Chúa Tể Chi Vương

Chương 910: Thánh Chủ Đến



Thiên Phong Đại Đảo Vực.

Hai đạo quang ảnh Huyền Quang Thánh Lực một đen một trắng, cấp tốc phi độn trong vụ hải, rất nhanh tiếp cận Vương Hầu phủ.

Liệt Thiên Thánh Chủ và lão quỷ, phiêu lập trên tầng mây của Vương Hầu phủ, hai luồng khí tức khủng bố vô hình, tiết lộ xuống dưới.

Phốc…

Ngay lập tức, trong phương viên mấy ngàn dặm của Vương Hầu phủ, vô số sinh linh, đều cảm thấy áp lực hít thở không thông, toàn thân cứng đờ.

- Ồ, Nam Phong vương không có ở đây?

Liệt Thiên Thánh Chủ dùng linh thức quét qua, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.

- Hai vị Thánh Chủ đại nhân giáng lâm Vương Hầu phủ, tại hạ là đội trưởng đội hộ vệ, không biết có thể giúp được gì?

Trong đội hộ vệ của Vương Hầu phủ, một tên tướng lãnh mặc áo bào vàng tu vi Vương Giả đỉnh phong, nghênh đón uy áp vô hình của hai vị Thánh Chủ, gian nan bay đến gần.

Trong lòng nam tử lúc này, tâm thần vô cùng bất định.

Hai vị Thánh Chủ giáng lâm Vương Hầu phủ, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải chuyện như vậy từ khi tiến vào đội hộ vệ của Vương Hầu phủ.

Mới đây, cũng cách đây không lâu, có một vị Thánh Chủ Ma đạo đã tới.

Cũng không biết gần đây xảy ra chuyện gì, không ngừng có cường giả cấp bậc ngoài Đại Đế lui tới Vương Hầu phủ.

- Nam Phong vương đâu rồi?

Quanh người Liệt Thiên Thánh Chủ chập chờn Thánh quang, tựa như Thần Linh, dáng vẻ khinh thường sinh linh, lạnh nhạt hỏi.

Tướng lãnh mặc áo bào vàng chỉ cảm thấy một luồng uy áp vô hình, giống như một tòa núi lớn ập tới, khiến cho hắn không thở nổi, giống như mất đi tri giác, vội vàng trả lời:

- Mấy ngày trước, Nam Phong vương đã đến lục địa Vương triều rồi.

Hai vị Thánh Chủ liếc nhìn nhau, vốn dĩ kinh ngạc, sau đó lại lộ vẻ tươi cười.

Nam Phong vương không có ở đây.

Như vậy, hai người cũng không còn bất kỳ áp lực nào nữa.

Sau khi Triệu Phong chết, Nam Phong vương cũng không làm gì được bọn họ.

Đồng thời, trong đáy mắt Liệt Thiên Thánh Chủ nổi lên một tia hối hận, nếu như biết Nam Phong vương đã rời đi, hắn cũng không cần đi tìm lão quỷ này.

Bây giờ, hết thảy đều trở nên dễ dàng rồi, nhưng bảo vật trên người Triệu Phong, lại phải chia ra một nửa.

Hai vị Thánh Chủ nhanh chóng rời đi, vị tướng lãnh mặc áo bào vàng bên dưới lập tức hít một ngụm khí lạnh, tâm thần vẫn chưa ổn định đã trở lại Vương Hầu phủ.

Trên đường phi hành, lão quỷ bỗng nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, chợt hỏi:

- Ta nhớ Hải Yên Các là thế lực phụ thuộc Cửu U Cung, Triệu Phong nuốt Hải Yên Các, vậy mà Cửu U Cung không có phản ứng gì ư?

Cửu U Cung ngày xưa chính là đại Tông Tứ Tinh, bây giờ mặc dù đã xuống dốc, nhưng cũng là Tông môn Tam Tinh đỉnh phong, là thế lực lĩnh quân trong hàng ngũ Ma đạo.

Cho dù cho hắn mượn mấy cái lá gan, lão quỷ cũng không dám có ý đồ với Cửu U Cung.

Liệt Thiên Thánh Chủ gần đây mới xuất quan, hiểu biết về tình báo có hạn, nhưng vẫn giả vờ như nắm chắc mọi chuyện, nói:

- Cửu U Cung ở sâu trong lục địa, ở vùng biển đối diện, có lẽ không kịp ra tay, huống hồ nghe nói, ánh mắt của Cửu U Cung đều tập trung tại trên người Nam Cung Thánh đang nắm giữ lực lượng Tà Thần.

