Thuận Thiên

Chương 221: Dương Trí Thần chết?



Chương 221: Dương Trí Thần chết?

Chờ đến khi thần thức bên trong Cửu Long Đỉnh đã hợp nhất hoàn toàn. Cả hai lập tức ra lệnh cho Cửu Long Đỉnh t·ấn c·ông vào trận pháp.

Chỉ thấy Cửu Long Đỉnh xoay tròn liên tục, giống như đang xúc tích lực lượng. Ánh sáng màu xanh đồng lại càng phát ra mãnh liệt hơn. Sau đó, một tiếng v·út vang lên, Cửu Long Đỉnh để lại một vệt tàn ảnh màu xanh đồng, thân đỉnh thì đã lao tới sát trận pháp, chuẩn bị v·a c·hạm.

Bên trong vườn thuốc

Đầu tóc của Dương Trí Thần bù xù như ổ quạ. Hai mắt trừng to, đỏ ngầu như máu. Có thể nhìn rõ từng đường tơ máu nổi cộm trên tròng mắt. Tất cả dấu hiệu đều cho thấy, Dương Trí Thần đã cố gắng quá sức, tổn hại gây ra đã vô cùng nghiêm trọng.

Trước mặt hắn là một cái thẻ bài hình chữ nhật, toàn thân màu đen, kích thước bằng hai ngón tay chụm lại. Tay trái của hắn đang ghì chặt thẻ bài lên mặt bàn. Vốn dĩ việc này không cần dùng quá nhiều sức, nhưng hắn đã mất kiểm soát, nên bàn tay nắm lấy thẻ bài cũng nổi lên gân xanh.

Tay phải thì cầm một cây bút lông, loại đầu nhỏ. Đầu bút màu trắng đang vẽ lên thẻ bài những hoa văn vô cùng đẹp mắt. Tốc độ vẽ chậm hơn ốc sên bò. Giống như di chuyển một chút thôi cũng là một gánh nặng vô cùng khổng lồ cho Dương Trí Thần.

Bên cạnh hắn có một cái hộp nhỏ. Có thể nhìn thấy 4 thẻ bài cùng loại nằm trong hộp. Ánh sáng thiên văn đang không ngừng phát quang, vô cùng đẹp mắt. Nhìn kỹ sẽ thấy, thiên văn trên 4 cái thẻ bài này đều đã hoàn thiện. Chúng chính là trận bài được vẽ bằng thiên văn cấp 2. Chỉ còn thiếu một cái là Dương Trí Thần có thể thành lập một vòng trận pháp phòng hộ cấp 2 loại bình thường nhất.

Tuy chỉ là trận pháp loại bình thường nhất, nhưng cũng là trận pháp cấp 2. Hiệu quả phòng thủ sẽ mạnh hơn trận pháp cấp 1 rất nhiều.

Dương Trí Thần như điên như loạn, cả người rung lên từng đợt. Nhưng tay cầm bút thì vẫn cố chấp vẽ. Chỉ thấy hoa văn trên thẻ bài đã sắp hoàn thành. Chỉ cần một chút nữa thôi thì nét vẽ cuối cùng sẽ thành hình.

Đúng lúc này, toàn bộ không gian bên trong vườn thuốc rung lên. Dù không phát ra âm thành gì, nhưng không khí bị thứ gì đó tác động làm cho dồn nén kịch liệt. Áp suất tăng lên đột ngột, tất cả mọi người đều bị ù tai hoa mắt, đồng loạt nghiêng ngã xuống đất.

Trong đầu Dương Trí Thần nổ ầm một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, trước mắt tối sầm lại rồi ngã lăn ra đất, mất đi ý thức, không rõ sống c·hết.

Toàn bộ trận bài gần như là đồng loạt nổ tung. Liên hoàn trận pháp của Dương Trí Thần đã bị phá hủy triệt để. Kết quả như vậy là do một kích của Cửu Long Đỉnh gây ra.

Bên ngoài vườn thuốc, cảnh quan trước mặt đám người Hồng Gia liền biến đổi. Khung cảnh bên trong vườn thuốc hoàn toàn bại lộ.



Ánh mắt Hồng Minh lóe lên, ra lệnh cho đám thuộc hạ

“Phong tỏa xung quanh, không được để bất cứ ai trốn thoát!”

Đám người đồng thanh hô “Vâng” rồi từng thân ảnh nhanh chóng tản ra, bao vây toàn bộ vườn thuốc vừa xuất hiện.

