Chúa Tể Chi Vương

Chương 911: Hồn Thể



Đoan Mộc Thanh chậm rãi hạ xuống, nhìn về phía mật điện mà Triệu Phong đang ngủ say, mừng rỡ nói:

- Lần này lột xác, Thần Mâu của Triệu Phong sẽ càng cường đại hơn.

Lúc ở Huyền Chân Thánh Tông, Đoan Mộc Thanh đã tận mắt nhìn thấy mắt trái của Triệu Phong lột xác cường đại.

Mà lúc đó, Triệu Vũ Phi có được Tiểu Thế Giới và Tàn linh Tử Thánh trợ giúp, vậy mà vẫn không thể chống đỡ nổi huyết mạch đồng tử và linh hồn bí thuật của hắn.

Chẳng qua vừa rồi, trong lúc vô tình, Triệu Phong tản mát ra năng lượng chấn động, không giống linh hồn, nhưng lại xuyên thấu vật chất, lại càng không có quy tắc áo nghĩa, khiến Đoan Mộc Thanh không thể đoán ra được.

- Lần trước Thần Mâu của Triệu Phong lột xác, đạt được ý chí linh hồn tăng trưởng, không biết lần này sẽ phát sinh biến hóa gì.

Đoan Mộc Thanh cười ấm áp, vô cùng chờ mong.

- Đoan Mộc Thánh Chủ mời vào.

Bích Thanh Nguyệt vội vàng nghênh tiếp, không dám khinh thường.

Vị Thánh Chủ này là người của Đoan Mộc thế gia, còn là sư phụ của chủ nhân.

Mà đối phương còn giải cứu Hải Yên Các vào tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc.

Ngay cả Liệt Thiên Thánh Chủ và một vị Thánh Chủ khác, cũng bị chấn nhiếp mà rời đi.

Đều là Thánh Chủ, nhưng Từ lão quái chỉ có thể đứng sau Đoan Mộc Thanh mà thôi.

- Đoan Mộc Thánh Chủ, đồ đệ của ngài vẫn còn đang bế quan.

Bích Thanh Nguyệt nở nụ cười áy náy, nói.

- Hắn đã ngủ say bao lâu rồi?

Đoan Mộc Thanh hỏi thăm.

- Gần một năm rưỡi rồi.

Bích Thanh Nguyệt thành thật trả lời.

Thần sắc Đoan Mộc Thanh thoáng rung động, không ngờ Triệu Phong đã ngủ say lâu như vậy, còn nhớ rõ lần trước cũng chỉ mấy tháng mà thôi.

- Ta ở lại đây, chờ Triệu Phong tỉnh lại.

Sau đó, Đoan Mộc Thanh liền tiến vào.

Toàn bộ thành viên của Hải Yên Các, lập tức cảm thấy tiền đồ như gấm.

Có quan hệ với Bát đại thế gia, sẽ không còn thế lực nào có thể ngăn cản Hải Yên Các phát triển được.

Một luồng nhiệt huyết, bắt đầu thiêu đốt trong ngực người trẻ tuổi này.

Sau khi Liệt Thiên Thánh Chủ và lão quỷ rời đi, cảm xúc vô cùng oán giận, những nơi bọn hắn đi qua, đều trở nên u ám, phong bạo nổi lên bốn phía, giống như thiên băng địa liệt.

- Lão gia hỏa này, về sau có làm việc thì trước hết hãy tra rõ ràng đã.

Ánh mắt lão quỷ trở nên lạnh lùng, một luồng khí tức âm trầm tản ra, giận dữ rời đi.

Hắn tốt xấu gì cũng sống một mình, từ trước đến nay đều bế quan ẩn cư.

Mà Liệt Thiên Thánh Chủ thân ở Tông môn, lại có tổ chức tình báo, không ngờ vẫn mơ hồ như vậy.

Sau khi Liệt Thiên Thánh Chủ trở về Địa Linh Điện, lập tức giận dữ, toàn bộ Địa Linh Điện đều lâm vào bối rối.

Phần lớn mọi người, đều không biết tại sao Thái Thượng Trưởng lão lại giận đến tím mặt.

- Tấn Quang Đại Đế, điều tra chi tiết Triệu Phong thật triệt để cho ta, triệt để điều tra.

Liệt Thiên Thánh Chủ giận dữ đến mức hư không rung chuyển, gằn giọng nói.

Phía dưới, một vị Đại Đế trẻ tuổi quỳ trên mặt đất, toàn thân run rẩy.

