Thuận Thiên

Chương 202: Tiên lộ rộng mở



Chương 202: Tiên lộ rộng mở

(Có người nhà bị xuất huyết não, mấy ngày nay khá bận rộn nên không có thời gian viết chi tiết cho chương mới)

Nhấp nháy

Nhấp nháy

Nhấp nháy

Trong sự im lặng có phần hơi căng thẳng, Trần Minh Quân nhìn thấy từng ánh sáng lóe lên rồi vụt tắt. Nhịp điệu này quá quen thuộc đối với hắn. Chính nhịp điệu này đã làm cho lòng hắn tràn ngập tự tin trong giai đoạn khai huyệt.

Tới lúc này, hắn đã có thể chắc chắn trăm phần trăm. Đây chính là chỉ dẫn con đường khai huyệt chính xác. Chỉ là, hắn vừa trải qua quá trình “dẫn khí nhập thể”. Cũng đồng nghĩa là, đại huyệt chưa kích hoạt sẽ ở trạng thái c·hết vĩnh viễn. Ít nhất thì theo hiểu biết của hắn là như vậy.

Cho nên, hắn không biết việc này có ý nghĩa gì hay không? Liệu hiểu biết đó có bị phá vỡ hay không? Tất cả đều phải chờ, chờ cho tới khi toàn bộ 100 đại huyệt điều sáng qua, chờ cho đến khi dấu hiệu của đại huyệt thứ 101 sáng lên.

Nếu có đại huyệt thứ 101 sáng lên, Trần Minh Quân nhất định sẽ thử khai huyệt đó ngay. Còn nếu không có, thì không có gì để nói tiếp. Hoặc là hắn có thể cố chấp, chọn một đại huyệt bất kỳ rồi thử khai mở. Chỉ là, những chuyện đó để tương lai rồi tính.

Với tốc độ không nhanh cũng không chậm, từng đại huyệt lần lượt lóe lên ánh sáng rồi vụt tắt.

Rất nhanh đã tới đại huyệt thứ 95, đại huyệt thứ 96, đại huyệt thứ 97, đại huyệt thứ 98, đại huyệt thứ 99, đại huyệt thứ 100.

Tinh thần của Trần Minh Quân có chút dồn nén vì căng thẳng. Tất cả vấn đề, tất cả câu hỏi sẽ có đáp án ngay lúc này đây.

Một giây trôi qua, rồi 2 giây, 3 giây, … thoáng cái đã qua 10 giây, rồi 30 giây, 45 giây. Nhưng vẫn không có dấu hiệu nào của vị trí thứ 101 xuất hiện.

Trần Minh Quân không khỏi thở dài trong lòng

“Mình đã nghĩ quá tốt đẹp rồi!”

Thường thường, khoảng cách lóe lên của 2 đại huyệt là khoảng 3 giây, lâu nhất cũng không quá 5 giây. Còn hiện giờ, đã gần một phút trôi qua rồi. Dù không muốn, nhưng Trần Minh Quân chỉ có thể chấp nhận sự thật. Tinh thần của hắn không khỏi có chút buông lỏng, mất tập trung.



Vừa đúng lúc đó, Trần Minh Quân có cảm giác dường như hắn nhìn thấy một điểm sáng vô cùng mờ nhạt lóe lên. Nhưng bởi vì mất tập trung, hắn khó mà xác định được chính xác vị trí của nó.

“Vừa rồi hình như là một dấu hiệu? Không thể nào, đã một phút hơn rồi còn gì? Không lẽ do mình quá mong muốn nên sinh ra chút ảo giác?”

Dù tự nói như vậy, nhưng Trần Minh Quân cũng không cho rằng bản thân gặp ảo giác. Ở đâu ra nhiều ảo giác như vậy, thời gian này có quá nhiều chuyện ngoài ý muốn. Nên tinh thần của hắn cũng có chút ảnh hưởng, trở nên n·hạy c·ảm và dễ suy nghĩ theo hướng tiêu cực.

Rất may mắn, những thứ tiêu cực này bị hắn loại khỏi đầu rất nhanh. Lúc này, hắn đang hết sức tập trung, chờ đợi sự lặp lại của dấu hiệu khai huyệt.