Nhắc đến Nam Cung Thánh, lão quỷ cũng không nhịn được kinh ngạc.

- Thật sự là không tưởng tượng nổi, không ngờ Nam Cung Thánh lại có thể kế thừa lực lượng Thần Vị.

Trong lòng lão quỷ có vài phần cảm khái.

Hắn đột phá Huyền Quang Cảnh đã được vạn năm, nhưng đến bây giờ vẫn dừng lại tại Huyền Quang Cảnh sơ thành.

Còn một tiểu bối Vương Giả bình thường, không ngờ lại đạt được lực lượng Thần Vị, quả là cơ duyên mà.

Nếu như hắn có được một tia cảm ngộ Thần lực, e rằng có thể lập tức đột phá Huyền Quang Cảnh trung kỳ ngay.

- Hừ, đạt được lực lượng của Thần thì sao? Thất phu vô tội, mang ngọc có tội.

Liệt Thiên Thánh Chủ hừ lạnh một tiếng, trong lòng cũng có chút không cam lòng.

Nhưng nghĩ đến lợi ích trên người Triệu Phong, hắn liền trở nên kích động.

Triệu Phong chiếm được rất nhiều trân tài và khoáng thạch truyền thuyết trong bí phủ Cổ Thần, thậm chí còn có hai kiện Thứ Thần Khí.

Đôi mắt Liệt Thiên Thánh Chủ xoay chuyển, lập tức nói:

- Lão quỷ, đợi lát nữa ngươi đối phó với Từ lão quái, ta sẽ khống chế Triệu Phong, không để hắn có cơ hội sử dụng Mê Không Giới.

- Được.

Lão quỷ ngoài mặt đáp ứng, nhưng trong lòng thì biết rõ tâm tư của Liệt Thiên Thánh Chủ.

Mê Không Giới chính là đạo cụ phụ trợ, không yêu cầu cao đối với người sử dụng. Chỉ cần có trong tay, liền có thể sử dụng.

Nếu như Triệu Phong trực tiếp sử dụng Mê Không Giới để đào tẩu, bọn họ căn bản không thể truy đuổi kịp.

Mà Thứ Thần Khí Lục Thần Tiễn thì lại bất đồng, chỉ là một Vương Giả, căn bản không thể thúc dục được. Cho dù là Huyền Quang Cảnh sơ thành, cũng chỉ có thể phát huy được một nửa lực lượng của Thứ Thần Khí.

Mấy tháng sau, tại Vụ Nguyệt Đảo Vực.

Hải Yên Các hiện nay, quy mô còn hơn trước kia, thành viên lui tới như nước chảy.

Mỗi ngày, Bích Thanh Nguyệt đều tốn hao một lượng lớn thời gian, để đọc hết những tin tức tình báo mới nhất.

Tình báo biết được càng sớm, giá trị càng lớn, đây gần như là toàn bộ tin tức của tổ chức tình báo.

Đột nhiên, một luồng sức mạnh to lớn vô cùng mênh mông, bao trùm khắp toàn bộ Thủy Loan Thánh Địa.

Luồng lực lượng này, phảng phất như nghiêng trời lệch đất, khiến cho vạn vật đều thần phục.

Hết thảy thành viên của Hải Yên Các, dưới luồng lực lượng này, đều cảm nhận được một luồng áp lực mãnh liệt đè ép đến mức hít thở không thông.

Tu vi thấp hơn Vương Giả, thậm chí còn phun ra một ngụm máu tươi.

Thần sắc Từ lão quái tràn ngập kinh hãi, lập tức xông ra, nhìn về phía chân trời xa xa, nơi đó có hai luồng hư quang, một đen một trắng, không khỏi rung động.

Hai vị Thánh Chủ.

Một người trong đó, là Liệt Thiên Thánh Chủ của Địa Linh Điện, còn một vị Thánh Chủ khác thì vô cùng quỷ dị, khí tức còn mạnh hơn cả Liệt Thiên Thánh Chủ.

Khóe miệng Từ lão quái lộ ra một tia cay đắng, không ngờ trận chiến đầu tiên sau khi hắn đột phá Thánh Chủ, lại là loại tình huống này.

Bích Thanh Nguyệt thở sâu, cùng đi ra với hai vị Đại Đế khác bên trong Hải Yên Các.

Đồng thời chứng kiến hai hư ảnh tựa như Nhật Nguyệt trên bầu trời, trong lòng khó tránh khỏi trầm xuống.

Linh thức của Liệt Thiên Thánh Chủ quét qua, liền tìm được vị trí của Triệu Phong, ánh mắt không khỏi sững sờ.

