Thời điểm Trần Minh Quân quyết định không bán liệu thương dịch thành phẩm, hắn đã nghĩ đến những rắc rối mà nó có thể mang lại. Cho nên, hắn chỉ bán liệu thương dịch không thành phẩm. Chất lượng dù tốt nhưng không quá mức kinh thế hãi tục.
Vốn hắn cho rằng như vậy là đủ an toàn. Nhưng hắn đánh giá quá thấp sự tham lam của con người. Nhất là khi hắn quá non trong những chuyện này. Nói là quá non cũng không đúng, chính xác hơn là không có một chút kinh nghiệm gì trong chuyện thương trường.
Mặc dù cha mẹ của Trần Minh Quân trải đời đủ nhiều, nhưng vẫn thiếu sót những kinh nghiệm kinh doanh lớn. Suy cho cùng thì trước đây họ cũng chỉ kinh doanh nhỏ. Đâu có quá nhiều mối lo phải suy nghĩ về sự khắc nghiệt của sân chơi lớn.
Chính vì vậy mới dẫn tới chuyện bị k·iện t·ụng. Nên nhớ, đứng trước vấn đề luật pháp, chỉ nói chuyện bằng chứng, không nói lý lẽ gì cả. Cho dù cả thế giới biết bạn là tác giả, nhưng người đăng ký sở hữu quyền tác giả không phải bạn thì không có ý nghĩa gì cả.
Sự việc lần này mang lại cho Trần Minh Quân một bài học về thương trường. Dù mục tiêu cuộc đời của hắn sẽ không phải thương trường thế tục này, nhưng cũng đủ để hắn ghi nhớ. Ngay sau khi nghe tin về chuyện này, hắn đã quyết định từ bỏ tất cả. Không muốn vì chuyện này làm ảnh hưởng tới chuyện tu hành của hắn, càng không muốn nó ảnh hưởng tới người thân của hắn.
Nhưng mà, một mối nguy cơ khác đã bắt đầu hình thành. Đã có một tiến sĩ dược cùng lúc nhìn thấy liệu thương dịch và bảo mệnh dịch. Dẫn tới sự liên hệ giữa hai thứ thuốc này. Về chuyện này thì Trần Minh Quân không hề hay biết.
…
Trở lại ngôi nhà của mình, Trần Minh Quân vẫn chưa thấy ba mẹ trở về. Hắn cũng không có gì phải lo lắng, dù sao thì cũng đã quyết định chịu thua và bồi thường. Bao gồm cả việc đưa ra đơn thuốc và cách điều chế cũng không sao.
Điểm mấu chốt của điều chế không phải dây chuyền mà là thiên văn. Không có thiên văn, dù có làm thế nào cũng không có kết quả. Cùng lắm là tạo ra được một loại thuốc trị thương bình thường có chất lượng tốt mà thôi.
Tranh thủ lúc ba mẹ chưa về, Trần Minh Quân bắt đầu ngồi suy tính những dự định tiếp theo. Hiện tại, vấn đề tiền bạc trong một thời gian dài đã không cần phải lo lắng. Hắn muốn tìm cách giúp cả nhà an ổn tu luyện. Mà muốn an ổn tu luyện thì phải hạn chế tiếp xúc với thế tục.
Cần phải lập ra một kế hoạch sống ẩn thế. Không cần phải tuyệt đối cách biệt hoàn toàn, chỉ cần hạn chế là được. Không chỉ vì để bảo mật thông tin, tránh bị chú ý. Hắn muốn gia đình có thể có được một chỗ sinh sống an toàn trong lúc hắn không có ở nhà.
Trần Minh Quân cũng không phải loại người thích chạy nhảy khắp nơi. Nhưng hắn biết, lúc cần thiết thì hắn cũng phải đi ra ngoài. Cho dù là không cần thiết, tới một lúc nào đó hắn cũng phải ra ngoài. Chỉ khi nào khám phá ra được toàn bộ phần chìm của thế giới này thì mới cảm thấy an toàn. Hơn nữa, chí của hắn còn xa hơn, hướng ra vũ trụ mênh mông vô bờ bến ngoài kia.
