Thuận Thiên

Chương 67: Một con ếch nhảy khỏi đáy giếng



Chương 67: Một con ếch nhảy khỏi đáy giếng

Đêm xuống rất nhanh

Chử Thế Bình được Đặng Trường Tồn đưa tới chỗ Trần Minh Quân để tiếp nhận một lần giảng đạo.

Đã được cho phép từ trước, nên hai người Hồ Hải và Đặng Trường Tồn mới dám tiến vào báo tin. Trần Minh Quân đang chuyên tâm nghiên cứu thì bị cắt ngang. Nhưng hắn cũng không tức giận, bởi vì hắn biết đã tới lúc thực hiện giao dịch.

Trần Minh Quân cho phép Chử Thế Bình tiến vào bên trong. Hai người Đặng Trường Tôn và Hồ Hải rất hâm mộ nhưng cũng chỉ có thể ở ngoài chờ đợi.

Chử Thế Bình vừa vào chỗ tu luyện của Trần Minh Quân thì liền quỳ xuống

“Tiểu nhân thay mặt vợ con xin cảm tạ ơn tái tạo của tiền bối!”

Trần Minh Quân bước qua một bên để né tránh đại lễ này. Hắn từ trong ký ức của vị tôn giả kia mà biết được về nhân quả. Cho nên hắn không muốn nhiễm nhân quả không cần thiết. Trừ phi là giao dịch công bằng, có qua có lại. Như vậy thì mới chấm dứt mọi nhân quả.

Sau khi né người, Trần Minh Quân nghiêm túc nói với Chử Thế Bình

“Ta đã từng nói, đây là giao dịch công bằng. Ta cũng không tặng ngươi cái gì, là do chính người trả một cái giá để đạt được mà thôi. Cho nên, sau này không cần phải làm thế này”

Chử Thế Bình cũng chỉ muốn bày tỏ lòng biết ơn. Nhưng đối phương đã nói như vậy thì hắn cũng không tiện nói gì. Đành phải đứng lên cung kính đáp

“Dạ, xin nghe theo tiền bối”

Trần Minh Quân khoác tay nói

“Được rồi, vào chủ đề chính thôi. Trước tiên hãy ngồi xuống rồi lại nói”

Nói rồi Trần Minh Quân chủ động ngồi trước. Bởi vì hắn biết, nếu hắn không ngồi thì Chử Thế Bình chắc chắn không dám ngồi.

Nhưng làm cho Trần Minh Quân bó tay là, Chử Thế Bình vậy mà kiên quyết nói

“Dạ bẩm tiền bối, tiểu nhân đứng nghe là được rồi. Tuyệt đối không dám thất lễ với tiền bối”



Trần Minh Quân cũng không có dây dưa chủ đề này. Chử Thế Bình muốn đứng thì hắn cũng chỉ có thể để đối phương đứng. Có lẽ chỉ có như vậy thì đối phương mới không loạn tâm.

Hắn nhẹ nhàng lên tiếng

“Nếu đã vậy thì bắt đầu nói chuyện chính thôi”

Nói xong thì ánh mắt hắn nhìn Chử Thế Bình, làm như đang dò xét đối phương. Kỳ thực hắn cũng chỉ là người trần mắt thịt. Nhìn thì có thể thấy được gì chứ?

Hắn nhìn được hơn 30 giây thì bắt đầu hỏi

“Chử tộc chủ, ta hỏi ngươi, trình độ chân võ của ngươi bây giờ là gì?”

Chử Thế Bình nhanh chóng đáp “Dạ bẩm tiền bối, tiểu nhân bất tài, mấy chục năm tu luyện cũng chỉ miễn cưỡng xem là một nửa tông sư chân võ”

Trần Minh Quân hỏi lại

“Thế nào lại là một nửa tông sư chân võ?”

“Dạ, xin mời tiền bối xem xét”

Chử Thế Bình trả lời, đồng thời tay phải giơ lên. Chân khí bắt đầu tràn ra bao quanh bàn tay của hắn. Có thể thấy chân khí này không ngưng tụ mà rất tán loạn. Nhưng lại không tán loạn hoàn toàn. Chân khí một khí có thể nhìn thấy bằng mắt thì đã chuyển dần thành linh khí rồi. Cũng chính là cương khí trong cách gọi của người luyện chân võ.