Triệu Phong không phải đang bế quan ư? Tại sao lại ngủ.

Lão quỷ cũng đồng thời phát giác ra Triệu Phong vẫn còn ngủ say.

- Hừ, ta cảm thấy vị trí mắt trái của hắn có một luồng lực lượng cường đại, đang dần dần thức tỉnh.

Lão quỷ hừ lạnh một tiếng, truyền âm.

Liệt Thiên Thánh Chủ cười âm tà, nói:

- Vậy thì hãy để hắn vĩnh viễn không tỉnh dậy đi.

Từ lão quái chậm rãi bay lên, là thành viên của Hải Yên Các, hắn phải ngăn cản uy áp của Thánh Chủ, nói:

- Liệt Thiên Thánh Chủ, ngươi được tôn là Thánh Chủ, không ngờ lại ra tay với một hậu bối.

- Hừ, người thành đại sự, không cần câu nệ tiểu tiết.

Liệt Thiên Thánh Chủ không muốn giảng đạo lý với Từ lão quái, Huyền Quang Thánh Lực trong cơ thể vận chuyển, liền muốn ra tay.

Lão quỷ ở bên cạnh, ánh mắt bao quát chúng sinh.

Hắn căn bản không cần động thủ, thật sự là không thú vị mà.

Nhưng bỗng nhiên, lão quỷ biến sắc, lập tức quay đầu lại.

Ô...ô...ô...n...g!

Một đoàn lục quang kinh thiên, giống như sao chổi, bay thẳng mà đến, khí tức to lớn che trời lấp đất, va chạm với bọn họ.

Lão quỷ và Liệt Thiên Thánh Chủ rõ ràng cảm nhận được địch ý của đối phương, sắc mặt khẽ biến đổi.

Đồng thời, tất cả nhân viên của Hải Yên Các đều vô cùng khiếp sợ.

Khí tức của ba vị Thánh Chủ xen lẫn, sức mạnh to lớn vô hình khiến bọn hắn có cảm giác, thiên địa dường như muốn sụp đổ.

Không ngờ, thậm chí có ba vị Thánh Chủ giáng lâm Hải Yên Các.

Hết thảy thành viên đều chìm vào tuyệt vọng.

Ba vị Thánh Chủ, cho dù là Tông môn Tam Tinh bình thường, cũng không thể chống lại.

Chỉ thấy trong đoàn lục quang có một nam tử tướng mạo uy nghiêm hoàn mỹ, hai mắt như sao, mái tóc trắng tuyết bước ra.

Linh thức của hắn quét qua, ánh mắt liền tập trung về nơi mà Triệu Phong đang ngủ say.

Từ lão quái và Bích Thanh Nguyệt liếc nhìn nhau, bọn họ phát giác ra, vị Thánh Chủ này, dường như không phải là địch nhân.

Có lẽ, bọn họ còn có hi vọng.

- Lão phu là Liệt Thiên Thánh Chủ của Địa Linh Điện, các hạ là ai?

Liệt Thiên Thánh Chủ và lão quỷ đứng song song, mở miệng hỏi.

Vị Thánh Chủ trước mặt, uy nghiêm khí thế không phải bình thường.

Nhưng cho dù vị Thánh Chủ này là tới viện trợ Hải Yên Các, hắn cũng không sợ. Dù sao thì đối phương thoạt nhìn cũng là Thánh Chủ Mộc hệ, có lẽ không sở trường chiến đấu.

- Bát đại thế gia Đoan Mộc gia, Đoan Mộc Thanh.

Nam tử tóc trắng lạnh nhạt nói, đối mặt với uy áp khí tức của hai vị Đại Đế, đều không sợ hãi chút nào.

Bát đại thế gia?

Sắc mặt Liệt Thiên Thánh Chủ và lão quỷ thoáng co giật, giống như bóng da, khí thế xìu xuống.

Bát đại thế gia là gia tộc truyền thừa cổ xưa của Đại Càn Vương triều, lực ảnh hưởng khổng lồ, có ngàn vạn quan hệ với Vương triều.

Cho dù xếp hạng hiện nay của Đoan Mộc gia khá thấp, nhưng cũng không phải là đối tượng mà những siêu cấp đại Tông Tam Tinh có thể so sánh.

Huống chi, tại khu vực biên hải này, Địa Linh Điện chỉ là Tông môn Tam Tinh bình thường.

Từ lão quái và Bích Thanh Nguyệt lại càng khiếp sợ hơn, không ngờ vị Thánh Chủ này, lại là người của Bát đại thế gia.

Chẳng lẽ chủ nhân và Bát đại thế gia có quan hệ gì?