Hồng Mình nhìn qua Hồng Cửu Thiên và Hồng Thiên Đạo nói tiếp

“Trên người bọn chúng có thể có pháp khí phòng thân. Hãy cẩn thận, tốt nhất là t·ấn c·ông tầm xa, phá hủy pháp khí.”

Hồng Cửu Thiên gật đầu nói: “Đã biết!”.

Hồng Thiên Đạo thì đáp cung kính hơn: “Thiên Đạo đã rõ!”

Hồng Minh không nói gì thêm, phất tay

“Đi thôi! Hãy tận khả năng bắt sống toàn bộ!”

Thân ảnh của ba người liền vọt lên, nhanh chóng tiếp cận vườn thuốc rồi phân tán ra xung quanh.

Phía trên bầu trời, cách vườn thuốc khoảng 100 mét. Thạch Sanh nhìn tất cả mọi chuyện diễn ra bên dưới, nhưng không ra tay can thiệp. Khi thấy ba người Hồng Minh tiến vào vườn thuốc, Thạch Sanh phất tay, từng đạo không gian lực bay ra rồi tìm tới đám người Trần Thăng. Mỗi đạo không gian lực âm thầm dung nhập vào thân thể họ rồi biến mất.

Đối với Hồng Kim Tinh, không gian lực đi vào thân thể của hắn thì tìm tới vị trí của Phệ Tâm Trùng. Nó không trực tiếp làm gì mà chỉ bao vây Phệ Tâm Trùng vào giữa. Cứ như vậy, Phệ Tâm Trùng bị c·ách l·y triệt để với thế giới bên ngoài.



Làm xong chuyện này, Thạch Sanh liền biến mất khỏi bầu trời.



Bên trong không gian châu

Sau khi xuất quan ra ngoài dạo một vòng, Trần Minh Quân đã phát hiện vô số bất cập cần được giải quyết.

Hắn cho kiến tạo đường xá, đại lộ. Nhưng lại quên vấn đề luật lệ của các phương tiện khi di chuyển. Kết quả là, t·ai n·ạn giao thông xảy ra nhiều vô số kể. Chỗ nào đông đúc dân cư thì thường xuyên ùn tắc. Các phương tiện chen lấn nhau, chật như nêm cối.

Có thể nói, phương tiện giao thông thích chạy sao là chạy. Không ai nhường ai, cũng chẳng có ràng buộc nào. Cả một hệ thống giao thông hết sức đồ sộ, nhưng lại loạn thất bát tao, chẳng ra thể thống gì.

Xã hội cũng vì đó mà ngày càng bất ổn. Các thế lực vì v·a c·hạm giao thông mà thù ghét nhau. Nhất là những vụ việc x·ảy r·a á·n m·ạng. Từ người thường tới tu sĩ, không ngoại lệ một ai. Tuy nhiên, tu sĩ thì v·a c·hạm lợi ích là chủ yếu, ít khi vì t·ai n·ạn giao thông mà m·ất m·ạng.

Trần Minh Quân cảm thấy bản thân đã quá sơ suất. Hắn đành vắt óc suy nghĩ, nhớ lại một số luật giao thông đơn giản ở Trái Đất, rồi tạo ra một bộ luật giao thông đơn giản cho Lạc Hồng Thần Quốc.

Luật giao thông do hắn tổng hợp không có quá nhiều quy tắc. Nhưng không thể thiếu những điều cơ bản. Như là quy định các phương tiện phải đi bên phải chiều đi của mình. Bổ sung thêm khái niệm làn đường và phần đường. Tách biệt phương tiện trận giới và phương tiện thú kéo ra.

Tại các đường giao nhau, hắn cho bổ sung đèn phân luồng. Hệ thống này cũng không chạy bằng điện mà bằng trận pháp. Chúng tự hoạt động liên tục, cả ngày lẫn đêm. Lại không xả thải thứ gì ra môi trường. Nhờ vậy mà phát sinh thêm rất nhiều việc công cần thuê người.

Hiện tại, đối với các công việc mang tính công ích xã hội, người thường gần như không có chỗ chen chân vào làm. Sự cạnh tranh chỉ diễn ra giữa các tu sĩ với nhau. Sự tình quỷ dị như vậy chỉ có thể nhìn thấy tại Lạc Hồng.

Sẵn làm thì làm cho tới, hắn bổ sung thêm khái niệm xe ưu tiên. Thứ tự ưu tiên vẫn đúng theo quy định trên Trái Đất. Đầu tiên là xe quân sự, tiếp theo là xe cứu nạn t·hiên t·ai h·ỏa h·oạn, cuối cùng là xe cứu thương.