“Hiện tại, Trí Thần đã là thiên văn sư cấp 1. Có thể vẽ ra được thiên văn cấp 1. Cũng đồng nghĩa với việc có thể tạo ra đường cổng kết nối không gian. Chỉ là, cổng không gian do thiên văn cấp 1 tạo thành có phạm vi quá ngắn. Không biết vô cấu thiên văn cấp 1 sẽ phóng đại hiệu quả ra sao. Trên đất liền thì còn có thể tạo ra điểm trung chuyển, nhưng trên biển thì không thể. Có nghĩa là, phạm vi hiệu quả tối thiểu phải lớn hơn khoảng cách từ Hòn Khoai tới điểm gần nhất trên đất liền thì kế hoạch mới khả thi.”
Trần Minh Quân ngồi một mình, vừa suy nghĩ vừa tự nói. Hắn đang tìm cách kết nối vườn thuốc tới động thiên trên đảo Hòn Khoai. Nếu làm được, sẽ có được một chỗ trú ẩn an toàn. Cũng đồng thời là địa điểm tu luyện vô cùng tốt.
Đưa ánh mắt nhìn về hướng núi Cấm, Trần Minh Quân đưa tay sờ cằm rồi tự lẩm bẩm thêm
“Toàn bộ vườn thuốc đã được Trí Thần bố trí mê ảo trận. Xem như bớt một việc cần làm. Nhưng không thể dùng cách bình thường để lên núi nữa. Nếu vô tình bị người thường nhìn thấy không chừng sẽ sinh ra một chút tin đồn không nên có. Như vậy, lại phải tạo một cổng không gian từ trên núi xuống nhà. Khoảng cách không quá xa, chắc chắn sẽ không thành vấn đề.”
Mấy đứa cháu của hắn vẫn còn tuổi đi học. Hắn cũng không muốn bọn trẻ cứ vậy mà bỏ học. Giáo dục dù sao cũng là một quá trình phát triển văn hóa của chúng. Theo đi quá trình này, khi lớn lên sẽ có nhận thức kém hơn đồng trang lứa rất nhiều. Cho dù sau này chúng có bước lên con đường tu luyện thì cũng phải học hành cho tử tế cái đã. Tri thức khoa học cũng là một sức mạnh không thể xem thường.
Trần Minh Quân ngồi một mình suy tư, trong đầu không ngừng vẽ ra kế hoạch những bước đi sắp tới. Bất tri bất giác trời đã sắp tối. Chỉ khi nào Trần Hồng Thắm ra gọi hắn thì hắn mới thoát khỏi suy nghĩ.
Trần Minh Quân nhìn lên bầu trời đã chuyển dần về sắc đen, rồi lại nhìn về chị gái của mình mà hỏi
“Chị, vẫn chưa nhận được cuộc gọi nào của ba mẹ sao?”
Trần Hồng Thắm mỉm cười đáp
“Ba mẹ đang trên đường về, em đừng có lo quá. Chị vừa nói chuyện xong với ba mẹ nên ra báo cho em biết đây”
Nghe như vậy thì Trần Minh Quân mới thở phào. Mặc dù biết là không có gì nguy hiểm nhưng hắn vẫn cảm thấy lo lắng. Có lẽ hắn bị ảnh hưởng một chút từ chuyện bị rượt bắt trên Biển Đông.
“Chị vào dọn cơm, em cũng lo mà tắm rửa đi.”
Trần Hồng Thắm nói xong thì bỏ đi vào bên trong nhà. Trần Minh Quân nhìn theo bóng lưng chị gái của mình, tâm trạng hơi thả lỏng một chút. Hắn hít sâu một hơi rồi thở ra mà nói
“Dạo gần đây tâm trạng của mình bất ổn quá. Phải tìm cách cải thiện mới được. Về dài lâu sẽ rất có hại”
Không bao lâu sau thì Trần Thăng, Nguyễn Minh Yến cùng vợ chồng Trần Minh Tuấn cũng về tới nhà. Kết quả cũng không có sai biệt lắm với dự đoán của Trần Minh Quân.
Họ bị buộc phải bồi thường thiệt hại hơn 500 tỷ đồng. Bị cấm tiếp tục kinh doanh dược phẩm. Đồng thời, phải bàn giao toàn bộ công thức và dây chuyền sản xuất đang có cho đối phương.
