Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 92: Kẻ thật sự đứng phía sau



Hai chúng tôi bước nhanh hơn, lúc đến cửa gian phòng nấu thịt người, nhìn thấy chú com lê, Cát Ngọc, ông cụ què chân cùng với Nghịch Thiên Thần đều bị trói ở trên trụ đá.


Mà nguyên bản tên đầu trọc bị chúng tôi trói lại, lại biến mất không còn thấy.


Hai chúng tôi đi về phía bốn người,lúc đang muốn cởi trói cho bọn họ, bỗng nhiên chú com lê trừng hai mắt, kịch liệt lắc đầu với hai chúng tôi .


Ông cụ què chân cũng đồng dạng lắc đầu với chúng tôi , một mặt dáng vẻ sợ hãi, do miệng của bốn người bọn họ đều bị nhét vải bố, ai cũng nói không ra lời, chỉ có thể từ trong miệng phát ra âm thanh nức nở nghẹn ngào.


"Đừng qua đó!" Ông lão khoát tay chặn tôi ở ngoài căn nhà, chính ông ấy thì lại từ bên hông rút ra một con dao cong nhỏ, tạo hình xem ra khá giống lưỡi liềm. Nhưng nên không phải lưỡi liêm.


Ông ta vừa rút lưỡi liêm ra, liền vừa bôi máu tươi lên trên lưỡi dao, lần này, tôi xem rõ rõ ràng ràng, máu tươi của ông ấy không khác so với máu tươi thật, nhưng bác ấy rõ ràng là quỷ, tại sao có thể có máu tươi?


Bác ta cẩn thận từng li từng tí, từng bước từng bước đi vào trong phòng, mới vừa vào phòng, chỉ nghe oa a một tiếng, liền cảm giác như bá vương(kẻ ngang ngược, thô bạo) trong hí khúc lên sàn , chỉ thấy đỉnh đầu một vệt bóng đen xẹt qua, một thanh kiếm dài liền rơi xuống.


Ông lão sớm có đề phòng, chân trái đạp mạnh khung cửa, bật thân thể ra. Đồng thời tay cầm dao cong, ngăn cản kiếm dài từ trên nóc nhà rơi xuống.


Tia lạnh (tia sáng phản xạ trên thân kiếm)lóe lên, xoẹt một tiếng. Hai thanh binh khí va chạm tạo ra một đốm lửa rực rỡ.


Sau khi người trong phòng kia rơi xuống, tôi mới nhìn rõ, người này chính là người đàn ông mặt nạ bốn mắt , cũng chính là Tù Long. Trên người hắn mặc một bộ quần áo màu đen. Ngoại trừ mặt nạ là trắng, còn lại đều là màu đen, sắp hòa làm một thể với bóng đêm.


Hai người, hai thanh vũ khí, một người đứng ở bên trong cửa, một người đứng ở ngoài cửa. Sau khi giằng co ba giây đồng hồ như thế, mặt nạ bốn mắt lại lần nữa nhi a kêu to một tiếng, một chân đạp đất xông tới.


Kiếm dài như du long(hay gọi rồng biển) ra biển, thân kiếm chưa tới, ánh kiếm tới trước. Tay trái ông lão gác ở phía sau, khua một cái với tôi , ra hiệu tôi tránh ra.


Hai người đánh nhau, ai cũng không có dùng một loại đồ vật đạo thuật quỷ thuật, liền nắm lấy binh khí mạnh mẽ đấu như thế.


Tôi không khỏi âm thầm khâm phục ông lão này, xem ra 70 tuổi, đánh nhau chính là mạnh mẽ uy phong như thế.


Mà mặt nạ bốn mắt xem ra tuổi trẻ sức lực khỏe mạnh, như mặt trời ban trưa(rất mạnh so với mặt trời lúc nắng nhất), một phen liên tục tân công, đánh ông lão liên tiếp lui về phía sau, hai người từ trong phòng đánh tới ngoài cửa, từ ngoài cửa đánh tới trên đường cái.


Mưa, vẫn cứ đang rơi, hai người ở trên đường phố cổ trấn Thanh Linh, ở trong mưa rơi tí tách liền như thế ngươi tới ta đi (hết người này đến người kia ra chiêu), gặp chiêu phá chiêu.


Liền ở lúc tôi xem đến mê mẩn, bỗng nhiên, từ một góc cổ trấn truyền đến một trận tiếng tỳ bà êm ái, tôi theo nơi phát ra âm thanh nhìn lại, ở trên mái hiên cổ trấn, có một đạo dáng người đẹp tuyệt, qua lại chuyển động .


Cũng không biết cô ấy là khinh công tuyệt vời, vẫn là trực tiếp bay, trong nháy mắt cô ấy đạp lên trên viền ngói, lại lần nữa đá chân, thong thả nhảy một cái, liền có thể đến nóc nhà của một gian tiếp theo.


