Thuận Thiên

Chương 138: Lạc Thần Thuật



Chương 138: Lạc Thần Thuật

Chớp mắt một cái đã qua 15 ngày.

Trần Minh Quân vẫn đang miệt mài chỉnh lý thông tin trong đầu. Hắn còn không cảm giác được thời gian trôi qua. Cũng may, hắn có chút tu vi trong người. Nếu không, có thể hắn đ·ã c·hết đói hoặc c·hết khát mà không biết.

Lúc ý thức trở lại thân thể, Trần Minh Quân liền cảm nhận được suy yếu truyền tới. Động tác đứng lên của hắn vậy mà chuyển thành ngã nhào ra đất.

Trần Minh Quân âm thầm cười khổ

“Mình đúng là quá chủ quan rồi. Dù sao thân thể này cũng chưa tới mức độ có thể không ăn không uống. Sau này phải cẩn thận hơn mới được. Tối thiểu cũng phải để lại một tia ý thức ở lại thân thể”

Nói rồi hắn từ từ ngồi dậy, làm tư thế tu luyện, tinh thần vừa động, đại chu thiên liền vận chuyển. Chân khí bắt đầu lưu chuyển khắp kỳ kinh bát mạch, xoa dịu cảm giác suy nhược của thân thể.

Một lúc sau, cảm giác thân thể đã lấy lại được sức lực. Trần Minh Quân động ý niệm, dùng sức mạnh của thiên địa đem tới một con vật có ngoại hình khá giống con thỏ, nhưng lại có lông vũ như gia cầm. Con vật này là thú rừng rất phổ biến, gọi là thực mộc thú.

Thực mộc thú phổ biến vì lý do rất đơn giản. Quần thể của chúng có số lượng rất nhiều. Thịt của chúng ăn lại rất ngon. Có thể nói, ở bất cứ khu rừng nào cũng có thể dễ dàng tìm bắt chúng.



Cái tên của chúng nói rõ hành vi của chúng. Đám thực mộc thú này rất thích ăn thân cây. Chúng không ăn lá cây hay cành cây non như đa số động vật ăn thực vật khác. Chúng chỉ thích ăn thân cây gỗ, thân cây càng già chúng càng thích.

Bình thường, thực mộc thú sẽ chọn một cây to phù hợp rồi ăn từ từ. Hình thành một cái hang bên trong thân cây. Chúng sẽ sống trong hang này, khi đói thì ăn vách hang để mở rộng hang. Tuy vậy, chúng cũng có chừng mực, sẽ không tổn hại quá nặng tới thân cây. Nếu cái hang đã vượt quá giới hạn an toàn, chúng sẽ lấp đầy hang rồi chọn cây khác.

Cầm con thực mộc thú trong tay, Trần Minh Quân loay hoay củi lửa một chút thì mùi thơm thịt nướng đã bốc lên. Sau ăn uống uống no bụng, Trần Minh Quân mới thực sự cảm thấy thoải mái.

Lần kiểm kê này, hắn có thu hoạch không hề nhỏ, nhất là về mặt linh hồn. Tinh thần lực của hắn đã khôi phục được khoảng 4 phần 10 so với lúc trước. Hắn còn tìm thấy một phương pháp tu luyện linh hồn của Nguyên Thanh, gọi là Luyện Hồn Quyết.

Cũng như Tịnh Thần Thuật, Luyện Hồn Quyết là pháp môn tu luyện về mặt linh hồn. Nhưng Luyện Hồn Quyết có phần cao cấp hơn rất nhiều so với Tịnh Thần Thuật. Chỉ có điều, pháp môn này bao gồm nhiều yếu tố cực đoan, mất nhân tính. Trong đó, có chỉ cách thu nạp và luyện hóa hồn lực tiên thiên của trẻ em thành mồi dẫn.

Hấp thu càng nhiều hồn lực tiên thiên, hiệu suất của Luyện Hồn Quyết sẽ càng cao. Tốc độ lớn mạnh linh hồn cũng theo đó mà tăng lên nhanh chóng.

