Thuận Thiên

Chương 197: Chiêu thức phản đòn



Chương 197: Chiêu thức phản đòn

Loại giải phóng chân khí để t·ấn c·ông tầm xa kiểu này, rất giống trong các bộ phim kiếm hiệp. Nhưng mà, Trần Minh Quân không xem trọng là mấy. Bởi vì nó quá khó luyện, cần đại lượng thời gian mới có chút thành tựu. Mà cho dù đã có thành tựu thì cũng chỉ có thể uy h·iếp tới lực lượng phàm nhân. Một khi chạm phải linh khí là như bông tuyết dưới Mặt Trời, chỉ có thể tan biến.

Cho nên, theo Trần Minh Quân nhận định, nếu thời gian tu luyện đến linh sĩ quá dài, có lẽ hắn sẽ luyện tập để phòng thân. Nhưng hiện tại, thời gian tu luyện đến linh sĩ của hắn sẽ không quá lâu. Việc gì phải tốn thời gian luyện tập một thứ gần như không dùng đến.

Lại nói, sở dĩ tu sĩ trong vũ trụ mất quá nhiều thời gian để nhập môn, đều là do trì hoãn trong giai đoạn khai huyệt. Một phần khác chính là do công pháp vận chuyển đại chu thiên có hiệu suất rất thấp. Loại công pháp đỉnh cấp nhất mà Hư tôn giả từng biết cũng chỉ đạt 48%.

Còn Trần Minh Quân, sau khi hắn thành tựu 50 đại huyệt theo đúng lộ tuyến. Hắn đã sở hữu thêm một chu thiên đặc biệt. Một loại chu thiên bị động, nhưng hiệu suất cực cao. Dựa theo sự vận hành của chu thiên đặc biệt, chưa qua bao lâu mà hắn đã có thể tu luyện ra chuẩn linh khí. Rồi lại dùng thời gian cực ngắn để chuyển hóa chuẩn linh khí thành linh khí thực sự.

Đồng thời, hắn có lộ tuyến chính xác để khai huyệt. Giúp cho tốc độ khai huyệt của hắn nhanh hơn trăm ngàn lần nếu so với tu sĩ khác.

Trần Minh Quân tin rằng, cho dù hắn muốn khai mở toàn bộ 300 đại huyệt thì cũng chỉ là chuyện vài năm ngắn ngủi. Thời gian đó còn không đủ để tập luyện một môn võ thuật vận dụng chân khí ngoại phóng đến trình độ thành thạo.

Nói đi nói lại, dù xét về mặc nào, hắn vẫn thấy, nên tập trung tu luyện, tập trung khai huyệt mới là con đường đúng đắn dành cho hắn.

Qua vài năm, khi đã hoàn thành khai mở 300 đại huyệt. Hắn sẽ ngay lập tức mở ra Khí Hải. Khi đã có Khí Hải, dù chỉ cần một cái Khí Hải, hắn cũng sẽ chính thức trở thành linh sĩ. Có thể sử dụng rất nhiều loại pháp kỹ, hiệu quả của pháp kỹ thì những kiểu công kích thô sơ bằng chân khí làm sao mà so sánh được.

Tuy nhiên, chiêu thức vận dùng thần niệm để phản đòn thì rất đáng để tập luyện. Chiêu thức này gặp mạnh càng mạnh, Chỉ cần lực công kích của đối thủ không vượt quá ngưỡng chịu đựng của thần niệm là có thể vận dụng được. Không gian phát triển về sau có thể nói là vô hạn.

Tất cả suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong lòng. Nhưng cũng giúp Trần Minh Quân càng thêm tập trung vào mục tiêu. Thần niệm của hắn bắt đầu chia nhỏ thành 22 phần. Những phần thần niệm này lần lượt bao bọc quanh từng người trên đài luyện võ.



Cứ mỗi khi có một người tung ra đòn t·ấn c·ông. Trần Minh Quân lại dùng thần niệm bao lấy, tiến hành hấp thu năng lượng từ đòn t·ấn c·ông. Kế tiếp là dựa trên cường độ năng lượng của đòn t·ấn c·ông để tiến hành luân chuyển. Năng lượng luân chuyển qua thần niệm chỉ kéo dài trong tích tắc thì được giải phóng ở vị trí của một mộc nhân.

