Sau khi ăn tối xong, Trương Chấn đưa Triệu Yến đến công ti, anh dẫn cô đến một đường hầm bí mật dưới bãi đỗ xe của công ti, cô thắc mắc hỏi
"Không phải anh nói đưa em đến tổng bộ sao?"
"Chúng ta đến rồi"
Cô nhìn theo hướng tay của anh, đằng sau bức tường sắt là không gian vô cùng rộng lớn, xung quanh đều là kệ sắt chứa những loại vũ khí tối tân nhất của bang Đại Long, hai bên là những sát thủ được đào tạo chuyên nghiệp cung kính cúi người chào anh
"Lão đại!"
Anh sải bước uy nghiêm về phía chiếc ghế bằng vàng được chạm trổ họa tiết rồng dành cho người đứng đầu của Đại Long, phía sau anh là Tam Chánh và Điền Hạo đứng nghiêm trang chờ lệnh
"Vẫn không chịu khai?"
"Họ dường như chỉ biết được một ít, còn về kế hoạch cụ thể chỉ có thân tín của ông ta mới biết"
"Khoan bứt dây động rừng. Ta muốn xem lão ta muốn diễn trò gì"
"Dạ"
"Hôm nay tôi có chuyện muốn thông báo cho tất cả mọi người ở đây. Người này là Triệu Yến-là chị dâu của mọi người". Vừa nói anh vừa nắm lấy tay Triệu Yến dịu dàng xoa nắn
Sau một lúc vẫn không có phản hồi từ những người ở dưới, Trương Chấn định đứng dậy giải quyết thì bị Triệu Yến ngăn lại, cô nói nhỏ với anh
"Hãy để em giải quyết. Tin em!"
"Được"
Sau khi có được sự tin tưởng của anh, cô chậm rãi bước xuống phía dưới, dõng dạc nói
"Tôi là Triệu Yến. Bây giờ muốn hỏi mọi người một chuyện: mọi người có phục khi tôi sẽ là chị dâu của mọi người hay không?"
Khoảng 10 phút sau, không khí vẫn im lặng, không có bất cứ một câu nói nào vang lên, Triệu Yến kiên nhẫn tiếp tục nói
"Là sát thủ trong hắc đạo không cần phải e dè trong việc trả lời câu hỏi của bất kì ai. Tôi đếm đến 3, mong mọi người cho tôi một câu trả lời thật lòng...1..2..."
"Chúng tôi không phục"
"Lí do?"
"Chúng tôi không biết được năng lực của cô, chúng tôi không nghĩ cô xứng đáng ở bên cạnh lão đại"
"Vậy có ai muốn thách đấu với tôi hay không?"
Trước câu hỏi của cô, ai cũng đều vô cùng ngạc nhiên, một câu gái mảnh mai như vậy sao có thể đưa ra loại câu hỏi này?
Nhưng ngay sau đó, đã có hai sát thủ hạng A* là Hạo Hiên và Hạo Thành đứng ra thách đấu
"Chúng ta đấu võ và đấu súng"
"Chiều theo hai người"
Vừa dứt lời, khoảng đất trống trước mặt liền biến thành sàn thách đấu chuyên nghiệp, Tam Chánh đứng ra làm trọng tài
"Màn thách đấu này có hai vòng: vòng 1 là đấu võ, vòng 2 là đấu súng. Ai ngã xuống đất sau thời gian quy định vẫn không đứng lên được nghĩa là thua cuộc...Vòng 1 bắt đầu!"
Sau lời nói của anh, Triệu Yến và Hạo Hiên đều nhanh chóng bước lên sàn đấu, cô thong thả nói
"Tôi chấp cậu 3 chiêu"
"Cô chắc chứ?"
"Quân tử không nói hai lời"
Hạo Hiên nhanh nhẹn dùng ba chiêu tấn công vào chân nhưng cô đều né được dễ dàng
"Tạm biệt!". Vừa nói cô vừa tung một cước vào bụng khiến anh ta nằm sỏng soài dưới đất, miệng đã phun ra ít máu tươi
"Tam Chánh, mau đếm!"
Triệu Yến phủi tay rồi nói với Tam Chánh, anh cũng lập tức thi hành nhiệm vụ
Sau lời tuyên bố của Tam Chánh, Triệu Yến nhìn Trương Chấn mỉm cười, anh cũng dùng ngón cái thể hiện sự hãnh diện của bản thân. Điền Hạo đứng bên cạnh mặc dù bên ngoài vẫn tỏ vẻ điềm tĩnh nhưng nội tâm thì đang gào thét dữ dội *"Gì chứ? Một cước đã có thể khiến một sát thủ hạng A thua cuộc sao? Qúa lợi hại!"*
"Trước khi đến vòng 2, Triệu Yến tôi muốn đưa ra luật thi. Bắn vào bia thì quá nhàm chán rồi, bắn đối thủ mới có thể thể hiện được năng lực. Vòng 2 này, mỗi người có ba lần bắn, ai trúng đạn trước thì người đó thua"
"Tôi đồng ý". Hạo Thành bước lên sàn đấu, trên tay cầm theo hai khẩu súng lục, anh đưa cho cô một khẩu. Mọi người ở dưới ai cũng có lòng tin vào Hạo Thành vì anh là tay súng cừ khôi chỉ ba người có quyền lực nhất ở trên kia
"Chúng ta bắt đầu"
"Được"
"Vòng 2 bắt đầu!". Tam Chánh lại dõng dạc hô to lần nữa
"Chúng ta bắn song song, cả hai cùng bắn"
"Tùy ý cậu"
Nói xong, cả hai cũng nhả đạn về phía đối phương. Triệu Yến dùng khả năng suy luận sắc bén của mình để phán đoán hướng né đạn của Hạo Thành nên vẫn như vòng 1, cô nhẹ nhàng tránh được viên đạn của Hạo Thành, còn anh thì mới phát súng đầu tiên đã bị cô bắn trúng bả vai. Triệu Yến đặt khẩu súng xuống, mỉm cười nói
"Cậu thua rồi!"
"Vậy màn thách đấu này Triệu Yến thắng"
Trương Chấn chậm rãi bước về phía cô, trên mặt là sự nhẹn nhàng, ôn nhu hiếm thấy
"Bảo bối, em giỏi lắm"
Cô vui vẻ nắm lấy tay anh tiến về phía cửa chuẩn bị rời khỏi, nhưng khi vừa đặt chân đến cửa thì đã nhận được tiếng đồng thanh vang dội của mọi người
"Chị dâu!"
Nghe thấy tiếng gọi này, cô mỉm cười hài lòng quay lại nói với bọn họ
"Mọi người đã phục chưa?"
"Chúng tôi đã sai"
"Coi như hôm nay tôi dùng để rèn luyện thân thể. Hạo Hiên, Hạo Thành, dưỡng thương cho tốt"
"Cảm ơn chị dâu"
Nói xong cô cùng Trương Chấn nắm tay nhau rời khỏi. Mọi người ở lại đều có chung một suy nghĩ
"Người này đích thực xứng đáng là chị dâu của chúng ta"