Dưới sự phẫn nộ của Thánh Chủ, hắn cảm thấy bốn phía như có lôi đình phong bạo oanh tạc, còn mình thì đã bước nửa bước vào Quỷ Môn quan.

- Vâng, Thái Thượng Trưởng lão, ta nhất định sẽ điều tra triệt để toàn bộ tình báo liên quan đến Triệu Phong.

Tấn Quang Đại Đế run rẩy nói.

Ba tháng sau, Liệt Thiên Thánh Chủ đã nhận được một phần tình báo, linh thức của hắn vừa quét qua, tâm thần không khỏi run lên mãnh liệt.

Ngày đó, sau khi Trương Huyền Động của Địa Linh Điện rời khỏi, không ngờ Đại Đế của Thiết gia lại hàng lâm Vạn Thánh Tông.

- Thân mang huyết mạch của Thiết gia.

Tâm thần Liệt Thiên Thánh Chủ thoáng run.

Lại là Bát đại thế gia.

Thực lực của Thiết gia là đỉnh cao trong Bát đại thế gia, có thể sánh ngang với siêu cấp đại Tông Tam Tinh đỉnh phong.

- Thánh Chủ Cửu U Cung, Cửu U Ma Chủ, hàng lâm Vương Hầu phủ, mang Triệu Phong đi?

Biểu lộ của Liệt Thiên Thánh Chủ đã kinh ngạc đến mức thâm trầm, cuối cùng là rung động.

Cửu U Ma Chủ đã tới Đảo Vực phụ cận, tin tức trọng yếu như vậy mà đến bây giờ mới tra được, cái tổ chức tình báo này quả là một đám phế vật.

Trọng điểm chính là.

Cửu U Ma Chủ và Triệu Phong có dấu vết chiến đấu kịch liệt, cuối cùng Triệu Phong trở về, còn Cửu U Ma Chủ thì mất tích.

Tờ giấy ghi chép tình báo lập tức biến thành tro bụi.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Đoan Mộc Thanh ở lại Hải Yên Các, cách nơi Triệu Phong bế quan không xa, cứ qua một thời gian ngắn, lại dùng linh thức quan sát tình huống của Triệu Phong.

Hiện nay, Triệu Phong đang ngủ say, cứ cách một đoạn thời gian, thân hình lại khẽ động một chút.

Một mái tóc vàng nhạt, tựa như Thánh quang, khiến người khác có cảm giác như siêu thoát phàm trần.

Trong không gian mắt trái.

Triệu Phong sớm đã khôi phục ý thức yếu ớt, chứng kiến toàn bộ biến hóa.

Lúc đầu, ở sâu trong hồ nước Đồng lực màu xanh da trời, xuất hiện một tia kim quang, khiến mặt nước gợn sóng lăn tăn.

Sau đó, một chuỗi hào quang màu vàng nhạt đứt quãng, từ trong đó tản ra.

Những sợi quang tuyến kim sắc đột nhiên xuất hiện này, không phải là ý chí Đồng lực.

Triệu Phong quan sát hồi lâu, nhưng cũng không phân biệt được lai lịch của nó.

Mà theo tia sáng này chiếu xạ, tử sắc vụ hải trên hồ nước màu xanh da trời này, đã có một bộ phận trở nên nhạt đi, mặc dù rất nhỏ và yếu ớt, nhưng Triệu Phong vẫn cảm giác được.

Kể cả vụ hải, Phong Lôi thuộc tính, đều giảm bớt.

Lúc đầu, Triệu Phong còn chấn động, chẳng lẽ lần này Thần Mâu dị biến, lại khiến cho ý chí linh hồn của hắn giảm xuống?

Nhưng theo chuỗi hào quang màu vàng xuất hiện, đã biến thành từng sợi nhỏ.

Vụ hải tử sắc biến mất càng lúc càng nhiều, hắn cảm giác, linh hồn và ý chí của mình, lại không hề suy yếu.

Vậy vụ hải tử sắc biến mất đi đâu?

Triệu Phong chỉ có thể yên lặng chờ đợi.

Mặt hồ càng lúc càng nhiều hào quang màu vàng, sau đó hình thành từng chùm tia sáng nguyên vẹn, chiếu xạ lên vụ hải tử sắc.

- Lực lượng Lôi Kiếp, biến mất rồi?

Triệu Phong không nhịn được mà kinh hãi thốt lên.

Vụ hải tử sắc này dù sao cũng là kết quả do Thần Mâu dị biến, bị kim quang khiến cho tiêu tán, như vậy còn chấp nhận được.

Nhưng lực lượng Lôi Kiếp biến mất, lại khiến Triệu Phong không thể bình tĩnh nổi.

