Trần Minh Quân đang muốn tán đi thần niệm để rút lui. Nhưng hắn còn chưa kịp làm thì chuyện lạ đã xảy ra. Bóng người kia đột nhiên như vượt qua không gian, biến mất tại chỗ rồi xuất hiện ngay tại cánh cửa, gần như là đứng sát bên cạnh hư ảnh Trần Minh Quân.
Dù là vậy, bóng người kia dường như không phát hiện ra Trần Minh Quân. Cứ liên tục tìm kiếm xung quanh, một hồi rất lâu sau, bóng người kia liền bay đi vào sâu trong không gian linh hồn. Hành động vội vàng gấp gáp, rõ ràng là đang rất lo lắng.
Chứng kiến toàn bộ hành động của đối phương, Trần Minh Quân không khỏi ngẩn người tại chỗ. Hắn đã dừng ý nghĩ giải tán thần niệm, ánh mắt nhìn theo hướng nguyên thần của đối phương, vốn đã đi sâu vào bên trong không gian linh hồn, trong lòng không khỏi nghiền ngẫm lại rất nhiều thông tin.
“Mình đã nhiều lần dùng thần niệm quan sát cả 5 người này. Nhưng chưa từng thấy bọn họ có phản ứng gì lạ. Nếu không phải họ nhẫn nhịn tốt thì chỉ có một lý do, họ không phát hiện ra thần niệm của mình.”