhanh như vậy, khiến cho một số cường giả của song phương, đều giật mình không thôi.
- Chết đi!
Thân là Đại Đan Nguyên Cảnh, tốc độ phi hành của Tôn Chủ giáp đen, hiển nhiên vẫn nhanh hơn một bậc.
Dù sao thì tốc độ nhanh nhất của thuyền Lam Lôi Hải Thiên, cũng chỉ tiếp cận Đại Đan Nguyên Cảnh, nhưng dù vậy thì cũng đã rất cao minh rồi.
- Vị Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh này, truy đuổi gắt gao không bỏ, e rằng chúng ta cũng rất khó thoát.
Đám Tôn Giả ba người Lý vân Nhai, đều không khỏi kêu khổ.
Cứ tiếp tục kéo dài như vậy, e rằng bọn hắn khó mà thoát khỏi sự đuổi giết của Đại Đan Nguyên Cảnh, nhiều lắm chỉ kéo dài được chút hơi tàn.
- Triệu thuyền trưởng, không bằng chúng ta chia nhau ra chạy trốn, tỷ lệ sống sót cũng lớn hơn một chút.
Vị lão nhân cụt tay trong đó đề nghị.
Lão nhân cụt tay và mỹ nhân áo vàng, đều nhìn ra mục tiêu của Tôn Chủ giáp đen là Triệu Phong và thuyền Lam Lôi Hải Thiên.
- Cứ tùy tiện.
Triệu Phong mặt không biểu tình.
Trước mắt đã chạy ra khỏi phạm vi trung tâm của chiến trường, hắn cũng không quan tâm đến hai Tôn Giả trọng thương này nữa.
Ngược lại, ánh mắt Lý vân Nhai chợt lóe, lại không lập tức quyết định.
Vụt vụt…
Lão nhân cụt tay và mỹ nhân áo vàng, chia nhau phóng ra khỏi thuyền Hư Không Hải.
Quả nhiên.
Tôn Chủ giáp đen vẫn lựa chọn truy đuổi thuyền Hư Không Hải, không hề để ý đến lão nhân cụt tay và mỹ nhân áo vàng.
Phù…
Lão nhân cụt tay và mỹ nhân áo vàng thở phào một hơi, cuối cùng cũng thoát được bóng ma tử vong rồi.
Thế nhưng.
Hai người còn chưa kịp bình ổn nỗi lòng thì từ phía sau, chợt truyền đến một luồng uy thế thiên địa khổng lồ vô biên, hoàn cảnh tự nhiên xung quanh, đột nhiên sụp đổ, bầu trời nhiễm thành một tầng vân quang đỏ rực.
Cái gì?
Hai người quá sợ hãi, chỉ thấy lão giả mặt đen đang đốc chiến, phá không đuổi theo.
Lão giả mặt đen kia, không ngờ lại là Đại Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ, so với Tôn Chủ giáp đen, còn cường đại hơn không chỉ một bậc.
- Xích Vân Thủ!
Lão giả mặt đen cách không vỗ ra một chưởng, bên trong vân quang đỏ thẫm đầy trời, chợt tràn ra một quang thủ xích vân cực lớn, ánh lửa ngợp trời, phủ lên cả một khu vực.
- A…
Mỹ nhân áo vàng hét lên một tiếng, quang thủ xích vân kia phảng phất mang theo uy năng Hỏa Vân tự nhiên trong thiên địa, hoàn toàn che kín khu vực của nàng.
Phành…
Thân thể mềm mại của mỹ nhân áo vàng, lập tức bị quang thủ xích vân kia, nghiền thành mảnh vụn.
- Làm ơn… Tha mạng…
Lão nhân cụt tay còn lại, bị hào quang Hỏa Vân đỏ thẫm áp bách, thân hình như hãm vào vũng lầy, mọi cử động đều trở nên hết sức gian nan.
Thực lực của lão giả mặt đen, so với Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh, còn lợi hại hơn nhiều.
Nếu như lúc trước hắn đuổi giết, e rằng mọi người cũng không sống được đến bây giờ.
- Phàm người nào đào binh, đều giết không tha.
Thanh âm lão giả mặt đen đạm mạc vô tình, quang thủ xích vân ép xuống, lão nhân cụt tay lập tức bị nghiền thành tro bụi.
Hai vị Tôn Giả ở trước mặt hắn, quả thật yếu ớt không khác gì hài nhi.
- Ồ? Ở bên đó…
Lão giả mặt đen triển khai linh thức quét qua, căn cự vào khí tức khu vực phụ cận lưu lại, liền xác định phương hướng của thuyền Lam Lôi Hải Thiên và một vị Đại Đan Nguyên Cảnh khác.
Trên chiến trường lúc này.
Lực lượng đỉnh cao của Lục Hoàn Cung đã chiếm cứ ưu thế không nhỏ, hắn thân là thống lĩnh đốc chiến, lúc này mới có thể phân ra thời gian, đuổi bắt đám “Đào binh”.
Nếu như có thể đồng thời giết chết Tôn Chủ của địch quân, vậy thì vẹn toàn đôi đường rồi.
Trong vụ hải hư không, gần chiến trường Nhị Tinh.
Một cái bóng mờ cao lớn, tĩnh mịch lạnh lẽo, giống như U Linh tử vong, từ xa bay đến. Tốc độ thoạt nhìn thì chậm chạp, nhưng lại nhanh hơn Đại Đan Nguyên Cảnh bình thường, gấp mấy lần.
Thoáng chốc, cả một mảnh Hư Không Hải, liền lâm vào tĩnh mịch.
- Chiến trường Nhị Tinh? Hừ, cho rằng trốn trong chiến trường này thì có thể tránh được sự đuổi giết của ý chí tử vong sao?