Không bao lâu sau, huyệt đầu tiên trong tam hoa trên đầu liền sáng lên. Đây là dấu hiệu cho thấy vòng lặp đang được lặp lại.

Để tránh vì mất tập trung mà không xác định được vị trí như vừa rồi. Trần Minh Quân loại bỏ mọi suy nghĩ, thần niệm bao quát toàn bộ vị trí đại huyệt trên thân thể, không bỏ sót một đại huyệt nào. Dĩ nhiên, không bao gồm 100 đại huyệt đã được kích hoạt.

Mọi thứ cứ như vậy mà tái diễn, từng đại huyệt lóe lên thoáng cái rồi tối đi. Một đại huyệt nối tiếp một đại huyệt, khoảng cách thời gian giữa hai đại huyệt vẫn không sai biệt lắm với lúc vừa rồi.

Rất nhanh, đại huyệt thứ 99, rồi đại huyệt thứ 100 cũng đến.

Chính là lúc này, thần niệm của Trần Minh Quân bắt lấy 200 đại huyệt còn chưa khải mở, nhìn chầm chầm vào chúng. Chỉ cần có một chút dấu hiệu khác thường, hắn chắc chắn sẽ nhìn thấy.

Khi thời gian một phút sắp trôi qua

Nhấp nháy!

Lại một ánh sáng mờ nhạt đến khó tin xuất hiện. Nhưng ánh sáng này không xuất phát từ bất kỳ đại huyệt nào trong số 200 đại huyệt mà Trần Minh Quân đang quan sát.

Trần Minh Quân chỉ hơi có chút cảm giác, nhưng vì quá tập trung vào 200 đại huyệt, hắn vẫn không thể xác định được vị trí đó.

“Chuyện này ! Chẳng lẽ vị trí tiếp theo không phải đại huyệt mà là một tiểu huyệt?”



Trần Minh Quân chỉ có thể nghĩ đến lý do này. Nếu không, thật khó giải thích cảm giác vừa rồi. Rõ ràng có một điểm sáng vô cùng mờ nhạt lóe lên. Chuyện đó thì hắn đã chắc chắn, thần niệm của hắn sẽ không nhìn nhầm. Thứ duy nhất nhầm lẫn chỉ có thể là suy nghĩ của hắn.

“Có lẽ đúng là như vậy! Cũng không ai quy định thứ tự khai huyệt luôn luôn là đại huyệt. Chỉ là, đại huyệt thì mới có tác dụng mở ra Khí Hải. Nên người ta chỉ tập trung mở đại huyệt mà thôi.”

Suy nghĩ thông suốt, Trần Minh Quân liền không tiếp tục xoắn xuýt chuyện này. Thần niệm lại tập trung, chờ đợi vòng lặp dấu hiệu khai huyệt khởi động một lần nữa.

Lần này, hắn loại bỏ 200 đại huyệt chưa kích hoạt. Tập trung lên 2700 tiểu huyệt còn lại, không bao gồm những tiểu huyệt trên bàn tay đã được hắn kích hoạt trước đây.

Một vòng lặp nữa lại diễn ra. Dưới sự chờ đợi của Trần Minh Quân, rất nhanh đã tới lượt đại huyệt thứ 100 lóe lên.

Tiếp theo, từng giây lặng lẽ trôi qua. Trần Minh Quân càng tập trung cao độ hơn. Hắn không thể chia ra quan sát hơn 2000 tiểu huyệt, cho nên chỉ có thể quan sát tổng quan. Cách này sẽ khó xác định vị trí chính xác, nhưng có thể xác định được vị trí đại khái.

Khi một phút gần trôi qua

Nhấp nháy

Tinh thần Trần Minh Quân phấn khởi lên

“Quả nhiên là một tiểu huyệt”

Trần Minh Quân đã nhìn thấy vị trí đại khái của điểm sáng kia. Nó xuất hiện quá ngắn và quá yếu, nên rất khó tìm được vị trí chính xác. Nhưng hắn cũng đã khoanh vùng được chỗ đó.

Lần tiếp theo, chỉ cần tập trung quan sát từng tiểu huyệt ở vùng đó là sẽ xác định chính xác tiểu huyệt nào.

Không phụ lòng Trần Minh Quân, ở lần lặp lại tiếp theo, hắn chỉ quan sát không tới 10 tiểu huyệt.

