Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1000: “Cô là Raven, đúng không?”



“Này này, cậu trai trẻ này định làm gì vậy? Mau ngăn cậu ta lại!” “Chàng trai này não bị nhúng nước rồi chăng?!” “Mau quay lại, mau quay lại đi!” Trong lúc dân làng không ngừng hò hét, Lý Phong đột nhiên biến thành một bóng đen. Anh mang theo một cơn gió dữ dội. Thổi bay ngọn lửa. Mở ra một làn sóng lớn. Gào thét. “Xoẹt!” Trong nháy mắt, Lý Phong đã xông vào trong căn nhà bị cháy! Trước khi mọi người kịp phản ứng lại, Lý Phong đã đứng trên bệ cửa sổ ở tầng hai. Sắc mặt Raven nhợt nhạt. Cô ta thậm chí không còn sức để kêu cứu. Tay mềm oặt đặt trên bệ cửa sổ. Cô ta ngây người nhìn Lý Phong bằng ánh mắt vô hồn. Ngọn lửa chói mắt trong phòng phản chiếu khuôn mặt của Lý Phong. Kiên quyết! Dũng cảm! Anh tuấn uy vũ! Dần dần, Raven cảm thấy cơ thể mình trở nên rất nhẹ. Nhẹ như thể đang bay lên không trung. Trong mắt cô ta chỉ có khuôn mặt khôi ngô tuấn tú của Lý Phong. Sóng cuộn trào! Lửa cháy rừng rực! Trong không gian nóng nực này, hai mắt của Raven từ từ nhắm lại. Thế giới của cô ta dần trở nên tăm tối. Khi Raven bị đánh thức bởi một vết chích. Hai mắt cô ta nặng trịch. Điều đầu tiên cô ta nhìn thấy là một khuôn mặt xinh đẹp, thanh tú và hoàn mỹ. Hứa Mộc Tình. Raven đương nhiên biết Hứa Mộc Tình. Chỉ là Hứa Mộc Tình không biết cô ta. Đây là lần đầu tiên hai người nhìn nhau ở khoảng cách gần như vậy. “Tốt quá rồi, cô cuối cùng cũng tỉnh rồi”. Nụ cười trên khuôn mặt Hứa Mộc Tình còn rực rỡ hơn cả ánh mặt trời ở bên ngoài. Cô có vẻ rất vui. Vui như thể là một người bạn tốt của cô vừa mới thoát khỏi nguy hiểm vậy. “Tôi đi gọi bác sĩ”. Raven vội vàng nhìn xung quanh. Ở cửa, cô ta nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng như tảng băng của Lý Phong. Chương 403: Giết người diệt khẩu Đồng thời còn có gương mặt cười ngốc nghếch của Hứa Hạo Nhiên. Raven chật vật đứng dậy, Hứa Hạo Nhiên nhanh chóng bước đến và vẫy tay với cô ta. “Bây giờ đừng có động đậy!” “Vừa rồi anh rể đã phải tốn nhiều công sức lắm mới đưa được chị từ cõi chết trở về đấy!” Raven thấy mình đang nằm trong một phòng khám nhỏ. Hơn nữa, cô ta cũng đã thay một bộ đồ khác. Bộ đồ này trông có vẻ hơi rộng. Hơn nữa, lại còn là đồ nam. Raven khẽ giật mình, cô ta chợt nhận ra hình như chiếc áo này là chiếc áo vừa nãy Lý Phong mặc. Hứa Hạo Nhiên ở bên cạnh giải thích. “Chị đừng nghĩ nhiều, chiếc áo này là của anh rể em”. “Vừa rồi tình huống khẩn cấp, vết thương của chị lại đang rất nghiêm trọng, mà ở đây cách rất xa bệnh viện”. “Vì vậy anh rể đã tự mình tiêm cho chị, hơn nữa còn dùng thuốc đặc trị bôi lên vết thương để cầm máu”. “Trên quần áo của chị bị dính rất nhiều máu, cộng thêm thân hình của chị khá....” Khi Hứa Hạo Nhiên đang nói, cậu ta cố ý đưa tay lên trước ngực vẽ một vòng tròn lớn". “Quần áo của các cô gái ở đây không có bộ nào vừa người chị, nên chỉ có thể sử dụng quần áo của anh rể được thôi”. “Hạo Tử, Diểu Diểu đang gọi em ở bên ngoài kìa”. Khi nghe thấy Âu Dương Diểu Diểu gọi mình, Hứa Hạo Nhiên quay người lao ra ngoài mà không nói thêm câu nào. Lý Phong vẫn đứng ở cửa, nhẹ giọng hỏi Raven. “Cô là Raven, đúng không?” Raven sửng sốt, không ngờ Lý Phong lại biết tên mình. “Sao anh lại biết tôi?” Từ trước đến giờ, Raven luôn nghĩ mình chỉ là một con tốt vô danh. Nhưng Lý Phong vừa mở miệng đã nói ra được tên của cô ta, khiến cô ta cảm thấy rất ngạc nhiên, “Tình hình của cô tôi cũng biết một chút”. “Tên khốn Vũ Thạc đã xúi giục cô nên mới khiến cô vướng vào vụ án của tôi”. “Vết thương trên người cô là do bị dao găm vào, người ra tay chắc là một cao thủ”. “Anh ta cũng cố ý phóng hỏa đốt nhà”. “Người đã giết cô chắc là Hậu Thư Hạo, đúng không?” Raven trầm mặc. Từ trước đến nay, cô ta luôn hết mực trung thành phục vụ Hậu Thư Hạo. Đối với loại người như Vũ Thạc, cô ta đã thay hắn giải quyết rất nhiều tên. Trước đây ở nước ngoài, những cậu ấm con nhà giàu trong đầu chỉ toàn vinh hoa phú quý.