Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con

Chương 41: Hoan Ái (2)



- Vợ à, em nôn nóng thế sao? Ướt cả tay rồi

Tiết Nhu không đồng ý nhưng cô vẫn không ngăn cản anh. Ngược lại cố ý phát ra vài tiếng "ưh ah" tăng cảm hứng cho anh. Anh không nói một lời tuột hẳn chiếc quần nhỏ của cô xuống tận đầu gối, hai ngón tay cưng nựng cô bé nhạy cảm. Chất nhầy bên trong đã chảy ướt đẫm tay anh nhiễu xuống tấm drap giường. Khang thật sự rất bất ngờ, bình thường cô đè anh ra rồi làm, chẳng có khởi đầu khoái cảm gì cả. Hôm nay anh muốn thử không ngờ lại kích thích thế.

Cậu em bên trong từ lúc nào đã thẳng đứng bên trong đũng quần. Tiết Nhu đột nhiên bật cười thành tiếng, cô đưa tay mò vào trong nắm lấy cậu em, Khang kinh ngạc đơ mất vài giây. Không phải cô đang ngủ à?

Tiết Nhu ngẩng đầu nhìn Khang:

- Anh tính mặc quần luôn à?

Khang phải mất vài giây để load câu hỏi của cô, rất nhanh anh đã cởi bỏ chiếc quần đùi trên người. Tiết Nhu cưng nựng cậu em, gương mặt cô mừng rỡ:

- Đã một ngày không được bóp rồi, nhớ chị không?

Khang dở khóc dở cười, anh phải thán phục sự nhây lầy của vợ mình. Anh mặc cho Tiết Nhu có bóp thế nào, vì từ lúc cưới đến giờ cô vẫn rất yêu thích cậu em này, vẫn rất thích bóp.

Hai ngón tay anh ma sát vùng ngoài khiến cô bé nhạy cảm rỉ rất nhiều nước, hai ngón tay hư hỏng nhẹ nhàng chậm rãi chui vào mật động khít nghịt nóng hổi. Nơi bên trong nhất thời không thích ứng được mà co bóp dữ dội kẹp chặt hai ngón tay anh.

- Em không cần căng thẳng thế.

Anh nhẹ nhàng an ủi Tiết Nhu, đôi mắt cô ươn ướt:

- Sao ngón tay nó đau hơn cục cưng của em vậy?

Khang rút hai ngon tay ra, anh lau vài giọt nước mắt trên khóe mi cô:

- Ngoan không khóc, lần trước là không biết nhưng nếu làm ngón tay trước nó sẽ rộng hơn, dễ thích nghi hơn.

Nghe anh nói vậy Tiết Nhu gật đầu. Cô cố gắng hạ hỏa cơ thể, cô giữ bình tĩnh không căng thẳng.

Khang một lần nữa cho hai ngón tay chầm chậm đút vào, nó vẫn rất khít, nhưng có vẻ nó đang thích nghi từ từ.

Từng động tác ra vào từ nhẹ nhàng đến gấp gáp. Trong vô thức cô dang rộng hai chân, anh nhanh chóng chen vào giữ ngồi, một tay anh làm sướng cho cô bé nhạy cảm, một tay anh xoa bóp một bên ngực cô. Phải nói đây là lần đầu vợ chồng cô chơi kiểu này nên còn hơi lóng ngóng.

Bàn tay bên dưới liên tục ra vào, dường như đã thích nghi, sự ra vào liên tục mạnh đến mức có thể nghe tiếng "bạch bạch".



Hơi thở Tiết Nhu càng trở nên gấp gáp. Trước mắt cô đã mân mê hình ảnh đêm đầu tiên cả hai hoan ái. Cô nhớ đến sự nhiệt huyết của Khang khi đấy mà tự động rên lên vài tiếng ư a ám muội. Càng nghĩ, cô càng rên rỉ lớn hơn, tiếng rên rỉ ấy đã làm đầu ốc Khang bấng loạn. Anh thúc nhanh tiến độ ra vào của bàn tay. Càng nhanh Tiết Nhu càng rên rỉ một cách mất khống chế.

Thật ra là phòng cách âm nên anh không ngại cô rên lớn, mấy hôm trước là mẹ mấy ngủ, biết vợ chồng anh còn thức nên mẹ mới lên chọc ghẹo, không ngờ nói bừa thành trúng.

Tiếng "bạch bạch" kêu càng lúc một lớn và nhanh. Tiếng ư a cùng hơi thở bấng loạn cũng tăng nhanh theo. - Ahhh...- Tiết Nhu giật nảy người, chất nhầy nóng hổi tràn ra ướt đẫm mảng drap lớn.

Tiết Nhu thở hì hộc, dù thế cô vẫn thúc giục Khang đưa cậu em vào. Khang cũng không chần chừ, anh vuốt ve cậu em vài cái rồi từng chút một cho nó vào bên trong. Cô bé nhạy cảm kia nhìn thấy cậu em đã biết là người quen, nó co giãn đúng kích cỡ khiến anh hưng phấn. Cậu em chậm rãi tiếng vào, ấy thế mà Tiết Nhu lại chủ động hẩy mông một cái nuốt trọn cậu em kia.

Thật sự mà nói cô thích nhất là lúc mở đầu đút cậu em vào thế này, từng chút chậm rãi rồi đến ngưỡng cuối lại tăng vọt đi hết một cây. Nói ra thì ngại thật nhưng cậu em của Khang không phải dạng nhỏ. Mỗi lần lút cán thế này, đầu nó y như chạm vào nơi khoái lạc nhất bên trong cô.