Lực lượng Lôi Kiếp đối với vạn vật, đều có khả năng khắc chế nhất định, vậy mà không ngờ cũng bị tiêu tán.

Lực lượng Lôi Kiếp vẫn là đòn sát thủ của hắn, trong vô số giao chiến nguy hiểm, đều tạo nên chiến công.

Triệu Phong còn trông cậy vào nó, để chống cự lại Thần Kiếp Lôi Phạt sau này.

Thời gian trôi qua, lực lượng Lôi Kiếp và Hồn Hải tử sắc, đều chậm rãi tiêu tán.

- Không đúng, ý chí linh hồn của ta không hề yếu đi, ngược lại còn có chút khác thường.

Triệu Phong bỗng nhiên phát giác có điều dị thường.

Ý thức của hắn, sau khi trải qua Thần Mâu dị biến, đã dần trở nên rõ ràng.

Mới đầu, Triệu Phong chỉ có thể quan sát sơ bộ, nhưng hiện nay, hắn đã có thể cẩn thận cảm nhận rồi.

Hồn Hải tử sắc đã biến mất hai thành, ý chí linh hồn của hắn cũng không hề yếu đi, ngược lại còn có vài phần tăng cường, chẳng qua là rất yếu ớt mà thôi.

Nếu không phải là cảm thụ khác thường đến từ linh hồn, Triệu Phong cũng không thể phát giác ra được.

Nhìn hồ nước màu xanh da trời, kim quang càng lúc càng thịnh, giống như có thứ gì đó, đang sắp sửa trồi lên.

Một ngày nọ, kim quang đột nhiên tăng lên vài phần, Triệu Phong đã có thể nhìn thấy rõ một đoàn quang ảnh vặn vẹo bên dưới hồ nước.

Tại Hải Yên Các, linh thức của Đoan Mộc Thanh vẫn một mực quan sát Triệu Phong.

Triệu Phong lúc này, bất kỳ là kẻ nào nhìn thấy, đều không thể dời ánh mắt đi được.

Mái tóc của hắn đều là màu vàng, không một sợi khác màu nào, mà hào quang kim sắc phát ra, lại khiến cho ngay cả Thánh Chủ cũng phải kinh ngạc.

Ngay cả Tiểu Tặc Miêu thần bí, cũng không may mắn thoát khỏi.

Dưới tia sáng này thẩm thấu, toàn thân nó liền cảm thấy khó chịu, liền trực tiếp tiến vào Mê Không Giới.

- Xem ra Thần Mâu của Triệu Phong dường như đã thức tỉnh sức mạnh rồi.

Đoan Mộc Thanh không nhịn được mà sợ hãi thán phục, nếu không phải thức tỉnh thì Triệu Phong cũng sẽ không ngủ say một thời gian dài như vậy.

Trong không gian mắt trái.

Ý thức của Triệu Phong ngốc trệ, nhìn chằm chằm vào trên mặt hồ nước màu xanh da trời, chỉ thấy một khối hình cầu kim sắc.

Hào quang lấp lánh bao la, giống như hào quang kim sắc trong không gian mắt trái.

Bên trên khối cầu này tản ra một luồng khí tức Thái Cổ từ cổ chí kim đều không thay đổi, khiến Triệu Phong có chút cảm giác quen thuộc.

Toàn thân khối kim cầu tản mát quang văn kim sắc nhàn nhạt, nhưng có thể xuyên thấu hết tất cả.

Xuyên qua vụ hải dày đặc, chiếu xa đến hồ nước màu xanh da trời.

Trên hồ nước, trôi nổi vụ hải tử sắc, tốc độ biến mất nhanh gấp mấy lần trước kia.

Mà khối kim cầu trôi nổi trên mặt nước màu xanh da trời, đột nhiên hình thành một cái vòng xoáy.

Phốc…

Hồ nước màu xanh da trời, xuất hiện từng vòng xoáy, không ngừng rót vào trong kim cầu, sau đó biến mất, không thấy gì nữa.

Bỗng nhiên, một trận cảm giác tê dại sâu sắc, từ linh hồn ập đến, ý thức của Triệu Phong có chút mơ hồ.

- Linh hồn của ta…

Triệu Phong đem toàn bộ cảm giác của mình, tập trung trên linh hồn, lập tức kinh hãi giật mình.

Hắn phát hiện linh hồn của mình, đang chậm rãi ngưng thực.

Trên đó, ngẫu nhiên phát ra một tia lôi điện.

Triệu Phong chỉ cần liếc mắt liền nhận ra, đây không phải là Lôi điện bình thường, mà là Lôi lực Thần Kiếp.