Đây là cách Trần Minh Quân luyện tập cho kỹ năng mới của hắn.

Ban đầu, hiệu suất chuyển đổi cực thấp. Phần lớn năng lượng đều bị lãng phí trong quá trình hấp thu và luân chuyển. Lúc giải phóng thì đã vô cùng yếu nhược.

Đôi lúc thì gặp tình huống năng lượng bị dồn nén quá đà vào lượng nhỏ thần niệm, làm thần niệm bị tổn hao, dẫn tới bản thân hắn nhận lấy chút đau đầu.

Thậm chí, quá trình giải phóng cũng không tốt. Tiết diện giải phóng quá nhỏ thì gây thương tổn cho thần niệm. Còn nếu tiết diện lớn thì lực p·há h·oại bị yếu đi.

Thêm nữa là, mỗi đòn đều có lực đạo hoàn toàn khác nhau. Kể cả là đòn t·ấn c·ông của cùng một người thì lần trước cùng lần sau cũng sẽ bất đồng.

Có thể nói, mỗi lần thử nghiệm là một lần hoàn toàn khác. Rất khó để rút kinh nghiệm hay đúc kết được cách làm chuẩn xác.

Tuy nhiên, chính vì sự thiên biến vạn hóa này mới làm cho bản năng phán đoán tiến bộ. Thứ Trần Minh Quân luyện tập là bản năng phán đoán, không phải sự tính toán máy móc. Có nhiều lúc, tính toán chính xác chưa hẳng đã chính xác hơn phản xạ bản năng.

Mà ở trong chiến đấu, làm gì có nhiều thời gian để mà suy nghĩ. Khi đó, hơn thua nhau là ở bản năng phán đoán và bản năng cảm nhận trong chiến đấu.



Trong tình huống này, có 22 người đồng thời xuất thủ, đòi hỏi Trần Minh Quân phải nảy sinh phán đoán chính xác trong tích tắc. Đưa ra lực lượng thần niệm tương xứng với năng lượng của từng đòn đánh. Rồi lại phải hình thành tiết diện luân chuyển và giải phóng chuẩn xác nhất. Không được quá lớn, cũng không được quá nhỏ. Tất cả hợp lại mới tạo thành hiệu quả phản đòn lý tưởng nhất.

Cứ như vậy, Trần Minh Quân an ổn ở thị trấn của hắn. Ngày qua ngày luyện tập kỹ năng phản đòn.

Sau hơn 10 ngày, độ thành thục cũng đã cao hơn. Trong mơ hồ đã có thể sinh ra phản xạ bản năng một cách cơ bản nhất.

Đồng thời, Trần Minh Quân cũng bắt đầu ưu ái hơn cho nhóm thuộc hạ này. Một phần là vì hắn cũng không muốn quá bạc đãi người của mình. Một phần là xem như bù đắp thời gian tu luyện cho họ.

Hơn nữa, vật hiếm mới quý. Thứ khó đạt được thì khi sở hữu người ta mới trân trọng. Tự nhiên không có lý do thì hắn không muốn cung cấp quá nhiều. Làm như thế, nói không chừng sẽ làm họ sinh ra tâm thái ỷ lại, vô cùng không tốt cho sự phát triển của họ.

Chính vì thế, hắn chỉ cung cấp cho cho mỗi người một số lượng nguyên khí dịch cố định mỗi ngày. Chỉ cần hấp thu luyện hóa là có thể bù đắp được kết quả tu luyện của cả ngày, thậm chí là cao hơn một chút.

Về phần nguồn nguyên khí dịch, chỉ cần một ý nghĩ của hắn là có thể ngưng tụ thành. Thứ gì có thể tìm thấy nguyên liệu trong không gian châu thì hắn đều có thể tạo ra.

Tuy nhiên, Trần Minh Quân không nắm chắc số năng lượng thiên địa dự trữ trong không gian châu là bao lớn. Cho nên, hắn cũng không có tùy ý l·ạm d·ụng. Chỉ sử dụng ở mức độ vừa phải, không lãng phí một chút nào.

Trần Minh Quân còn nhớ, thời điểm hắn mới tiến vào không gian châu, Hư tôn giả đã thức tỉnh và cung cấp cho hắn vài thông tin. Trong đó, Hư tôn giả có đề cập đến chuyện mở ra khả năng thu nạp năng lượng từ thế giới bên ngoài vào không gian châu.

