Đã một ngày Vân Quân bị bắt, sáng Quân Kì vẫn ăn sáng cực kì chậm chạp ung dung, chạy từ từ trêи đường, nghe nhạc đến tập đoàn làm việc.
- Chủ tịch, thư kí chị yêu cầu đã có.
- Nói người đó 1 tiếng nữa vào gặp tôi.
- Chị Rina vừa nhận chức tổng giám đốc công ty con ở Hà Lan.
- Gửi cho chị ấy ít quà.
- Vâng ạ.
Mọi chuyện đều diễn ra hết sức bình thường, Quân Kì vẫn làm việc, *Cốc*.
- Vào đi.
- Chào chủ tịch.
- Thư kí mới à?
- Dạ vâng ạ.
- Cô bao nhiêu tuổi?
- 26 ạ.
- Ừm, gọi tôi là chị được rồi.
- Dạ, chị.
- Pha cho tôi cafe rồi vào đây tôi giao việc.
Cô thư kí mới đó bước ra ngoài, Quân Kì vẫn tiếp tục làm việc. Đến lúc cô gái đó bước vào.
- Quên hỏi cô tên gì.
- Tôi tên là Thanh Nhã.
- Bàn làm việc của cô sẽ được chuyển vào đây, từ nay cũng tôi làm việc trong này.
- Như vậy có phiền chị không?
- Không có phiền.
*Reng*
- Cô ra ngoài gọi người sắp xếp đi.
Cô gái đó bước ra ngoài, Quân Kì mới bắt máy.
- Ai vậy? Lý Quân Kì nghe.
- Mẹ nó, mày còn không tới gặp tao?
- Mọi chuyện cứ từ từ thôi.
- Mày không tới cái mạng nó không giữ được.
- Làm việc lớn là phải làm từ từ.
Quân Kì cúp hẳn máy trước, Levin muốn dùng Vân Quân uy hϊế͙p͙ Quân Kì nhưng...ai mới uy hϊế͙p͙ ai? Ai mới làm chủ cuộc chơi?
- Cậu bảo người chuyển cái này tới địa chỉ này, đưa cả bức thư này cho họ.
- Dạ, chủ tịch.
Quân Kì đưa một thùng giấy cho nhân viên, cậu nhân viên nhìn bán tín bán nghi, các ông lớn có nhiều tiền vậy, chắc chắn có làm ăn phi pháp, ma tuý? Cần sa? Hay hàng trắng trong thùng?
Cậu nhân viên cúi đầu chào rồi đi ra khỏi phòng chủ tịch, đúng theo địa chỉ, là một kho hàng cũ, nhưng gần đến lại bị công an tuýt còi.
- Cho chúng tôi kiểm tra xe.
- Dạ, mấy anh cứ kiểm tra.
- Đây là gì?_một cán bộ chỉ vào thùng giấy.
- Cái này sếp tôi bảo giao, tôi không dám mở cũng không biết.
Người công an ra lệnh cho người kế bên mở thùng giấy nhỏ ra, kϊƈɦ cỡ thùng giấy chắc cỡ bằng hộp bánh Dasani.
- Ồ hố.
Trong hộp có 2 3 bịch kẹo gì đấy cùng với tờ giấy vỏn vẹn vài chữ.
"Cho cô ấy ăn kẹo, nhớ đó, không thì mấy người sẽ rất phiền vì tiếng khóc của cô ấy".
Thật không có gì, công an cũng thả cậu nhân viên đi, giao tới nơi, về tới công ty, cậu cũng không hiểu, sao giao kẹo thôi mà làm bí ẩn thế nhỉ.
*Ting*
"Mẹ mày chơi tao à? Mày có cần mạng nó không vậy?"
Là Levin gửi cho Quân Kì, còn kèm theo hình ảnh cánh tay Vân Quân bị cắt, làm chảy máu nhiều.
"Cô ấy mà chết tao càng sẽ không tới chơi cùng mày, cứ thử đi".
