Cô Mèo Của Anh - Nhất Khối Ngũ Hoa Nhục

Chương 56



Nóng…

Khúc Tâm Nhu dĩ nhiên biết thứ cô đang nắm trong tay là cái gì, là côn th*t của Hoắc Liệt, thứ cắm vào tiểu huy*t của cô, thứ ch*ch cô đến không nói nên lời.

Khúc Tâm Nhu hẳn nên sợ hãi, hẳn nên cự tuyệt, nhưng mà cô bị tiếng rên rỉ của Hoắc Liệt hấp dẫn.

Trong nháy mắt khi tay Khúc Tâm Nhu sờ người anh em của mình, Hoắc Liệt thoải mái híp mắt lại, hơi thở của anh nặng nề, từ chỗ sâu nhất trong cổ họng anh phát ra tiếng kêu rên trầm thấp.

m thanh này không giống với sự uyển chuyển và quyến rũ của phụ nữ, nó mang theo sự ngông nghênh và trầm bổng thuộc về phái nam.

Tiếng rên của Hoắc Liệt hấp dẫn Khúc Tâm Nhu, cô không kìm nổi lòng muốn được nghe nhiều hơn.

Trong lòng Khúc Tâm Nhu đã có đáp án, cô biết khi Hoắc Liệt thoải mái thì sẽ kêu thành tiếng, cô muốn khiến cho anh thoải mái.

"Em phải làm như thế nào?" Đối với các kỹ năng làm t.ình, Khúc Tâm Nhu không biết gì, anh mắt cô mang theo nét ngây thơ hỏi anh.

Hoắc Liệt nắm tay Khúc Tâm Nhu di chuyển, ngón tay vuốt ve quy đ*u to tròn, anh khẽ nói: "Em nhìn xem, chỗ này vừa lớn vừa tròn, có giống viên kẹo hình cầu không, phía dưới thì chính là thanh kẹo... Em chỉ cần làm giống như đang ăn kẹo là được, liếm mút từng chút từng chút... Hiểu chưa?"

"... Được." Khúc Tâm Nhu hiểu ý của Hoắc Liệt. Còn chưa bắt đầu nhưng cơ thể cô đã rất nóng, cô hơi nôn nóng muốn thực hiện yêu cầu này của anh.

Lấy được lời đáp ứng của Khúc Tâm Nhu một lần nữa, Hoắc Liệt lập tức xoay người, hai người trao đổi tư thế. Anh dựa lưng vào đầu giường, mở rộng hai chân, Khúc Tâm Nhu thì nằm sấp ở trước người anh.

Hoắc Liệt cho cô một ánh mắt cổ vũ, tỏ ý bảo cô có thể bắt đầu.

Tay Khúc Tâm Nhu còn nắm côn th*t của Hoắc Liệt, cô khom lưng, đầu gối quỳ trên giường. Dưới ánh nhìn chăm chú của anh, cô từng bước từng bước lùi về phía sau, cho đến khi hoàn toàn đặt mình ở giữa hai chân anh, gương mặt xinh đẹp của cô đối mặt với quái vật khổng lồ.

Ngoại trừ lần thủ d*m ở trong phòng vệ sinh trước đó, thì đây là khoảng cách gần nhất cô nhìn côn th*t của Hoắc Liệt.

Trên quy đ*u to tròn có một lỗ nho nhỏ, phân thân nổi đầy gân xanh, còn có nếp nhăn trên hai quả trứng, tất cả đều được Khúc Tâm Nhu quan sát rõ ràng. Thậm chí từ trên côn th*t toả ra mùi hương d*m mỹ, cô cũng ngửi thấy được rõ ràng.

Hai tay Khúc Tâm Nhu nắm côn th*t, đối với việc làm xa lạ này cô vẫn sợ hãi, cô ngẩng đầu nhìn Hoắc Liệt.

Hoắc Liệt không hề thúc giục cô, cũng không ngang ngược cậy mạnh, anh chỉ lẳng lặng chờ đợi cô.