Theo đó, một loại chức nghiệp mới cũng ra đời, đó là “lực lượng cứu hộ cứu nạn”. Lực lượng này tương đồng với lính c·ứu h·ỏa. Nhưng sẽ làm được nhiều việc hơn. Có thể dễ dàng ứng cứu t·hiên t·ai lẫn nhân tai.

Xử lý xong vấn đề giao thông, Trần Minh Quân lại thị sát hiệu quả của Học Viện Lạc Hồng.



Không xem thì thôi, một khi đã xem thì sẽ lồi ra một đống vấn đề. Trần Minh Quân cực nhọc suy nghĩ, cải cách tổ chức dạy và học. Hắn đưa ra thêm nhiều quy chế dạy học ở cấp tiểu học và trung học cơ sở. Còn trung học phổ thông thì cho phép đăng ký học như kiểu học phần đại học trên Trái Đất.

Cũng là một sinh viên, Trần Minh Quân cũng không thích kiểm tra thi cử. Cho nên, hắn cũng không yêu cầu học viên của học viên phải thi cử. Tuy nhiên, kỳ thi kiểm tra tốt nghiệp của mỗi cấp học thì bắt buộc phải vượt qua. Có thể, hắn đang thực thi chính sách “vào dễ ra khó”.

Còn chương trình pháp tu, cách tổ chức được hắn tham khảo từ trong các tiểu thuyết tiên hiệp. Các học viên chủ yếu là tự học, tự tu. Học viện sẽ tổ chức các buổi giảng dạy tập thể theo định kỳ. Tùy theo trình độ và nhu cầu mà học viên có thể đến nghe hoặc không.

Việc kiểm tra thành tích tu luyện sẽ diễn ra hàng năm. Lấy chỉ số S, A, B, C và F để làm tiêu chuẩn. Dựa trên tiêu chuẩn này mà cấp phát tài nguyên tu luyện tương ứng. Một loại hình khá giống với học bổng trên Trái Đất.

Cấp S là cao nhất, dùng để đánh giá học viên có thành tích vượt yêu cầu một đoạn lớn. Trong một năm tiếp theo, học viên cấp S sẽ nhận được tài nguyên gấp đôi so với tiêu chuẩn bình thường.

Cấp A là đạt yêu cầu hoặc cao hơn yêu cầu một chút, nhưng không quá nổi trội như cấp S. Học viên loại A sẽ nhận được 150% tài nguyên tu luyện so với tiêu chuẩn bình thường.

Cấp B là thuộc dạng không đạt nhưng không quá tệ, có thể chấp nhận được. Kiểu như 5 điểm thì đạt 4,5 điểm vậy. Để khuyến khích, cấp B sẽ nhận được 100% tài nguyên tu luyện theo tiêu chuẩn.

Cấp C là thành tích tệ, cần phải cố gắng hơn, có nguy cơ b·ị đ·ánh rớt và bị đuổi. Nhưng vẫn sẽ được nhận 50% tài nguyên tu luyện để có cơ hội nỗ lực. Nếu liên tục bị bị nhận định cấp C trong 3 lần liên tiếp thì sẽ b·ị đ·ánh F và bị loại khỏi học viện.

Sau khi loay hoay xong phần học viện, Trần Minh Quân lại ghé thăm q·uân đ·ội. Cứ như vậy, kế hoạch mấy ngày sau sẽ rời khỏi không gian châu bị hắn kéo dài thành mấy tháng.



Trên đỉnh Thiên Cấm Sơn, tại khu vực vườn thuốc.

Đã nửa ngày trôi qua kể từ lúc người của Hồng Gia phá trận thành công. Giờ đây, toàn bộ vườn thuốc đã b·ị c·ướp sạch sẽ. Tất cả thảo dược do Dương Trí Thần trồng và chăm sóc đều bị Hồng Gia mang đi.

Trong vài căn nhà gỗ đơn sơ cũng chỉ còn lại các dụng cụ phàm tục, chủ yếu là công cụ chăm sóc thảo dược. Tại nơi nghiên cứu của Dương Trí Thần, tất cả thẻ bài, đồ đạc có ánh sáng vô cấu thiên văn đều bị lấy đi. Bao gồm cả mấy cái trận bài cấp 2 mà Dương Trí Thần đã liều mạng vẽ ra cũng không còn.

Thứ duy nhất còn lại là Dương Trí Thần, đang nằm bất động trên mặt đất, không còn hơi thở.