Trần Minh Quân không có ý định làm như vậy. Bản thân Luyện Hồn Quyết thôi cũng đã là một phương pháp tu luyện có hiệu suất cao rồi. Ít nhất, so với Tịnh Thần Thuật thì Luyện Hồn Quyết sẽ có hiệu quả hơn gấp mấy chục lần.

Chỉ là, Luyện Hồn Quyết có một nhược điểm, nhưng cũng không thể tính là nhược điểm. Lúc tu luyện cần phải có môi trường với nồng độ năng lượng tinh thần cực cao. Chính vì thế mà Nguyên Thanh mới ra tay g·iết người đoạt bảo, c·ướp lấy siêu cấp dạ minh châu trong tay cha nuôi của Phi Phong.



Nhược điểm này đối với Trần Minh Quân xem như không có. Phải nói là khi Trần Minh Quân ở trong không gian châu thì sẽ không chịu ảnh hưởng của nhược điểm này. Vì hắn có thể chủ động ra lệnh cho không gian châu, để năng lượng tinh thần chủ động hội tụ về chỗ của hắn. Mà trên thực tế, hắn đã làm như vậy rồi.

Có một đặc điểm về việc ra lệnh cho không gian châu. Trần Minh Quân chỉ tiêu tốn tinh thần lực ở thời điểm ra lệnh. Hiệu quả của mệnh lệnh có thể được duy trì mãi mãi.

Cho nên, hiện giờ Trần Minh Quân ở đâu thì năng lượng tinh thần sẽ tự động hội tụ về chỗ đó. Vô cùng thuận lợi để tu luyện Luyện Hồn Quyết.

Ngoài phương pháp tu luyện linh hồn, Luyện Hồn Quyết còn bao gồm một số thủ đoạn kỳ dị liên quan đến việc vận dụng sức mạnh linh hồn. Rất tiếc, Trần Minh Quân chỉ kịp thu giữ một phần trí nhớ về những thủ đoạn này, không phải là toàn bộ. Nên có rất nhiều thủ đoạn chỉ có tên mà không có giải thích hay nội dung chi tiết.

Tuy nhiên, trong số những thủ đoạn hoàn chỉnh, Trần Minh Quân đã tìm thấy ba thủ đoạn tương đối hữu dụng. Đó là Lạc Thần Thuật, Ngự Thần Thuật và Ngự Khí Thuật.

Lạc Thần Thuật chính là thủ đoạn mà Nguyên Thanh dùng để khống chế các đệ tử Trường Sinh Môn. Kể cả bốn tên môn chủ còn lại cũng bị dính Lạc Thần Thuật này.

Lạc Thần Thuật yêu cầu phải có thần thức và nguyên thần thì mới thi triển được. Đầu tiên, cần phải xâm nhập vào thức hải của đối phương. Tìm tới một vài sợi tơ linh hồn lực đặc thù rồi để lại lạc ấn ý thức của nguyên thần lên đó.

Những sợi tơ linh hồn này sẽ tự động vận chuyển lạc ấn nguyên thần vào bên trong không gian linh hồn, sau đó là tiến nhập căn nguyên. Mọi chuyện diễn ra một cách âm thầm và lặng lẽ, không gây ra bất cứ tổn thương nào tới căn nguyên linh hồn của đối phương.



Khi căn nguyên linh hồn hấp thu lạc ấn nguyên thần, từ sâu trong ý thức của đối phương sẽ bị nhiễm lấy ý chí của kẻ thi pháp. Tùy vào ý chí này muốn gì mà kẻ bị nhiễm sẽ không tự chủ được mà tự động sinh ra ý nghĩ làm theo. Hay nói chính xác hơn là bản thân người bị nhiễm sẽ nghĩ bản thân muốn làm như vậy.