Tiết Nhu không hối anh nữa, cô đưa tay lên ý định muốn Khang kéo dậy. Anh hiểu ý liền nắm lấy tay cô nhẹ nhàng kéo con heo lười biếng ngồi dậy, vừa ngồi dậy câu đầu tiên cô nói là:

- Để cô cậu ở bên nhau xíu nữa đi, nó đang chạm đến nơi em thích nhất.

Khang thật không thể ngờ vẻ mặt ngây thơ kia lại có thể nói ra những lời dâm đãng đến thế. Tiết Nhu nhe răng cười:

- Em có tập yoga rồi không cần lo đau lưng giữa chừng đâu hihi.

Anh thật không dám tin đấy, vợ anh thế mà cũng tìm hiểu kĩ quá nhỉ.

Anh không nói thêm gì nữa, bàn tay đỡ lấy đầu cô rồi ngang nhiên cướp lấy hơi thở của cô. Tiết Nhu ôm cổ anh, cô đưa lưỡi ra phối hợp với anh rất ăn ý. Nụ hôn ướt át kéo dài, bên dưới đã có sự kích thích. Anh một tay giữ ngay lưng cô, một tay giữ chân cô bắt đầu hẩy mạnh. Từng cái thúc mạnh khiến cô phải rên lên tiếng "ưm..." khi đang trong nụ hôn. Cô nút mạnh môi anh rồi bất chợt bị phía dưới thúc mạnh mà tiếp tục lệch nụ hôn, miệng phát ra âm thanh ư a miết.

Từng tiếng rên ấy như đang tiếp sức cho anh, anh đặt Tiết Nhu nằm xuống giường, hơi thở nóng ran phả liên tục vào người cô. Thoát khỏi nụ hôn, anh dường như đã toàn tâm toàn ý tập trụng vào bên dưới, anh nâng sống lưng cô lên cao, để hai chân cô gác lên vai mình, bàn tay trượt nhẹ trên lưng cô đã có thể khiến nó ra vào liên tục, từng cú thúc khiến Tiết Nhu cứ phải "a" lên tiếng rên dài.

Chất nhầy lúc này đã bắt đầu rỉ giọt, Khang biết anh sắp đến cực hạn rồi. Anh càng thúc nhanh hơn nữa. - Aaaaa... - Một tiếng kéo dài của Tiết Nhu, **** **** búng thẳng vài cổ tử cung dội ra, chất nhầy trắng đục không đợi cậu em ra mà đã tràn trề ra ngoài, cô ưỡn bụng ngã cổ ra sau mệt nhọc nằm trên giường. Cũng như Khang, cô đã lên đỉnh là thứ hai rồi. Thật sự hôm nay hai hiệp còn mệt hơn hai trận hôm qua đấy.

Tiết Nhu thở một cái mệt nhọc. Nhìn số nước nhầy đang tràn ra, anh dám cá không chỉ có **** ***** mà còn có cả mật dịch, Khang khẽ cười:

- Hôm nay em lấy đâu ra nhiều nước thế?

Tiết Nhu lườm anh một cái béng lẹng, cô dang tay ra:

- Chỗ đó đau quá, không đi nổi rồi. Mau bồng bổn cung đi tắm đi...



Khang bật cười, anh nghĩ là cô đang giỡn, vì thường ngày gần cả chục trận cô không si nhê gì, hôm nay chỉ mới hai hiệp cô đã la đau?

Anh gạt tay cô ra:

- Đi nổi thì tự đi đi.

Tiết Nhu nhăn mặt, cô tức giận chỉ vào nơi đau rát của mình:

- Mày nhìn đi, nó đã đỏ rát lên hết rồi. Mày chơi xong tính không chịu trách nhiệm à?

Khang nhíu mày, quả thật nó đỏ hơn mọi khi rồi. Nhưng anh vẫn không tin đâu, anh bước xuống giường đứng nhìn cô:

- Xuống đây đi thử tao xem.

Kìa? Vậy là không tin cô à? Tiết Nhu thoáng chốc cảm thấy tổn thương ứa nước mắt, mấy lần trước cô không bị thật nhưng lần này nó đau nó rát kiểu gì ý. Nhấc chân không nổi luôn. Cứ như là hôm nay bị quả báo của mấy hôm trước tụ lại vậy.

Khang nhìn vẻ mặt vặt vẹo của cô như thể nhấc cái chân lên cũng là điều khó khăn. Anh lúc này mới cảm thấy lo lắng bay lên giường ôm cô:

- Không đi nổi thật à?

Anh vừa lau nước mắt cho cô vừa hỏi, Tiết Nhu ấm ức muốn đẩy Khang ra:

- Mày tránh ra đi... Tao không cần mày quan tâm nữa...

Lúc nào cũng vậy... Phải thấy cô vặn vẹo khó khăn mới thật sự tin lời cô. Lẽ nào lời nói của cô chẳng có chút giá trị nào sao?

Khang vẫn mặc cho cô đánh mình chỉ biết là anh đã làm sai với con bầu này rồi...

Anh ván những lọn tóc bết dính ra sau, rồi cúi xuống bồng Tiết Nhu lên:

- Ngoan nào công chúa nhỏ của tôi ơi, tôi biết tôi sai rồi cô đừng khóc nữa. Vậy nhé, đợi cô khỏe hơn một chút muốn đánh muốn giết, tôi đều chiều cô được không?

Lời Viễn Khang ngọt như mía lùi, anh ôm cô vào phòng tắm, xả bồn nước ấm. Tiết Nhu ôm cứng lấy cô anh. Cô thủ thỉ bên tai anh:

- Chồng ơi, hình như em sắp liệt giường như mấy chị nữ chính trong truyện rồi... Hic... Anh cũng phải như mấy anh nam chính cưng chiều em như nữ hoàng đấy...