Người kia ôm tỳ bà trong lòng, đến trên đường phố cổ mà ông lão đánh nhau với người đàn ông mặt nạ bốn mắt, liền ngồi ở trên mái hiên phụ cận, thong thả tự nhiên, gảy lên thập diện mai phục (bài hát thường được dùng đánh đàn level khá cao).


Này cách gần rồi, tôi mới nhìn thấy người kia một đầu tóc dài, dĩ nhiên là nữ. Hơn nữa trên mặt cô ta còn đeo một bộ mặt nạ màu vàng !


Đây là con rối thứ tư! Quỷ Băng!


Quỷ Băng dĩ nhiên là nữ, giờ khắc này bầu không khí căng thẳng lên, nhìn như Quỷ Băng ngồi ở trên mái hiên đàn tỳ bà, kỳ thực đây chính là đang nói cho bốn mắt, giúp đỡ đến rồi, không phải sợ, cứ việc đánh, ngươi đánh không lại còn có tôi .


tiếng tỳ bà này nơi nơi để lộ ý định giết người, quả nhiên khiến tâm trí ông lão loạn lên, bị bốn mắt đánh tới liên tiếp lui về phía sau, tấn công của bốn mắt rõ ràng càng hung ác hơn, trên mặt nạ màu trắng, bốn con mắt kia hận không thể toàn bộ mở ra.


Này vẫn chưa xong, xa xa trên mái hiên, không lâu lắm lại có một bóng đen, dẫm đạp mái ngói nóc nhà, liên tục nhảy lên, xem ra liền như cao thủ khinh công, không lâu lắm cũng bay tới, rơi xuống trên mái hiên gần đó, hai tay khoanh trước ngực, ung dung nhìn ông lão cùng bốn mắt.


Trên mặt hắn, thì là đeo một bộ mặt nạ màu xanh!


Con rối thứ ba, Cửu Đầu Nha! Không nghĩ tới hắn cũng tới rồi.


4 con rối , toàn bộ đến đông đủ!


Tôi mơ hồ cảm giác, kỳ thực kia cái gọi là Mộ Dung Hải Đường, vốn là cái con rối, cô ta chính là cái kẻ tay sai cấp thấp, kẻ giật dây thật sự phía sau , nhất định là bốn tên này!


Màn kịch quan trọng, lúc này mới bắt đầu.


Quỷ Băng đàn tấu tỳ bà, thập diện mai phục vừa vang, người đàn ông mặt nạ bốn mắt, cũng chính là Tù Long tấn công thì càng thêm mãnh liệt.


Cửu Đầu Nha bên cạnh mắt nhìn chằm chằm, không chắc lúc nào liền ra tay đánh lén, nếu như tiếp tục đánh như thế, ông lão nhất định sẽ chịu thiệt.


Mưa phùn vẫn đang rơi , tiếng tỳ bà kéo dài không dứt, tiếng binh khí va chạm liên tục không ngừng. Dưới tình huống tất cả mọi người đều không chú ý, tôi lén lút lẻn vào trong phòng, con người của tôi không có bản lĩnh gì giỏi, nhưng ở giây phút này, cởi dây thừng cho mọi người, vẫn là không thành vấn đề.


Rút vải bố trong miệng mấy người, chú com lê nói : Nhanh cởi trói cho tôi !


Tôi hất một phát dao găm, xoẹt một tiếng, dây thừng đứt đoạn, chú com lê nhặt lên dao dài rơi trên mặt đất, một chân đá vào trên khung cửa cũng vọt ra ngoài.


Tôi biết võ công chú com lê cao, có hắn hỗ trợ, ông lão nên có thể lấy hơi.


Giải cứu Cát Ngọc cùng ông cụ què chân, tôi nói với hai người, hai người cẩn thận một chút, 4 con rối đến hết rồi.


Bên cạnh Nghịch Thiên Thần nhìn tôi một cái, còn chưa kịp nói chuyện, tôi liền nói : Chú đi đi, coi như chúng ta xưa nay chưa từng quen biết, tôi cảm thấy thật sự muốn hại bọn tôi , không phải là Mộ Dung Hải Đường, mà là bốn con rối các người, mà chú chính là kẻ dẫn đường!


Dưới mặt nạ của Nghịch Thiên Thần, cụ thể là vẻ mặt gì tôi cũng không biết, hắn hờ hững nói :Chuyện này, tôi không cách nào giải thích, cậu tin cũng tốt, không tin cũng chẳng sao, tôi chưa hề nghĩ tới muốn hại cậu, tôi không giống với ba người bọn họ!