Tất cả đều nằm trong dự liệu của Trần Minh Quân. Hắn cũng không có phàn nàn gì, hoàn toàn chấp nhận bản án và sẵn sàng thi hành án bất cứ lúc nào. Thời hạn tòa án đưa ra rất dài, nhưng hắn muốn kết thúc nhanh gọn, nên đã chủ động nói ba mẹ yêu cầu đối phương nhanh chóng đến tiếp nhận bàn giao. Còn về tiền bồi thường, Trần Minh Quân đã thông qua tài khoản bảo mật chuyển cho Trần Thăng.
Đối với những tập đoàn và công ty dược kia, việc gia tốc thời gian là điều mà bọn họ ước còn không được. Cho nên, nhận được yêu cầu thì bọn họ sắp xếp nhận sự tiếp nhận rất nhanh. Trong vòng 3 ngày làm việc, toàn bộ cơ sở vật chất, nguyên liệu và giấy tờ liên quan liền được đổi chủ. Kể cả sản phẩm tồn kho cũng được bàn giao nốt. Có thể nói, Trần Minh Quân muốn phủi sạch hoàn toàn quan hệ với liệu thương dịch.
Toàn bộ nhà thuốc Minh Yến cũng được đóng cửa, trả mặt bằng. Nhân viên đang làm việc đều được nhận một khoản tiền bồi thường lớn.
Cứ như vậy, sự việc liệu thương dịch xem như đã qua. Còn chuyện đám người kia có bào chế được hay không thì đã không còn là chuyện Trần Minh Quân quan tâm đến. Thậm chí, hắn còn thông qua đám người kia truyền ra một tin tức. Thứ thuốc này do một thầy thuốc ẩn thế bào chế, toàn bộ quá trình đều do người đó phụ trách. Nhưng khi biết tin về v·ụ k·iện thì người đó đã bỏ đi, không còn biết tin tức.
Chuyện này để đảm bảo sau khi đám người kia không bào chế được thuốc sẽ không tiếp tục làm phiền gia đình hắn. Hoặc có làm phiền cũng không có quá lâu.
Có vẻ như cảm thấy lương tâm cắn rứt, nên khoản tiền bồi thường vậy mà được họ chủ động cho giảm một nửa. Trần Minh Quân cũng không quan tâm, nhưng cũng không để ba mẹ từ chối.
…
Một ngày sau khi đã hoàn tất thi hành án.
Tại vườn thuốc trên núi Cấm.
“Trí Thần, ông xem qua thử đi. Đây là trận phương của cổng không gian. Tôi đã ghi chú các thiên văn dùng trên đó, ông xem có thiên văn nào chưa biết thì tôi sẽ dạy”
Trận phương là hình vẽ mô phỏng của một trận pháp. Trên đó, dùng các con số để biểu hiện cho một loại thiên văn. Bởi vì đã dạy quá nhiều, Trần Minh Quân cũng không biết Dương Trí Thần đã biết và không biết thiên văn nào. Cho nên chỉ có thể vẽ ra trận phương cho cậu ta trực tiếp nhìn.
Dương Trí Thần cầm trận phương xem qua. Bên tai là những lời giải thích của Trần Minh Quân
“Trận phương này vẽ lại mô hình của cổng không gian. Một loại trận pháp có tác dụng kết nối hai địa điểm lại với nhau. Có tổng cộng 999 thiên văn cấu tạo thành. Trong đó, có 900 thiên văn kết nối không gian và 9 thiên văn tạo thành tín hiệu kết nối”
Trần Minh Quân chỉ tay lên phần trên của trận phương rồi nói tiếp
“Chính là chỗ này, 9 cái thiên văn này có thể thay đổi vị trí với nhau, tạo thành một tổ hợp khác. Chúng có tác dụng làm tín hiệu kết nối với một cổng không gian khác trong phạm vi hiệu lực”
Dương Trí Thần cầm trên tay là một tờ giấy A0. Trên đó vẽ lít nha lít nhít những con số, mỗi con số đại diện cho một thiên văn. Tổng hợp chúng kết nối lại với nhau tạo thành hình chữ nhật. Nếu đặt đứng lên thì chính là một cánh cửa.