Ngày 2...
- Thanh Nhã, tối nay tôi đi dự tiệc cùng tôi.
- Đi nữ với nữ sao ạ?
- Lý phu nhân tối nay có việc không đi cùng tôi được.
- Ý chị là vợ của chị sao?
- Ừm, là vợ tôi tối nay bận.
Quân Kì cúi mặt sát với mặt Thanh Nhã, chiêu cua gái chưa bao giờ cũ đi, cũng chưa bao giờ là mới, nó chỉ chuyển từ đối tượng này sang đối tượng khác.
- Nhưng tôi không có đồ đẹp mặc, đi với chị, chị sẽ mất mặt lắm.
- Không có thì mua, đi thôi.
Còn trong giờ làm việc, Quân Kì cứ thế dẫn Thanh Nhã đi mua sắm, đã lâu lắm rồi Quân Kì mới phá bỏ được sự quy cũ, Jennie cứ liên tục uốn nắn, đôi khi Quân Kì cũng rất mệt.
- Tìm cho tôi một đầm dạ tiệc hợp với cô ấy đi cùng một âu phục nữ.
- Dạ, Lý chủ tịch.
Cô nhân viên cúi đầu, hành động nhanh lẹ, Quân Kì cùng Thanh Nhã ngồi chờ ở ngoài.
- Tôi có thể đi mua nước không?
- Cho chúng tôi ít nước.
Thanh Nhã cảm nhận thấy từ Quân Kì là sự quyền lực, sự quyền lực của tiền, chỉ những kẻ có tiền mới có được.
"Mày có quỹ thời gian thật rãnh rỗi *Hình Ảnh*".
Levin gửi một hình ảnh tới cho Quân Kì, đó là hình Quân Kì ngồi ở cửa hàng thời trang hiện tại.
"Cuối cùng là mày đang phải chờ đợi sao? Vậy thì cứ tiếp tục chờ đi, chờ càng lâu quà càng lớn".
- Tối nay chúng ta đi dự tiệc với tập đoàn nào vậy ạ?
- Pan&Pat, do anh tôi tạo ra.
- Tôi chưa từng nghe ai nói rằng chủ tịch của 3J có anh.
- Giờ thì nghe rồi đó.
- ...
- Vào thử đồ đi.
Thanh Nhã vào phòng thử đồ, Quân Kì nhìn đồng hồ, kim dài đã nhích được 10 lần, cùng lúc đó Thanh Nhã bước ra. Eo nhỏ, ʍôиɠ to, cộng với phần ngực vừa vặn, tạo nên đường nét chiếc đầm đúng với ý muốn của nhà thiết kế, nói đúng hơn, chiếc đầm này được làm ra là dành cho Thanh Nhã.
- Chị...chị.
- ...
- Chị...
- Ừm...cô mặc đầm này đẹp lắm. Xoay một vòng xem nào.
Thanh Nhã với giày cao gót, đuôi đầm dài, xoay một vòng, chân bị mất đà với cao gót. Thanh Nhã ngã hẳn người lên Quân Kì. Với cự li gần, Quân Kì cảm nhận được mùi hương phát ra từ cổ của Thanh Nhã.
- A, xin lỗi chị.
- À...ừm...không sao.
Quân Kì lâu lắm rồi, chắc lẽ từ khi lấy Jennie, vẻ luống cuống này, không xuất hiện. Từ trước đến nay, Quân Kì luôn luôn nghe theo sự sắp đặt của Jennie, mọi chuyện trong nhà đều là nữ quyền, 10 năm lấy nhau, số lần Jennie nũng nịu cũng đếm trêи đầu ngón tay, dần quen và thấy bình thường, không còn mới lạ với nữ vương thụ. Hôm nay lại chạm mặt với thê nô thụ, ừm...có cảm giác mới mẻ, đúng là vậy, hơi hứng thú với cô gái tên Thanh Nhã này một chút.