Khúc Tâm Nhu chưa từng nghĩ rằng cô sẽ nghe được đề tài này một cách nghiêm trang như thế, rốt cuộc trong đầu Hoắc Liệt chứa những gì vậy?
Đúng là ăn no rửng mỡ bắt đầu có suy nghĩ d*m dục.
Nhưng mà sau khi hiểu được ý tứ của Hoắc Liệt, Khúc Tâm Nhu cũng không hề bất ngờ. Dẫu sao cả người anh không lúc nào không tỏa ra hơi thở hormone mãnh liệt mang theo ham muốn tình dục. Giống như lúc này côn th*t của anh đã trở nên cứng rắn và ứ máu, nó đang chống giữa bắp đùi cô.
Những hành động tiếp theo của Hoắc Liệt cứ thế diễn ra một cách hiển nhiên.
Hoắc Liệt chống hai tay ở bên cạnh gương mặt Khúc Tâm Nhu, đôi mắt đen của anh lóe sáng, anh nhìn chằm chằm vẻ mặt đỏ ửng của cô, giọng nói của anh hơi khàn, anh hỏi: "Phía dưới của em hết sưng rồi chứ?"
Giờ phút này, đối với Khúc Tâm Nhu mà nói, cô như đang đứng trên ngã rẽ của số phận.
Nếu như Khúc Tâm Nhu nói chưa hết, có lẽ Hoắc Liệt sẽ giống với ngày hôm qua, anh sẽ dùng tay hoặc dùng chân của cô, hoặc anh sẽ dùng những bộ phận khác trên cơ thể cô. Anh làm mọi thứ để phát t.iết dục vọng, làm mọi thứ cho bớt thèm.
Còn nếu như cô nói hết rồi, cảnh tượng có thể xảy ra trong chốc lát nữa, cô có thể tưởng tượng được… Hoắc Liệt sẽ giống như mưa rền gió dữ lập tức tấn công vào cô như đêm hôm trước nữa.
Dưới quan sát của Hoắc Liệt, Khúc Tâm Nhu không thể né tránh, trái tim cô nhảy nhót, đậm ‘Thình thịch thình thịch’, cô đành nói: “Rồi… Hết sưng rồi.”
"Thật ngoan." Hoắc Liệt cúi đầu, anh mạnh mẽ hôn lên đôi môi Khúc Tâm Nhu, anh dùng động tác vuốt ve mái tóc mà cô thích nhất, anh toét miệng cười nói: "Tiểu Nhu, chúng ta làm vận động sau khi ăn đi?!"
Vẻ mặt Hoắc Liệt rất vui vẻ, Khúc Tâm Nhu nhìn thấy từ trong đôi mắt sáng ngời của anh có một tia giảo hoạt.
Khúc Tâm Nhu giơ tay chủ động vòng quanh cổ Hoắc Liệt, cô rầu rĩ nói: "A Liệt, đi về giường. Chúng ta về giường làm."
Phía dưới là sô pha mới mua, bọn họ không nên mới ngày đầu tiên dùng nó đã làm bẩn, làm hỏng nó.
"Tiểu Nhu, em nghĩ cái gì đấy? Anh nói vận động sau khi ăn chính là đi xuống dưới lầu tản bộ, nghiêm túc thể dục để tiêu cơm. Chẳng lẽ em cho rằng anh muốn làm vận động "Yêu" chứ gì?" Hoắc Liệt cười tươi để lộ hàm răng trắng tinh, anh liên tục trêu trọc người phụ nữ đang thẹn thùng.
Khúc Tâm Nhu nghe Hoắc Liệt nói, ngón chân cô co quắp lại, tay chân cô luống cuống không biết nên làm như thế nào cho phải.
Mà Hoắc Liệt ôm Khúc Tâm Nhu bế lên, anh tiếp tục nói: "Nếu em đã chủ động như thế, anh không nên cự tuyệt em, hiện tại chúng ta sẽ về giường, dù cho em hô ngừng thì anh cũng sẽ không dừng lại đâu."
Hoắc Liệt sải bước lớn, nhanh chóng tiến về phía phòng ngủ.
Sắc trời ngoài cửa sổ còn chưa tối, nhưng cuộc sống sinh hoạt về đêm của Hoắc Liệt và Khúc Tâm Nhu chính thức bắt đầu rồi.
Quần áo trên người Khúc Tâm Nhu bị lột xuống từng món, ném rải rác trên mặt đất, đồ lót của phụ nữ và quần lót của đàn ông xếp chồng lên nhau, giống như tình hình hiện tại với cơ thể của hai người bọn họ.
Hoắc Liệt hôn một lượt từ đầu tới chân Khúc Tâm Nhu, ngay cả đầu ngón chân nhỏ nhắn xinh xắn, trong mắt anh cũng giống như viên ngọc óng ánh, anh hôn mút từng ngón chân cô.
Thứ khiến Hoắc Liệt yêu thích nhất, đương nhiên là vẫn là bộ ngực to tròn trịa của Khúc Tâm Nhu. Anh chơi đùa ngực cô không biết chán, tay anh liên tục nhào nặn, miệng anh thì ngậm chặt đầu nhũ đỏ tươi của cô. Dường như anh muốn hút được dòng sữa ngon ngọt nên ra sức và kiên trì mút ngực cô.
"A... A Liệt... Đừng... Đừng hút... Không có... A..."
Cơ thể Khúc Tâm Nhu càng ngày càng quen thuộc với bể tình, cơ thể cô vặn vẹo, không ngừng ma sát ga trải giường mềm mại dưới người. Cô cũng cọ xát cơ ngực cường tráng của Hoắc Liệt, lúc da thịt của hai người tiếp xúc, sự khô nóng trong cơ thể cô hình như được giảm bớt.
Ban đầu Khúc Tâm Nhu là nụ hoa chớm nở, dung nhan kiều diễm mang theo sự hồn nhiên, hiện giờ cô là đóa hoa hoàn mỹ nở rộ, bộc lộ dáng vẻ tuyệt sắc diễm lệ nhất.
Tất cả mọi thứ đều do một tay Hoắc Liệt thúc đẩy và dạy dỗ, anh đã dùng tinh d*ch tưới tắm cho cô.
Hoắc Liệt nhìn chăm chú da thịt toàn thân trên dưới trắng sáng ửng hồng của Khúc Tâm Nhu, trong ánh mắt anh tràn ngập cảm giác thành tựu.
Rốt cuộc Hoắc Liệt nhả đầu nhũ dính đầy nước miếng và dấu răng của Khúc Tâm Nhu ra, anh cúi đầu nói nhỏ bên tai cô: "Tiểu Nhu, có muốn ăn kẹo que không?"
"Kẹo...?" Ánh mắt Khúc Tâm Nhu mê ly, ý thức của cô thì cực kỳ lộn xộn, cô vô thức lẩm bẩm.
"Đúng vậy, kẹo que. Trên người anh có kẹo que, em muốn ăn thử không?"
"Trên người A Liệt?" Khúc Tâm Nhu nỗ lực chớp mắt, cô dần tỉnh táo hơn, cô cau mày hỏi: "Trên người anh thì lấy đâu ra kẹo que?"
"Trên người anh đương nhiên có kẹo que, hơn nữa còn là loại siêu lớn, không tin em sờ thử xem."
Hoắc Liệt vừa nói chuyện vừa lôi kéo bàn tay Khúc Tâm Nhu xuống phía dưới, ấn vào côn th*t cương cứng của anh.