Lạc ấn nguyên thần mức độ nhẹ thì chỉ ảnh hưởng tới suy nghĩ của đối phương. Nhưng đối phương cũng có thể kiềm chế được bằng ý chí. Giống như khi một người xem phim kích dục, nảy sinh ý định cưỡng bức ai đó, nhưng lý trí của người đó sẽ nói cho người đó biết là không thể làm vậy.

Còn sức mạnh của lạc ấn nguyên thần ở mức cao, đối tượng bị nhiễm sẽ hoàn toàn bị lấn chiếm lý trí. Giống như con nghiện lên cơn nghiện, sẽ nghĩ chính bản thân mình muốn làm vậy và vô cùng muốn, không có gì có thể ngăn cản bản thân hành động.

Sử dụng Lạc Thần Thuật cũng có khuyết điểm vô cùng lớn. Chính là phải tách một phần nguyên thần. Phần nguyên thần này rất đơn giản, chỉ có thể chứa ý chí lúc tách ra. Giống như một cái thẻ nhớ, dùng thẻ nhớ này để l·ây n·hiễm vào ý chí của kẻ khác.

Việc tách rời một phần nguyên thần sẽ gây hại cho nguyên thần. Tuy có thể khôi phục được, nhưng sẽ tốn thời gian. Cũng không thể liên tục thi triển Lạc Thần Thuật. Phải có thời gian làm nguội không ngắn. Nếu thi triển liên tục, lần đầu tổn hao một thì lần thứ hai sẽ tổn hao gấp đôi. Đến lần thứ ba thì sẽ tổn hao gấp đôi của lần thứ hai. Cứ như vậy, sự tổn hại sẽ tăng lên theo cấp số nhân.

Trần Minh Quân cảm thấy thủ đoạn này rất hay. Nếu vận dụng tốt, sẽ thu được rất nhiều kết quả bất ngờ. Nhất là khi đối chiến với một thế lực nào đó. Hãy thử tưởng tượng, cài cắm người vào thế lực khác sẽ rất khó. Nhưng nếu thi triển Lạc Thần Thuật lên người có đối phương thì sẽ dễ hơn nhiều.

Ngoài ra, Lạc Thần Thuật còn có một khuyết điểm rất rõ ràng. Không phải ai cũng dễ dàng bị xâm nhập thức hải. Ít nhất kẻ đó phải có lực lượng linh hồn kém xa người thi triển. Muốn dùng Lạc Thần Thuật trong lúc chiến đấu với đối thủ không kém là chuyện không thể nào.

Chính vì vậy, Lạc Thần Thuật thường được Nguyên Thanh sử dụng khi hắn thu nhận đệ tử hoặc người hầu, … Chỉ cần tiêm nhiễm vào trong ý thức của những người này một suy nghĩ đơn giản, chính là tuyệt đối trung thành. Như vậy, sẽ không cần phải lo họ phản bội.

Điều đáng sợ của Lạc Thần Thuật là không hề có cách giải. Ý chí đã bị tiêm nhiễm sẽ tồn tại vĩnh viễn. Kể cả người thi pháp có c·hết thì nó cũng không biến mất. Bởi vì đó là tiêm nhiễm, không phải khống chế. Nói một cách dễ hiểu thì chính là tẩy não ở cấp độ cao.

Trường hợp của Phi Phong có lẽ là một cá biệt duy nhất. Thậm chí, trong trí nhớ của Nguyên Thanh cũng không có đề cập đến. Hoặc là có nhưng do Trần Minh Quân đã không thu được. Cho nên Trần Minh Quân cũng không hiểu Phi Phong có gì đặc biệt mà thoát khỏi được sự tiêm nhiễm của Lạc Thần Thuật.

Trần Minh Quân chưa có nguyên thần. Thậm chí, từ giờ tới lúc hắn có nguyên thần không biết là bao nhiêu năm. Nhưng Trần Minh Quân lại có thần niệm. Với những gì mà hắn đã làm ở Trường Sinh Môn, hắn tin tưởng thần niệm cũng có thể thi triển được Lạc Thần Thuật. Vấn đề chỉ là thời gian, thời gian để cho hắn thử nghiệm mà thôi.