Nói xong, Nghịch Thiên Thần xoay người đi ra căn nhà, men theo mái hiên ngói xanh , đi ra trấn Thanh Linh, biến mất ở phía cuối bóng tối.


Tất cả mọi người, đều tụ tập ở dưới đêm mưa trong cổ trấn Thanh Linh, trên đường phố ánh kiếm lóe qua, chú com lê cùng Cửu Đầu Nha đã đấu với nhau.


Quỷ Băng vẫn cứ không ra tay, một lần lại một lần đàn tấu thập diện mai phục, mà chính cô ta, khi thì cúi đầu say mê, khi thì xúc động ngẩng đầu nhìn trăng, đã hoàn toàn chìm đắm trong tiếng tỳ bà.


Tôi cùng ông cụ què chân trốn ở dưới mái hiên, tôi nói : Bác Hỉ, cái tên đầu trọc kia đâu?


Bác Hỉ vừa nghe, lập tức trừng hai mắt nói : Tên đầu trọc chó má! Cái tên đầu trọc kia là giả, chính là bốn mắt kia dịch dung(thay đổi khuôn mặt giọng nói bằng cách phủ một lớp mặt nạ mỏng lên mặt) ra!


Hóa ra là như vậy, tôi liền nghĩ thầm, không ai sẽ ở tại nơi trong núi sâu hoàn toàn tách biệt với thế gian này, tên đầu trọc rất là khả nghi. Nguyên lai hắn chính là bốn con mắt, vì che dấu tai mắt(ý lo bị nghi ngờ , để lộ) đến nơi này sớm hơn trước chúng tôi.


Lúc ở nửa đầu đêm trời mưa , ba người tôi cùng chú com lê và Cát Ngọc theo dõi tên đầu trọc, luôn muốn đợi tên đầu trọc trở về, không nghĩ tới lại có một quỷ, ở đêm mưa giẫm vết chân ướt nhẹp tiến vào gian nhà chúng tôi .


Ông lão nói không phải ông ấy, như vậy liền hẳn là tên đầu trọc, cũng chính là cái gọi là Tù Long!


Hắn khẳng định đã sớm biết sự tồn tại của chúng tôi , chúng tôi nhìn như thực sự đang theo dõi tên đầu trọc, kỳ thực Tù Long đã sớm nấp ở phía sau chúng tôi , theo dõi ngược lại chúng tôi !


Biết rõ ý đồ cùng dự định của chúng tôi , Tù Long mới rời khỏi gian nhà, một lần nữa biến trở về tên đầu trọc, cố ý khiến chúng tôi tóm lấy hắn.


Như vậy liền dẫn chúng tôi tăng nhanh tốc độ tìm kiếm nhà cổ.


"Ha ha ha, kỳ phùng địch thủ (sức lực ngang nhau


Mãi không phân thắng thua được), rất lâu không có thoải mái như này, đêm nay chúng ta đại chiến 300 hiệp!" Cửu Đầu Nha một chiêu kiếm đẩy ra đao dài của chú com lê, hai người đứng trong mưa, liền giằng co như thế.


Chú com lê lãnh đạm nói : Liền để tôi chặt bỏ đầu của ngươi, lấy xuống mặt nạ của ngươi, nhìn ngươi đến cùng là cái thứ gì!


Tôi rõ ràng nhìn thấy lồng ngực chú com lê đang kịch liệt nhấp nhô, hắn khẳng định rất mệt, dù sao hắn là người sống, Cửu Đầu Nha là người gốm sứ, thể chất hai người không giống.


Cửu Đầu Nha ngẩng đầu cười to ba tiếng, giọt mưa rơi xuống trên mặt nạ màu xanh của hắn, bắn tung toé ra một ít bọt nước, sau đó vùi đầu xuống, lại lần nữa đánh nhau với chú com lê.


Ông cụ què chân nhỏ giọng nói với tôi : Ba con quỷ này, là cố ý đang đùa bỡn chúng ta, đợi chúng ta đánh mệt mỏi, lại giết chết chúng ta.


Tôi nói : Bác Hỉ, vậy làm sao bây giờ? Bác có thể lên giúp đỡ hay không. . .


Mới vừa nói xong câu đó, tôi liền cảm giác mình sai lầm rồi, bác Hải trước đây, cũng chính là bác Hỉ bây giờ, là người què chân, này nếu như đi lên, ngay lập tức bị đánh thành chó.


Ai biết, bác Hỉ nhỏ giọng cười nói : Què chân mang đến cho bác không tiện, cũng đồng dạng khiến kẻ địch xem thường bác, cháu che ở phía trước bác , bác dùng kim châm rình trợ giúp hai người bọn họ. Khà khà, lần này kim châm của bác nhưng là bôi lên máu chó đen!