Trần Minh Quân hơi suy nghĩ rồi đặt câu hỏi

“Chử tộc chủ, ông hiểu thế nào là cương khí?”

Chử Thế Bình khiêm tốn đáp

“Dạ bẩm tiền bối, cương khí là nội khí ngưng tụ ở mật độ cao mà thành. Nếu nội khí là nước, thì cương khí chính là nước ở áp suất cao”

Trần Minh Quân gật đầu, nhưng rồi lại lắc đầu



“Chử tộc chủ nói đúng, nhưng cũng không đúng. Xin hỏi Chử tộc chủ, chẳng lẽ ông không nhận thấy có thứ gì đặc biệt đối với cương khí hay sao?”

Chử Thế Bình cẩn thận suy ngẫm lại, sau đó thì nhớ ra điều gì đó, hắn liền vội nói

“Dạ bẩm tiền, điều kỳ lạ thì đúng là có. Trong lúc tu hành, thỉnh thoảng sẽ cảm thấy một cảm giác rất là khó giải thích. Kiểu như đột nhiên tiểu nhân thấy một phần nội khí có thể điều động được vậy”

Trần Minh Quân gật đầu xác nhận

“Không sai! Cảm giác của Chử tộc chủ hoàn toàn chính xác. Ta lại hỏi Chử tộc chủ một câu khác. Chử tộc chủ chắc cũng biết đại tông có thể ngưng cương khí thành hình, tạo ra binh khí từ cương khí. Vậy, có biết làm sao lại làm được vậy không?”

Chử Thế Bình lại đáp

“Dạ bẩm tiền bối, điều này thì chân võ sư nào cũng biết. Chính là không ngừng áp suất nội khí thành cương khí, sau đó lại không ngừng áp suất cương khí đến mật độ cao hơn. Cuối cùng sẽ hình thành loại cương khí đặc quánh, dễ dàng tạo thành hình”

Nghe như vậy thì Trần Minh Quân lắc đầu

“Điều đó không hoàn toàn đúng! Hoặc là có thể nói, làm như vậy thì khả năng thành công cực kỳ thấp. Phải là người may mắn lắm thì mới có thể thành công.”

May mắn mà Trần Minh Quân nhắc tới không phải nói vận may lúc tu luyện. Đó là vận may lúc sinh ra đã có, chính là sở hữu linh hồn mạnh hơn người thường.

Chử Thế Bình nghe vậy thì hơi không dám tin mà hỏi

“Tiền bối, ý của ngài là … có một phương pháp tấn thăng đại tông sư dễ dàng hơn hay sao?”

Nghe như vậy thì Trần Minh Quân cười to lên

“Ha ha ha .. Ha ha ha ….”

Chử Thế Bình không hiểu ra làm sao, chỉ có thể đứng chờ.

Cười một lúc thì Trần Minh Quân ngạo nghễ nói



“Ta đã từng nói, đạo ta giảng là đạo tu luyện chân võ chân chính. Hoặc cũng có thể nói, đạo của ta là đạo tu luyện thực sự, vượt xa cái gọi là chân võ kia”

Chử Thế Bình như hóa đá, hắn ta lẩm bẩm lại bốn chữ “vượt xa chân võ”

“Không sai, vượt rất xa chân võ. Chử tộc chủ, xin hãy chú tâm lắng nghe. Ta chỉ giảng dạy đúng một lần”

Chử Thế Bình nghe vậy thì thu hồi tâm tư. Cố gắng tập trung lắng nghe.

Trần Minh Quân bắt đầu giảng dạy cho Chử Thế Bình về tu luyện chân chính. Hắn khởi đầu từ những khái niệm cơ bản về năng lượng thiên địa. Giải thích tại sao cần tu luyện vào sáng sớm. Sau đó, bắt đầu nói về các giai đoạn nhập môn của tu luyện.

Khi Chử Thế Bình biết được cảnh giới tối cao của chân võ cũng chỉ là giai đoạn cuối của nhập môn tu luyện chân chính. Hắn không khỏi cảm thấy toàn bộ thế giới quan đều sụp đổ.