- Chẳng lẽ, những vụ hải tử sắc này biến mất, còn có lực lượng Lôi Kiếp bị dung nhập vào linh hồn của ta?

Triệu Phong kinh hãi giật mình, không thể bình tĩnh nổi.

Mặc dù Hồn Hải tử sắc, vốn là lực lượng linh hồn được sinh ra từ hồ nước màu xanh da trời.

Thế nhưng, lực lượng Lôi Kiếp lại dung nhập vào linh hồn.

Triệu Phong chỉ có thể cảm thấy bản thân không thể tưởng tượng nổi.

Hắn chợt nhớ tới, trong trí nhớ của mình, có một tin tức tương đồng.

Thế gian này, ngoại trừ thể chất và huyết mạch ra, còn có một loại tiến hóa cực kỳ hi hữu, không hề thua kém những huyết mạch hàng đầu trên Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.

Bởi vì loại Hồn Thể này, cực kỳ hiếm thấy, không thể nghiên cứu, có tốt có xấu, thậm chí bị coi như một loại bệnh của linh hồn, bởi vậy không nhiều người biết được.

Có phải là trời sinh hay không, Triệu Phong cũng không biết, nhưng linh hồn của bản thân hiện nay, đã có chút đặc thù.

Nếu đã không nghĩ ra thì Triệu Phong cũng không thèm nghĩ nữa.

Ít nhất, hắn biết rõ, Hồn Hải tử sắc và lực lượng Lôi Kiếp đều không biết mất, mà là sát nhập vào linh hồn.

Chẳng qua, Triệu Phong lại không tìm thấy Phong chi Đồng lực của mình.

Không biết qua bao lâu sau, Hồn Hải tử sắc đã triệt để biến mất, trong không gian mắt trái đen kịt, chỉ còn lại khối kim cầu và hồ nước Đồng lực màu xanh da trời.

Thể tích hồ nước, đã thu nhỏ lại đến 500 trượng, toàn bộ đã bị kim cầu hấp thu.

400 trượng, 300 trượng,… 100 trượng…

Hồ nươocs màu xanh da trời, đã triệt để biến mất, bị kim cầu hấp thu sạch sẽ, nhưng thể tích kim cầu lại không biến hóa chút nào.

Ô...ô...ô...n...g!

Khối kim cầu thần bí, lập tức tách ra một tầng gợn sóng kim sắc, xuyên thấu toàn bộ, thậm chí xuyên thấu cả không gian, chiếu rọi ra ngoại giới, kéo dài vô hạn.

Triệu Phong biết rõ, lần lột xác này cũng không tệ lắm.

Chỉ là, hắn còn chưa rõ ràng, không biết khối kim cầu này có gì huyền bí.

Thần Mâu lột xác, rốt cuộc mang đến cho hắn điều gì.

Tại đất liền Đại Càn Vương triều, trong một động phủ yên tĩnh.

Một thiếu nữ áo trắng, đang nhắm mắt vẽ tranh.

Bỗng nhiên, nàng giống như bị một luồng trùng kích cường đại, đột nhiên mở mắt, khóe miệng tràn ra máu tươi.

Đó là một đôi đồng tử trống rỗng, phảng phất đôi mắt có thể xuyên thấu hết thảy mọi thứ.

- Sư tôn nói không sai, quả nhiên là Thần Mâu.

Thiếu nữ cúi đầu nhìn về phía bức họa trên tay, đó là một gã nam tử tuấn mỹ, mái tóc và mắt đều là màu vàng kim, tựa như hổ phách tinh túy, có thể nhìn thấu hết thảy bất kỳ bí mật nào.

Tại một vùng trúc hải xanh biếc tĩnh mịch.

Một lão giả và một thiếu nữ dung nhan điềm tĩnh, đang ngồi đánh cờ với nhau.

Lão giả dường như đang kiệt lực suy nghĩ, không biết bước tiếp theo nên làm gì.

Bỗng nhiên, hai mắt hắn biến thành một màu mờ đục, giống như Địa Ngục Luân Hồi tội ác sa đọa, một tia hắc sắc đang chậm rãi xoay tròn.

- Đồ nhi, hôm nay dừng ở đây thôi.

Hai mắt của lão giả đã khôi phục bình thường.

- Sư phụ, đánh cờ thì ngài vĩnh viễn không phải là đối thủ của ta, ha ha.

Thiếu nữ điềm nhiên cười, dung nhan tuyệt mỹ vô cùng, ngay cả trúc hải xung quanh dường như cũng phải lắc lư chấn động.