Nhấp nháy

Một tia ánh sáng yếu ớt xuất hiện, Trần Minh Quân vui mừng hô to trong lòng

“Đã tìm được rồi!”



Lần này, hắn đã xác định được chính xác tiểu huyệt nào sáng lên. Đó là một tiểu huyệt nằm trên thập nhị chính kinh, không còn thuộc bát mạch.

“Nếu đã xác định được vị trí, vậy thì tiến hành khai huyệt luôn. Câu trả lời sẽ có ngay thôi!”

Trần Minh Quân thầm nói trong lòng, rồi không chút chần chừ, ý niệm vừa động, linh khí từ các đường kinh mạch ầm ầm chuyển động, hướng tới vị trí tiểu huyệt kia mà xông tới.

Với sức ép khổng lồ, tiểu huyệt kia bắt đầu nuốt lấy linh khí. Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là mọi chuyện thông thuận. Được biết, các huyệt bị phong bế vĩnh viễn vẫn có khả năng hấp thu chân khí. Chỉ là quá trình này diễn ra gần như mãi mãi, không bao giờ kích hoạt được.

Trần Minh Quân suy tính trong lòng, thời gian đến đại hội võ lâm tu sĩ tại Bách Sơn Thành chỉ còn khoảng 1 tháng. Hắn quyết định, sẽ dùng toàn bộ thời gian này để khai mở tiểu huyệt này. Thành thì vui, không thành thì chỉ có thể chấp nhận.

Thế nhưng, không tới 30 phút sau, một tiếng răng rắc quen thuộc vang lên trong đầu Trần Minh Quân. Chuyện xảy ra quá đột ngột, quá bất ngờ, làm Trần Minh Quân không khỏi ngớ người ra, không kịp phản ứng.

Một lát sau, Trần Minh Quân lấy lại tinh thần. Rồi với thần thái không thể tin được mà quan sát tiểu huyệt kia.

“Đã thành công rồi sao? Nhanh như vậy ư? Làm sao có thể?”

Còn nhớ, thời điểm ở trên Hòn Khoai. Khi hắn khai mở mấy tiểu huyệt trên bàn tay. Thời gian cần dùng cho mỗi tiểu huyệt là một ngày một đêm.

Hiện giờ, chưa tới 30 phút mà đã thành công. Chênh lệch to lớn đó làm cho Trần Minh Quân cảm thấy, buồn bực mấy ngày nay của hắn đã tiêu biến hoàn toàn.

Sự việc này chẳng những cho hắn câu trả lời. Mà còn là câu trả lời vô cùng mỹ mãn. Hắn, chẳng những có thể tiếp tục khai huyệt, còn có thể dẫn khí nhập thể trong lúc tu luyện, tăng nhanh tốc độ tạo ra linh khí. Có thể nói là vừa được mùa lại vừa được giá.

Trần Minh Quân không nhịn được vui sướng trong lòng. Hắn đứng bật dậy, ngửa mặt lên trời cười to, phát tiết cảm xúc hạnh phúc tột đột của bản thân.

Sau khi đã phát tiết niềm hạnh phúc xong, ánh mắt hắn lóe lên tinh quang. Một suy nghĩ bất chợt nảy sinh trong đầu hắn. Suy nghĩ này vừa nảy ra là không thể kiềm chế được. Không ngừng phóng đại trong lòng hắn, thôi thúc hắn đi làm.

“Hiện tại, mình vẫn có thể tiếp tục khai huyệt. Cũng đã tu ra linh khí, lại có thể dẫn khí nhập thể thông qua đại huyệt. Nói không chừng, việc khai mở Khí Hải thực sự có thể làm được”

Khí là linh khí, hải là biển. Có thể hiểu khí hải là biển linh khí. Kỳ thực, đó là nội không gian ẩn chứa bên trong mỗi đại huyệt. Việc kích hoạt đại huyệt chỉ là bước chuẩn bị, mục đích cuối cùng là mở ra nội không gian của chúng.

Cách mở ra nội không gian của đại huyệt cũng không khác lắm so với với quá trình khai mở đại huyệt. Chính là dùng đại lượng linh khí làm năng lượng, cưỡng ép khai thông con đường dẫn tới nội không gian. Giúp cho nội không gian của đại huyệt hợp nhất với các đường kinh mạch.