Sủng Chứng - Mộc Vũ Nguyện

Sủng Chứng - Mộc Vũ Nguyện
Số Chương: 91 chương
Trạng thái: Hoàn thành

Đánh giá: 8.8/10 từ 8 lượt

Nội dung truyện Sủng Chứng - Mộc Vũ Nguyện

Tại Lâm thành, Ngu Thanh Vãn là một mỹ nhân ốm yếu có tiếng, như một đóa kiều hoa được nuôi trong nhà ấm, mang khí chất thanh cao thoát tục. Có người nói đùa, có khi cô đi được hai bước thì bị gió thổi bay.

Cho đến khi nhà họ Dung - nhận nuôi cô - trong một đêm liền phá sản.

Ông cụ Dung đột ngột phát bệnh tim mà qua đời, khiến cô con gái nuôi Ngu Thanh Vãn suýt bị đuổi ra khỏi nhà, trở thành trò cười ở Lâm thành.

Tại lễ tang, Ngu Thanh Vãn gặp được đầu sỏ một tay thao túng khiến Dung thị phá sản.

Tại nghĩa trang, mưa bụi bay bay, một người đàn ông bước từ Cayenne xuống. Anh mặc bộ vest đen, cơ thể cao lớn, cảm giác áp bách mạnh mẽ, như Diêm Vương xuất thế.

Những người từng khinh nhục, phản bội hắn giờ chỉ còn Ngu Thanh Vãn.

Trong mưa, cô quỳ gối trước mộ, cơ thể gầy yếu run bần bật nhưng không ai dám bung dù che cho cô.

Hắn hơi gầy khom người xuống, bóp chặt cằm cô, ép cô quay mặt về phía bia mộ.

Cảm nhận được thân thể đang run rẩy của cô, Hạ Thành nở nụ cười vừa tàn nhẫn vừa thỏa mãn, anh ghé vào tai cô nói: " Chỗ dựa của em cuối cùng cũng sụp đổ rồi"

"Mà em, chỉ có thể cầu xin tôi."

Ngu Thanh Vãn cắn môi, bỗng nhiên nghiêng đầu, cắn thật mạnh lên tay anh.

Cô giương mặt lên, gằn từng chữ: " Anh nằm mơ."

Cho đến khi máu tươi nhè nhẹ chảy ra, Hạ Thành vẫn chưa buông tay.

Anh cười lạnh như băng "Đáng tiếc, em không còn sự lựa chọn nào khác."

***

Vào một ngày nào đó, bộ tranh của tân họa sĩ Ngu Thanh Vãn nổi tiếng trên internet.

Cô gái trong tranh mặc bộ sườn xám màu đen dệt nổi, da trắng như tuyết, vòng eo thon nhỏ một tay cũng có thể ôm hết.

Trong hội đấu giá, bức tranh giúp Ngu Thanh Vãn thành danh được moitj người thần bí mua vêg với giá trên trời - một trăm triệu đô la Mỹ.

Hôm sau,cánh truyền thông bất ngờ chụp được người cầm quyền của nhà họ Hạ xuất hiện ở triển lãm tranh của Ngu Thanh Vãn.

Một phóng viên dũng cảm tiến lên: "Xin hỏi Tổng giám đốc Hạ, điểm gì trong bức tranh này níu giữ ngài lâu như vậy? "

Hạ Thành nhìn chằm chằm bức tranh không rời mắt: "Tác giả."

"Kia..."

Anh lười nhác giương mắt, giọng nói không kiên nhẫn: " Bà xã vẽ tôi, có vấn đề?"

"Vậy anh dùng một trăm triệu đô la Mỹ mua để.... "

"Dỗ vợ "

***

Trên mạng thi nhau để lại bình luận, nhắn lại nổi lên bốn phía, đều xót thương người đẹp mảnh mai như thế nào mà lại rơi vào tay Diêm Vương Hạ Thành. Chắc chắn là bị ép buộc.

"Người đẹp ốm yếu này rơi vào tay vị kia nhà họ Hạ khẳng định không đến hai ngày bệnh sẽ càng nặng hơn đi?"

Thẳng đến không lâu sau, lại có một bộ ảnh chụp truyền ra.

Trong ảnh chụp, người cầm quyền nhà họ Hạ hung tàn đang nửa ngồi xổm xuống, bưng bát thuốc, kiên nhẫn mà đút thuốc cho người đẹp ốm yếu kia, cổ tay áo bị dính thuốc cũng không để ý.

Anh còn nhẹ giọng dỗ dành: " Vãn Vãn ngoan, uống thêm một ngụm."