- Không biết Đoan Mộc Thánh Chủ tới đây là có chuyện gì?

Liệt Thiên Thánh Chủ mỉm cười hỏi.

Đối phương là Thánh Chủ của Đoan Mộc gia, nếu như cũng nhìn trúng lợi ích trên người Triệu Phong, như vậy thì vẫn còn thương lượng được.

Diện mục lão quỷ trầm xuống, nhưng lại không làm gì được.

- Ta chỉ tới đây tìm đồ nhi của ta mà thôi.

Đoan Mộc Thanh nhìn thẳng vào hai người, mái tóc trắng không gió tự lay động.

- Đồ nhi?

Liệt Thiên Thánh Chủ nao nao, từ khi Đoan Mộc Thanh đến đây cho đến bây giờ, hắn liền phát hiệnlinh thức của Đoan Mộc Thanh, đều quan sát Triệu Phong.

Bởi vậy, hắn cho rằng, đối phương cũng muốn lợi ích trên người Triệu Phong.

Không ngờ rằng, Đoan Mộc Thanh lại đến đây tìm đồ đệ.

Đồ đệ?

Khóe miệng Liệt Thiên Thánh Chủ thoáng co giật, trong lòng trầm xuống.

Chẳng lẽ, Triệu Phong là đồ đệ của Thánh Chủ của Đoan Mộc gia?

Làm sao có thể? Triệu Phong sao có thể có quan hệ với Đoan Mộc gia được?

Tin tức quan trọng như vậy, tại sao nhân viên tình báo của Địa Linh Điện lại không nói với hắn?

Như vậy, nếu như bọn hắn ra tay với Triệu Phong, cũng chính là đắc tội với Đoan Mộc gia.

- Không sai, đồ nhi của ta gọi là Triệu Phong.

Vẻ mặt Đoan Mộc Thanh đầy tự tin, đi đến bên cạnh Từ lão quái, nhìn về phía Liệt Thiên Thánh Chủ và lão quỷ.

Từ lão quái thì mừng rỡ như điên, thật không ngờ rằng, chủ nhân lại có quan hệ với Đoan Mộc gia.

Bích Thanh Nguyệt thì nhẹ nhàng thở ra một hơi, trong lòng lại càng thêm sùng kính đối với chủ nhân.

Những thành viên bên dưới vẫn còn đang ngây ngẩn, chợt như tỉnh mộng, thần sắc tràn ngập kích động.

- Thái Thượng Trưởng lão, không ngờ lại là người của Đoan Mộc gia.

- Đây chính là Bát đại thế gia của Đại Càn Vương triều.

- Thánh Chủ của Đoan Mộc gia tới cứu chúng ta rồi.

Sắc mặt của Liệt Thiên Thánh Chủ và lão quỷ càng thêm âm trầm khó coi, ngây người tại chỗ. Nếu như đánh nhau, bọn hắn tuyệt đối chiếm ưu thế.

Nhưng bọn hắn lại không thể động thủ, cũng không dám động thủ.

- Chúng ta chỉ đi ngang qua đây mà thôi, cũng không phải đến quấy rầy.

- Đoan Mộc Thánh Chủ, cáo từ.

Hai đại Thánh Chủ trao đổi thần sắc, thở dài thật sâu, vẻ mặt tràn ngập bất đắc dĩ, cuối cùng cũng từ bỏ, chuẩn bị rời khỏi đây.

Mà lúc này, trong mật thất, đầu Triệu Phong thoáng nghiêng qua một bên, mái tóc vàng nhạt trên đầu trôi nổi trong không trung.

Một luồng sóng vàng vô hình, tản ra khắp bốn phía, kéo dài đến vô hạn.

Luồng gợn sóng này, không phải chân nguyên, cũng không giống ý chí linh hồn.

Nhưng lại xuyên qua thân thể của tất cả mọi người ở đây.

Hết thảy cường giả, đều khẽ run một trận, trong lòng kinh ngạc bất định.

Lúc bị luồng sóng vàng này đảo qua, bọn hắn có cảm giác như toàn bộ bí mật trên người, đều bị bại lộ, không còn giữ lại chút nào.

Hai vị Thánh Chủ nhìn thật sâu về nơi Triệu Phong bế quan, có vài phần nghi hoặc, liền nhanh chóng rời đi.

Mà moi người của Hải Yên Các thì đều nhẹ nhàng thở ra, hơn nữa vô cùng kinh hỉ.

Đoan Mộc Thanh chậm rãi hạ xuống, mừng rỡ nói:

- Lần này lột xác, Mâu Thần của Triệu Phong,sẽ càng cường đại hơn.