Dựa theo đó, nguồn năng lượng Trời Đất của không gian châu đã không đáng lo lắng. Chỉ cần sử dụng và phân bố một cách hợp lý, trong thời gian ngắn chắc sẽ không có vấn đề gì.

Một tháng sau,



Cả Trần Minh Quân và nhóm thuộc hạ 22 người của hắn đều có thu hoạch to lớn.

Khả năng vận dụng chiêu thức phản đòn của Trần Minh Quân có thể nói là tương đối thành thục. Nếu cần có một chỉ số để đánh giá thì có thể tạm cho hắn 4/10 điểm. Dù sao thời gian luyện tập cũng khá ngắn, có thể làm tốt 4 lần trong 10 lần cũng đã tốt lắm rồi. Đây là nhờ vào thần niệm cấp 2. Nếu thần niệm của hắn vẫn như xưa, chắc chắn sẽ không có tiến bộ tốt như thế.

Tuy nhiên, chỉ cần Trần Minh Quân muốn, hắn hoàn toàn có thể đạt được 10/10 điểm. Nhưng mà, đó là khi hắn phải chấp nhận dùng lượng lớn thần niệm một cách dư thừa. Nói cách khác, chính là tập trung toàn lực vào một đòn đánh của một đối thủ.

Kiểu vận dụng này chỉ có thể dùng khi đơn chiến. Nếu là quần chiến thì sẽ tương đương với không hề chừa lại lực lượng để phòng thủ. Khi đó, trong khi mình đang t·ấn c·ông người này thì rất có thể bản thân sẽ nhận một kích chí mạng từ người khác.

Trong số 22 người bồi tiếp Trần Minh Quân luyện tập. Có 5 người kích hoạt thành công lộ tuyến khai huyệt chính xác. Cũng đã bắt đầu sở hữu thần niệm sơ cấp và nhìn thấy hiệu ứng chỉ dẫn đại huyệt cần kích hoạt tiếp theo là cái nào.

La Ly là người đầu tiên thành công mở ra tam hoa trên đầu, sinh ra thần niệm. Lúc theo Trần Minh Quân, nàng ta còn chưa vận hành đại chu thiên, có lợi thế chưa khai huyệt lần nào. Cho nên, lúc nàng khai huyệt, huyệt đầu tiên cũng là huyệt theo đúng lộ tuyến, mặc dù cũng gặp nhiều đau đớn cùng khó khăn, nhưng tốc độ vẫn là nhanh hơn những người đã đi sai đường rất nhiều.

Người thứ hai chính là U Dã. Cái này cũng không ngoài dự đoán của Trần Minh Quân. Bởi vì U Dã chỉ mới khai mở 13 đại huyệt, là người có số lượng đại huyệt được mở thấp nhất trong số những người đã khai huyệt.

Người thứ ba lại là một cái tên xa lạ, gọi là Đại Lang. Đó là một trong số 10 tộc nhân của La Vu gia tộc được Trần Minh Quân mang về ở đợt thứ 2.

Đại Lang đã khai mở 23 đại huyệt, cao hơn Hoa Bạch và U Dã rất nhiều. Nhưng bởi vì tuổi đã tương đối lớn, cho nên không được đánh giá cao. Nếu xét về tuổi tác, ở thời điểm Đại Lang cùng tuổi với Hoa Bạch, hắn vẫn còn chưa khai huyệt.

Sau Đại Lang, Hoa Bạch cũng thành công mở ra tam hoa trên đầu. Hắn có 15 đại huyệt đã khai mở, cao hơn 2 cái so với U Dã. Nhưng chính vì vậy mà hắn bị chậm hơn khi trở lại con đường chính. Chuyện này làm cho Hoa Bạch chỉ biết câm nín, không nói nên lời.

Người cuối cùng thành công mở ra tam hoa chính là Phi Phong. Hắn có 45 đại huyệt đã khai mở, có thể nói là một tuyệt thế thiên tài. Tuổi của Phi Phong không quá trẻ, nhưng không chênh lệch nhiều so với Đại Lang. Ở tuổi đó mà đã khai mở 45 đại huyệt, dù là không đi con đường chính xác thì tương lai khai mở 100 đại huyệt cũng có nắm chắc tới 70%.