Điều này cũng tương tự như một con ếch sống trong đáy giếng. Cứ ngỡ rằng thiên địa này chỉ có bao nhiêu đó. Nhưng đột nhiên lại biết được cả đời mình sống trong một cái giếng bé tí. Cảm nhận đó rất khó diễn tả bằng lời.

Trần Minh Quân cũng không truyền thụ toàn bộ kiến thức tu luyện cho Chử Thế Bình. Hắn chỉ truyền thụ tới cảnh giới Linh Đồ. Cũng tức là có thể khai mở tối đa 10 cái khí hải.

Bởi vì theo hắn suy nghĩ, Chử Thế Bình đã qua khỏi thời kỳ tu luyện tốt nhất. Dù hắn ta đã ở gần giai đoạn cuối nhập môn. Nhưng muốn tiến xa hơn Linh Đồ là rất khó khăn, gần như là không thể.

Còn đối với Chử Thế Bình mà nói, đây chẳng khác nào mở ra một thiên địa vô cùng rộng lớn. Khi hắn biết được, hoàn thành nhập môn thì sẽ bước khỏi lĩnh vực người phàm, trong lòng vô cùng kích động. Ai mà không có ước muốn bay lên trời độn xuống đất như thần tiên cơ chứ. Mặc dù độn xuống đất thực tế không có dễ dàng làm được. Nhưng bay lên trời thì không khó lắm.

Để hỗ trợ thêm cho Chử Thế Bình, Trần Minh Quân còn đặc biệt truyền lại phương pháp thu ngưng khí thủy. Dĩ nhiên là không bao gồm kiến thức về trận văn. Nhưng hắn cũng tặng cho Chử Thế Bình một cái thẻ bài tụ năng cầm tay.

Có thẻ bài này bên người, khi tu luyện sẽ có được hiệu quả tốt hơn bình thường rất nhiều. Một hành động vô ý này của hắn đã giúp Chử gia có thêm một bảo vật gia truyền. Nhưng việc đó rất lâu sau này thì hắn mới biết.

Mang theo vô tận kích động và hưng phấn. Chử Thế Bình cung kính tạ ơn Trần Minh Quân rồi rời khỏi căn biệt thự.

Hồ Hải và Đặng Trường Tồn thấy vẻ hưng phấn của đối phương thì đều vô cùng hâm mộ. Hai người họ hiểu, Chử tộc chủ đã có một thu hoạch vô cùng to lớn. Nói không chừng sẽ vì thu hoạch này mà giới võ lâm sẽ rất nhanh xuất hiện thêm một đại tông sư.

Trần Minh Quân trở lại chỗ tu luyện, bắt đầu nghiền ngẫm lại thức đầu tiên của Tịnh Thần Thuật. Hắn muốn dùng thời gian đêm nay để tu luyện thử nghiệm.

Tịnh Thần Thuật là pháp môn tu luyện linh hồn. Đồng dạng có trợ giúp khôi phục tinh thần lực rất mạnh. Nếu không có pháp môn này, muốn khôi phục tinh thần lực thì chỉ có một cách duy nhất, chính là đi ngủ.

Một hồi nghiền ngẫm, cảm thấy bản thân đã hiểu khá rõ thức đầu. Trần Minh Quân tiến đến khu vực trống trải, hòa nhập với bầu trời đêm. Rồi bắt đầu ngồi xuống tu luyện.

Pháp môn này cũng hấp thu năng lượng thiên địa, nhưng dẫn dắt vào cơ thể theo một lộ tuyến khác tiểu chu thiên. Chạy vòng rất nhiều lần thì mới có thể hội tụ về bách hội. Mỗi một lần như vậy, tinh thần đều cảm thấy tỉnh táo hơn rõ rệt.

Đó là dấu hiệu của việc hồi phục tinh thần lực. Còn tăng lên một chút linh hồn lực. Bởi vì hiện tại hắn không có cách nào kiểm chứng hiệu suất tăng lên. Nên chỉ có thể cảm nhận bằng linh cảm.