Khúc Tâm Nhu cùng Hoắc Liệt nhìn nhau trong chốc lát, sau đó cô chậm rãi thu hồi ánh mắt, cô nhìn cây gậy lớn trước mắt, cô thè lưỡi, thật cẩn thận liếm thử một cái.

"Ưm ——" Phản ứng của Hoắc Liệt rất kịch liệt, anh không chỉ kêu rên thành tiếng, ngay cả bụng anh cũng phập phồng.

Chẳng qua anh mới bị liếm một cái mà cơ thể anh đã chịu kích động lớn như vậy.

Chính bản thân Hoắc Liệt cũng không lường trước được tầm ảnh hưởng của Khúc Tâm Nhu đối với mình.

Bởi vì tiếng rên này, sự nghi hoặc dưới đáy lòng của Khúc Tâm Nhu hoàn toàn biến mất. Cô nhớ rõ lời Hoắc Liệt nói, làm giống như đang ăn kẹo que, cô từ từ liếm láp, nhẹ nhàng mút, đầu lưỡi cô không ngừng quét vòng quanh quy đ*u, lưu lại vệt nước ướt nhẹp.

"Tiểu Nhu, liếm cả phía dưới nữa." Hoắc Liệt khàn giọng nói.

Khúc Tâm Nhu nghiêng đầu, cô cúi thấp người. Theo phân thân nổi đầy gân xanh của Hoắc Liệt, cô liếm dần xuống dưới, môi cô đụng phải lông mu nam tính ở phần gốc phân thân, lúc này cô mới dừng lại, cô thay đổi vị trí và tiếp tục liếm láp.

Dưới sự cố gắng của Khúc Tâm Nhu, trên côn th*t phiếm một tầng nước d*m mỹ, ánh đèn phản chiếu sáng lấp lánh.

Khi môi lưỡi của Khúc Tâm Nhu lại một lần nữa quay lại quy đ*u của Hoắc Liệt, cả người anh căng chặt, rốt cuộc anh không nhịn được nữa.

"Tiểu Nhu, ăn vào đi ——"

Hoắc Liệt ưỡn hông, anh nhét toàn bộ quy đ*u vào trong miệng Khúc Tâm Nhu, anh còn dùng bàn tay đè sau gáy cô, không cho cô đường lùi.

"Ưm..." Cái miệng nhỏ của Khúc Tâm Nhu bị nhét đầy, cô lập tức phát ra tiếng nức nở.

"Ăn tiếp đi, em có thể... Đừng sợ, há to miệng ra, ăn hết nó..." Hoắc Liệt vừa dụ dỗ vừa gia tăng thêm sức mạnh ở tay, anh nhét 1/2 côn th*t vào trong miệng Khúc Tâm Nhu, quy đ*u nhanh chóng đụng phải cuống họng của cô.

"Ưm... Khó chịu...Hức..." Khúc Tâm Nhu rất khó thở, cô bị sặc, ánh mắt cô đỏ bừng.

Vào lúc này Hoắc Liệt hoàn toàn mất khống chế, khoang miệng ẩm ướt và ấm áp của người phụ nữ giống như cái miệng nhỏ mê hồn ở phía dưới, đều muốn mạng của anh.

Tay Hoắc Liệt nắm tóc Khúc Tâm Nhu, anh ưỡn hông, bắt đầu chậm rãi thọc vào rút ra, côn th*t mạnh mẽ ma sát đôi môi đỏ mọng, lần nào cũng đâm thật sâu đến tận cổ họng của cô thì mới miễn cưỡng rút ra.

"Ưm..." Khúc Tâm Nhu bất lực, đôi tay cô nắm eo Hoắc Liệt, cơ thể cùng đong đưa theo động tác của anh.

"Thật thoải mái... Tiểu Nhu, cái miệng nhỏ của em thật sướng… Thu hồi hàm răng lại... Đừng sợ... Thử dùng đầu lưỡi liếm anh..."

Hoắc Liệt rất kiên nhẫn dạy dỗ Khúc Tâm Nhu nên làm thế nào để khẩu giao chính xác.